Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 888: Kẻ Thâu Tóm

Thành phố Thâm Quyến.

Trên bàn mạt chược trong phòng của một quán cà phê nào đó, Chử Tinh Huy đang chơi mạt chược với những người bạn trong thôn.

Người bạn ngồi ở lầu trên hỏi: “Anh Huy, hôm qua anh vắng mặt, đi đâu thế?”

Chử Tinh Huy chán nản nói: “Đừng nhắc nữa, hôm qua mẹ tôi dẫn tôi đi gặp một cô gái, thật lãng phí thời gian của tôi.”

Chàng trai ngồi đối diện kinh ngạc: “Anh Huy, hôm qua anh đi xem mắt à?”

Chử Tinh Huy lắc đầu và nói: “Đó không thể coi là xem mắt, cùng lắm gọi là gặp gỡ để biết nhau thôi.”

Chàng trai ngồi bên cạnh hỏi: “Anh Huy, theo như ý anh nói thì người ta trông không đẹp ư?”

Chử Tinh Huy nói: “Dung mạo người ta cũng không tệ, nếu sánh với tôi thì chắc chắn quá đủ rồi, nhưng mà xem ra có chút yếu ớt, một cơn gió thổi qua cũng có thể cuốn bay mất, không phải kiểu mà tôi thích.”

Chàng trai ngồi ở lầu trên nói: “Anh Huy, em nghĩ nhất định phải tìm được một người phụ nữ xinh đẹp biết nghe lời, như vậy sau khi kết hôn người đàn ông mới có thể tiếp tục rong chơi, chứ nếu như tìm về một người vợ quản chồng quá gắt gao thì những ngày hạnh phúc đó sẽ biến mất mãi mãi."

Chử Tinh Huy cười nói: "Chúng ta không dựa vào phụ nữ để kiếm ăn, một người vợ có thể quản chúng ta một cách gắt gao thì chắc chắn là do bản thân chúng ta thật sự thích để cho cô ấy quản như vậy, nếu không, ngay cả cha mẹ cũng không thể kiểm soát chúng ta, thì một người phụ nữ đơn thuần làm sao có thể quản lý chúng ta chứ?"

Người ngồi đối diện gật đầu: “Có lý.”

Người ngồi trên nói: “Thích hay không tôi mặc kệ, nhất định phải tìm được một người phụ nữ biết nghe lời, không thể làm ảnh hưởng đến cuộc sống tự do hiện tại của tôi."

Người ngồi dưới nói: “Chúng ta đều vẫn còn trẻ, còn có thể tự do mấy năm nữa đâu, còn quá sớm để nói chuyện tìm vợ đó!”

Đúng lúc này, người đối diện vỗ xuống bàn một cái, đập hồng trung mà tay vừa chạm được lên bàn, sau đó hưng phấn cười to: “Tự sờ được rồi, Đại Tam Nguyên, 88 phiên, quá sung sướng, ha ha!!!”

"Mẹ kiếp, hôm nay sao anh có vận may thế hả, còn có thể lấy được một Đại Tam Nguyên."

“Chết tiệt, tôi chơi mạt chược đã mấy năm, mà chưa một lần chạm được Đại Tam Nguyên.”

“Thật ngưỡng mộ, 88 phiên tôi chỉ chơi Thập Tam Yêu và Tứ Giang. Tôi chưa chạm được Đại Tam Nguyên, Đại Tứ Hỉ, ngay cả Thất Đối, Lục Nhất Sắc hay Cửu Liên Bảo Đăng cũng chưa.”

“Đừng có ở đó mà hâm mộ, mau đưa tiền đây, mỗi người tám ngàn tám, ha ha!!!”



6 giờ chiều.

Tại thủ phủ của tỉnh Hồ Nam, Quan Tử Duyệt theo bạn trai về biệt thự của nhà họ Kha để ăn cơm với một tâm trạng có chút phấn khích.

Kể từ sau khi bạn trai Kha Bảo Cường đưa cô ấy đến gặp cha mẹ anh ta, thái độ của cha mẹ anh ta đối với cô khiến cô có chút lạnh nhạt, mặc dù không làm cô ấy khó xử ngay tại chỗ, nhưng thái độ hờ hững đó đã cho cô ấy biết cha mẹ anh ta không hài lòng về cô ấy.

Nếu chỉ có mỗi thái độ của Kha phụ lạnh nhạt thì cũng chẳng sao, mấu chốt là Kha mẫu cũng xuất thân từ người mẫu mà cũng có thái độ như vậy với cô ấy, điều này khiến Quan Tử Duyệt có chút thất vọng.

Kể từ đó, Quan Tử Duyệt đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị Kha phụ Kha mẫu chia cắt hai người, kết quả là chờ mãi cũng không thấy Kha phụ Kha mẫu có bất kỳ động tĩnh nào, điều này khiến cô thấy có chút kỳ lạ.

Tuy nhiên, Quan Tử Duyệt chưa bao giờ mất cảnh giác, cô đã quyết định từ lâu rằng bất kể Kha phụ Kha mẫu có kế hoạch như thế nào, cho dù ép cô tự nguyện rời xa bạn trai Kha Bảo Cường thì cũng là chuyện không thể nào xảy ra.

Điều cô không bao giờ ngờ tới là sau hơn một tuần, Kha phụ Kha mẫu chẳng những không đuổi cô khỏi bạn trai Kha Bảo Cường mà còn mời cô đến biệt thự nhà họ Kha để ăn cơm.

Quan Tử Duyệt không thể hiểu hành động này có ý nghĩa gì, nhưng trong thâm tâm cô biết rằng Kha phụ Kha mẫu làm như thế có lẽ là gián tiếp thừa nhận rằng cô là bạn gái của Kha Bảo Cường.

Đây là lý do tại sao Quan Tử Duyệt rất phấn khích.

Không chỉ có Quan Tử Duyệt phấn khích mà Kha Bảo Cường cũng rất hào hứng.

Hai người về tới biệt thự của nhà họ Kha, sau vài câu xã giao, chính thức dùng bữa tối.

Sau khi ăn xong bữa ăn này, Quan Tử Duyệt vẫn chăm chú quan sát cuối cùng cũng nhìn ra manh mối, thái độ của Kha mẫu đối với cô thật ra không khác gì lần đầu gặp mặt.

Điều duy nhất thay đổi chính là Kha phụ, thái độ của ông đối với cô ấm áp hơn rất nhiều so với lần đầu gặp mặt, nhưng thỉnh thoảng lại nhìn cô bằng ánh mắt thâm thúy, không hiểu trong lòng ông ta đang nghĩ gì.

Tóm lại, dù sao đi nữa, Quan Tử Duyệt vẫn rất vui vì mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp, và mọi chuyện cô đành trông cậy vào bạn trai mình.

Thế là trên đường bạn trai đưa cô về nhà, cô vùi đầu xuống để anh trải nghiệm cảm giác thế nào gọi là cực kỳ sung sướng.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận