Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 299: Ngày Cưới Của Uông Tổng

Buổi trưa.

Giang Phong và những người khác đã có một bữa trưa thịnh soạn tại nhà họ Kiều, sau đó Bạch phụ và Kiều phụ đã có một cuộc trò chuyện riêng trong thư phòng trong hơn hai giờ, lúc 3 giờ rưỡi chiều, mọi người đã rời khỏi nhà họ Kiều.

Lúc lái xe trở lại khách sạn, Giang Phong cười hỏi: "Chú thím Bạch, hai người cảm thấy huấn luyện viên Kiều như thế nào?”

Bạch mẫu gật đầu lia lịa, vẻ mặt đắc ý nói: “Cô gái này thật sự rất tốt, không chỉ xuất thân từ gia cảnh tốt, hơn nữa bản thân cũng nỗ lực như vậy, thật sự là rất hiếm thấy."

Bạch phụ cũng khen ngợi: "Quá trình huấn luyện của đội cảnh sát đặc nhiệm nữ không thua kém gì lính đặc chủng, một cô gái như cô ấy không những chịu đựng nổi mà còn có thể nổi bật và trở thành một huấn luyện viên, sự xuất sắc của cô ấy là không cần phải nghi ngờ.”

Giang Phong cười nói: "Chỉ cần mọi người hài lòng là được."

Trò chuyện suốt đoạn đường, cho đến khi họ về đến khách sạn, Bạch Tử An liền thu dọn hành lý và trả phòng, chuẩn bị cùng cha mẹ bay về tỉnh Quảng Tây.

Vốn dĩ trước khi Bạch phụ Bạch mẫu đến, họ định ở lại một đêm rồi ngày mai lại về, nhưng lần này cuộc gặp mặt diễn ra thuận lợi, vả lại vì Bạch phụ bận rộn công việc, thậm chí cuối tuần còn có việc phải giải quyết, nên ông chỉ đành phải bay trở lại qua đêm.

Về phần Bạch Tử An, dù sao thì huấn luyện viên Kiều cũng không có thời gian ra ngoài để gặp anh ấy, vì vậy chi bằng anh ấy nên trở về với cha mẹ của mình.

“Chú thím Bạch, bây giờ thời gian vẫn còn sớm, chi bằng chúng ta cùng nhau ăn cơm tối đi, rồi cháu sẽ đưa mọi người ra sân bay."

Bạch mẫu cười và nói từ chối: “Giang đại sư, chúng tôi không ăn tối đâu, vừa nãy mới ăn ở nhà họ Kiều hơn 1 tiếng đồng hồ, đâu có mau đói đến vậy. Cũng không cần phiền cậu tiễn chúng tôi đâu, đi đi lại lại rất mất thời gian, cậu nên ở lại với bạn gái cậu đi, chúng tôi cứ bắt taxi là được rồi.”

Bạch phụ cũng có ý như vậy.

Đối với việc này, Giang Phong cũng không có nài nỉ, gật gật đầu nói: "Được thôi, vậy chúc chú thím Bạch thuận buồm xuôi gió, sau này nếu cần cháu chuyển lời về chuyện của anh Bạch với huấn luyện viên Kiều thì cứ gọi điện thoại cho cháu.”

Bạch phụ Bạch mẫu đương nhiên đồng ý.

Ngay sau đó, Bạch Tử An đã hoàn thành thủ tục trả phòng và nói với Giang Phong: “Giang đại sư, vậy tôi về trước đây, hẹn gặp lại cậu ở tỉnh Quảng Đông vào ngày mốt."

Ngày mốt là ngày 27 tháng 2 năm 2023, tức là ngày 8 tháng 2 âm lịch, là ngày cưới của Uông Văn Kiệt cùng Tiêu Mẫn, hai người bọn họ nhất định phải có mặt ở đó.

Ban đầu, Bạch Tử An định cùng Giang Phong lái xe đến thủ phủ của tỉnh Quảng Đông, nhưng món quà cưới mà anh ấy chuẩn bị cho Uông Văn Kiệt lại để ở nhà, nên anh ấy phải bay về để lấy quà, vì vậy anh ấy và Giang Phong phải tách ra.

Giang Phong gật đầu và nói: "Được rồi, chúng ta hãy gặp lại nhau ở thủ phủ của tỉnh Quảng Đông vào ngày mốt."

“Tạm biệt!”

“Tạm biệt!”



Đêm đó, Giang Phong cùng Hoàng Linh Vi lại trải qua một đêm chan chứa mặn nồng.

Ngày hôm sau, hai người dùng một bữa sáng nhu tình mật ý, kiểu anh đút em ăn, em đút anh ăn. Ăn sáng xong, hai người trở lại khách sạn làm nũng một lúc lâu mới miễn cưỡng thu dọn hành lý trả phòng.

Hoàng Linh Vi phải về trường học, còn Giang Phong sẽ rời tỉnh Tứ Xuyên để đến tỉnh Quảng Đông.

Trên đường đến sân bay, Giang Phong nhìn bạn gái xinh đẹp của mình, nghiêm túc hỏi: "Em yêu, sau khi em tốt nghiệp, chúng ta kết hôn nhé?"

Hoàng Linh Vi cười đùa nói: "Nếu anh muốn kết hôn với em, điều đó phải xem biểu hiện của anh, ít nhất, anh phải vượt qua sự đánh giá của của đồng chí Hoàng nhà em mới được!”

Kỳ thật Giang Phong không có chút nào lo lắng, nhưng vẫn hợp tác lộ ra vẻ khẩn trương, hỏi: "Không biết tiêu chuẩn xét duyệt của đồng chí Hoàng là gì nhỉ? Anh có hi vọng thông qua xét duyệt của ông ấy không?"

Hoàng Linh Vi che miệng và cười nói: "Em không biết tiêu chí đánh giá cụ thể của ông ấy là gì. Dù sao thì nếu anh muốn kết hôn với em, anh phải có trách nhiệm đối phó với đồng chí Hoàng."

Giang Phong nói: "Báo cáo tổ chức, tôi cần tình báo hỗ trợ."

Hoàng Linh Vi trong giây lát đã nhập vai, “Đồng chí Giang Phong, hiện tại tổ chức cũng có khó khăn của tổ chức, tạm thời chúng tôi không thể cung cấp hỗ trợ tình báo trong thời gian này, xin hãy tự mình giải quyết."

"Xin hỏi tổ chức, nếu địch nhân hỏa lực quá hung mãnh, có thể chạy trốn không?"

"Đồng chí Giang Phong, xin hãy điều chỉnh lại suy nghĩ của mình, không cho phép chạy trốn, nhất định phải trực diện vượt qua làn đạn pháo của kẻ thù, chỉ có trải qua lễ rửa tội bằng tiếng pháo của kẻ thù, anh mới có thể trở thành một người lính có tư cách.”

"Vẫn muốn hỏi tổ chức, có thể thi hành chiến thuật bụng bự không?”

"Hừ, đồng chí Giang Phong, tổ chức khuyên anh mau chóng dẹp bỏ ý nghĩ này đi, chiến thuật bụng bự là trái với đạo đức, là một thủ đoạn bất tài, sẽ bị kẻ địch cười nhạo."

“Vậy thì anh có thể thi triển chiến thuật bọc đường, phải không?”

"Chà, chiến thuật này đã có sẵn, và tổ chức đã phê duyệt nó!"

Sau màn trình diễn ngẫu hứng, cả hai không khỏi nhìn nhau cười.

Sau đó, Giang Phong nghiêm túc nói: "Bà xã yên tâm đi, anh nhất định sẽ thông qua đánh giá của ông Hoàng nhà em, quang minh chính đại cưới em về nhà."

Hoàng Linh Vi gật đầu và nhẹ nhàng nói: "Em tin rằng anh có thể làm được!"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận