Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 460: Tiểu Soái Ca Có Ngại Có Thêm Ba Bạn Gái Nữa Hay Không (3)

Năm giờ chiều.

Quán đồ nướng của hai mẹ con họ Tiền cũng đã bắt đầu chuẩn bị mở cửa kinh doanh.

Trong quán nướng, ngoại trừ hai mẹ con thì còn có thêm hai nữ nhân viên nữa.

Dọn xong bàn, đốt than lên, chuẩn bị kĩ càng nguyên liệu, nấu nước pha trà... mấy người làm vô cùng thành thục, sau khi đã chuẩn bị xong tất cả thì lặng lẽ đợi khách tới.

Tất cả các quán đồ nướng đều phải đợi tới tối mới là lúc đông khách nhất, năm sáu giờ chiều, quán vẫn không có mấy người, hai mẹ con Tiền thị và hai nữ nhân viên đều tranh thủ thời gian này để ăn cơm tối.

Chờ bốn người ăn xong cơm tối thì bắt đầu có khách tới, bà chủ Tiền kiêm sư phụ đồ nướng liền bắt đầu bận đến bù đầu.

6 giờ 13 phút chiều, Giang Phong và Hồng Chí Vĩ cùng đến quán nướng.

Hai người đi tới trước mặt Tiền mẫu, Giang Phong lên tiếng chào, sau đó giới thiệu: “Dì Tiền, đây chính là bạn học cháu, Hồng Chí Vĩ.”

Hồng Chí Vĩ liền lên tiếng chào hỏi theo: “Xin chào dì Tiền.”

Lúc này, Tiền mẫu đang bận xiên thịt dê cho khách, nghe vậy liền ngẩng đầu lên nhìn hai người một cái, ánh mắt hơi dừng lại trên người Hồng Chí Vĩ một chút, sau đó gật đầu đáp: “Ông mối Giang, hai người trước cứ tìm bàn ngồi đi, nhà chúng tôi sẽ đãi hai cậu một bữa đồ nướng thật ngon.”

Giang Phong vội vàng từ chối: “Dì Tiền, chúng cháu vừa mới ăn cơm tối xong, hiện tại cũng không ăn thêm cái gì được nữa, muốn ăn đồ nướng thì đợi tới mười một, mười hai giờ đêm rồi nói sau. Tối nay chúng cháu chính là nhân viên của dì, có gì cần làm, dì Tiền cứ việc giao phó, tuyệt đối đừng khách khí với chúng cháu nhé!”

Tiền mẫu một bên thành thạo lật qua lật lại chỗ xiên thịt nướng, một bên cười nói: “Được, vậy trước hết cô cảm ơn hai đứa, hiện tại khách vẫn chưa nhiều, các cháu trước ra nói chuyện phiếm với Tư Tư một chút đi!”

“Vâng!”

Giang Phong đáp một câu, sau đó liền mang theo Hồng Chí Vĩ vẻ mặt có hơi không tự nhiên đi tới trước mặt Tiền Tư Tư, mỉm cười nói: “Chị Tiền, đây chính là bạn học của tôi, Hồng Chí Vĩ, hai người làm quen một chút đi.”

“Xin chào em Tiền.” Hồng Chí Vĩ mở lời chào hỏi.

“Chào anh Hồng!” Tiền Tư Tư cũng lên tiếng chào.

Giang Phong thấy Tiền Tư Tư dường như có chút xấu hổ, liền nói sang chuyện khác: “Chị Tiền, mọi người kinh doanh cửa hàng này, khoảng thời gian nào là đông khách nhất vậy?”

“Bình thường thì khoảng chín đến mười giờ tối là giờ cao điểm.” Trả lời vấn đề này xong, Tiền Tư Tư liền mời hai người ngồi xuống, sau đó rót cho mỗi người một chén trà.

Đối với đối tượng “xem mắt” Hồng Chí Vĩ vừa mới đến này, mới ban đầu, Tiền Tư Tư quả thật có chút xấu hổ, có điều cô đã theo mẹ làm ở quán nướng này ba, bốn năm rồi, đã tiếp xúc qua đủ loại người khác nhau, ngược lại cũng sẽ không xấu hổ đến mức không nói được chuyện gì.

Chờ hai người trò chuyện được vài câu xong, khách cũng dần tới nhiều hơn, Tiền Tư Tư cũng bận rộn lên.

Hồng Chí Vĩ đương nhiên sẽ không đần độn ngồi ở chỗ đó uống trà, mà tích cực hỗ trợ, đợi tới giờ cao điểm buổi tối, Giang Phong cũng không nhàn rỗi, cũng hỗ trợ mang thức ăn lên, lấy rượu gì đó.

Có hai người Giang Phong và Hồng Chí Vĩ tích cực hỗ trợ, ngoại trừ Tiền mẫu vẫn cứ bận tối mày tối mặt, thì Tiền Tư Tư và hai nữ nhân viên đều cảm giác nhẹ nhõm hơn so với trước rất nhiều.

Mười giờ tối, chính là thời gian cao điểm trong ngày, có ba người đàn bà ăn mặc sang trọng đi tới, bởi vì lúc ấy những người khác đang bận, cho nên Giang Phong liền chạy ra chào hỏi.

“A, tiểu soái ca, sao tôi chưa thấy cậu ở đây bao giờ nhỉ, cậu là nhân viên mới của quán nướng này sao?” Người nói chuyện là một người phụ nữ mặc váy trắng liền thân, nghe ý trong lời của cô là biết cô chính là khách quen ở chỗ này.

Không đợi Giang Phong kịp trả lời, một người phụ nữ khác mặc áo thun trắng đục và một chiếc quần lửng màu đen liền nói: “Nhìn tiểu soái ca khí chất bất phàm như vậy, hẳn là không phải nhân viên mới tới.”

Người phụ nữ còn lại cũng lên tiếng: “Tiểu soái ca, cậu có phải là thân thích bên nhà chị Tiền hay không vậy?”

Giang Phong mỉm cười nói: “Ba chị gái xinh đẹp, tôi không phải nhân viên quán nướng, cũng không phải thân thích của dì Tiền, chỉ là cơ duyên xảo hợp tới giúp đỡ một chút mà thôi.”

Người phụ nữ mặc váy trắng nghe vậy liền lớn mật hỏi: “Tiểu soái ca có bạn gái chưa?”

Hai người phụ nữ khác nghe vậy thì cũng mỉm cười, ánh mắt nhìn Giang Phong giống như là sói xám nhìn thấy cừu nhỏ vậy.

Giang Phong cười cười: “Tiểu tỷ tỷ, tôi đã có bạn gái rồi!”

Người phụ nữ mặc áo thun trắng che miệng cười nói: “Tiểu soái ca, vậy có ngại đổi một bạn gái khác không?”

Giang Phong lắc đầu cười: “Tôi với bạn gái tình cảm rất tốt, không có ý định đổi bạn gái.”

Người phụ nữ mặc váy nháy nháy mắt, buông lời trêu đùa: “Vậy tiểu soái ca có ngại có thêm ba bạn gái nữa hay không?”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận