Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 721: Nữ Sợ Gả Nhầm Chồng, Nam Cũng Sợ Cưới Nhầm Vợ

Nghe chồng nói xong, Hạ Linh Linh đầy vẻ kinh ngạc nói: "Cậu còn có một đứa con trai bị lừa bán à? Chuyện này xảy ra bao giờ vậy?"

Ngụy Tuyết Phong nói chuyện điện thoại với mẹ vợ xong, mới thở dài nói: "Đó là chuyện hai mươi mấy năm trước, người em họ bị lừa bán của anh chỉ nhỏ hơn anh hai tuổi. Vào năm cậu ấy năm tuổi, đi theo mợ anh tới chợ, kết quả mợ anh chỉ mua mấy cân hoa quả, em họ anh đã bị bắt cóc mất."

Hạ Linh Linh nghe được, thổn thức nói: "Hóa ra là chuyện những năm chín mươi à? Lúc đó, đám buôn người quả thật hung hăng ngang ngược. Em xem mấy tin tức liên quan, thậm chí có đám buôn người cướp cả đứa trẻ trong lòng người mẹ, còn có kẻ đêm khuya dùng thuốc mê làm người ta choáng váng, sau đó vào nhà cướp đứa trẻ đi."

Ngụy Tuyết Phong nghiến răng nghiến lợi nói: "Mức phạt cho đám buôn người này thật sự quá nhẹ. Anh thấy phải xử tử hình, bắt được tên nào bắn chết tên đó, ngay cả người mua cũng không thể tha được. Anh thật ra muốn xem thử còn bao nhiêu người dám lấy tính mạng đi mạo hiểm."

Hạ Linh Linh nói: "Cho dù em cũng rất căm giận đám buôn người, cũng muốn những kẻ cặn bã đó chết hết, nhưng trên pháp luật lại không có cách nào làm được. Dù sao ngay cả một số kẻ cố ý giết người còn không bị xử tử hình đâu!

Hơn nữa, có chuyên gia đánh giá, hình phạt nghiêm khắc chẳng những không thể làm giảm mức độ phạm tội xuống, ngược lại còn tăng lên tỷ lệ phạm tội lên. Em cũng chẳng hiểu được logic trong đó. Nhưng nhà nước đưa ra mức phạt với đám buôn người, chắc chắn đã cân nhắc chu đáo.

Chủ yếu nhất là áp dụng xử tử hình sẽ chỉ làm đám buôn người biến thành kẻ liều mạng, nếu lừa gạt bán trẻ con và cố ý giết người đều bị tử hình, vậy đám buôn người có khả năng giết luôn đám trẻ, do đó mang đến tổn thất lớn hơn."

Ngụy Tuyết Phong nói: "Đám buôn người đều là một số kẻ cặn bã mất hết nhân tính. Cũng may thời buổi này khắp nơi đều có cameras giám sát, nhà nước vẫn luôn ra tay mạnh với những người cặn bã này, giảm khu vực những kẻ cặn bã này có thể phạm tội, xác suất phụ nữ và trẻ con bị lừa bán cũng giảm đi rất nhiều."

Hạ Linh Linh khẽ gật đầu, sau đó nói: "Chồng, lần này nhà cậu xảy ra chuyện xấu này, nếu cậu còn có một đứa con trai lưu lạc ở bên ngoài, vậy sao anh không nhờ Giang đại sư giúp đỡ chứ? Với năng lực suy tính thần kỳ của Giang đại sư, có lẽ có thể giúp cậu anh tìm về đứa con trai đã thất lạc nhiều năm không chừng."

Ngụy Tuyết Phong nghe vậy nhất thời sửng sốt, sau đó vỗ mạnh vào đùi: "Vợ, em đúng là một lời đánh thức người trong mộng đấy. Sao vừa rồi anh không nghĩ ra chứ! Không được, anh phải lập tức gọi điện thoại cho Giang đại sư. Nếu thật sự có thể tìm được em họ bị lừa bán hai mươi mấy năm kia, nửa đời sau của cậu và mợ anh lại có chỗ dựa rồi."

Nói đến đây, Ngụy Tuyết Phong không trì hoãn nữa, trực tiếp bấm số gọi cho Giang đại sư.

Điện thoại vừa được kết nối, sau khi chào hỏi, Ngụy Tuyết Phong lại nóng lòng hỏi: "Giang đại sư, là thế này. Tôi có một người em họ bị lừa bán hai mươi mấy năm, không biết ngài có cách nào tìm được cậu ấy không?"

Đối với khách hàng lớn gặp được đầu tiên trong cuộc đời làm mai mối, Giang Phong đương nhiên tương đối để bụng, không cố làm ra vẻ huyền bí, trả lời thẳng: "Chỉ cần có thể cung cấp tên họ và ngày sinh tháng đẻ của em họ anh, vậy chắc hẳn sẽ không thành vấn đề."

Ngụy Tuyết Phong nửa mừng nửa lo nói: "Tốt quá rồi, Giang đại sư, chuyện là thế này. . ."

Ngụy Tuyết Phong nói lại tình hình nhà cậu anh ta một lượt, cuối cùng mới lên tiếng: "Giang đại sư, lát nữa tôi sẽ tới nhà cậu tôi, tìm thời cơ thích hợp lại nói chuyện này cho cậu tôi biết. Chờ tôi hỏi được ngày sinh tháng đẻ của em họ tôi, tôi sẽ gửi lại cho ngài."

Giang Phong nói về câu nén bi thương trước, sau đó tự tin nói: "Anh Phong, chuyện như vậy, bình thường tôi vốn sẽ không nói chắc chắn. Chẳng qua nếu anh hỏi tôi, vậy tôi có thể nói thẳng với anh, chỉ cần em họ anh còn sống, cho dù anh ta có rời khỏi trái đất, tôi cũng có thể tìm ra cho anh."

Viên thuốc an thần này làm Ngụy Tuyết Phong lập tức tự tin hơn,

Anh ta luôn miệng cám ơn: "Cảm ơn Giang đại sư, có câu này của ngài thì tôi hoàn toàn yên tâm rồi. Vậy bây giờ tôi không quấy rầy ngài nữa. Chờ tôi hỏi ngày sinh tháng đẻ của em họ tôi xong, sẽ gửi qua WeChat cho ngài sau."

"Anh Phong không cần khách sáo, vậy chúng ta liên lạc sau."

"Ừ, tạm biệt."

"Tạm biệt."

Chờ sau khi cúp máy, Ngụy Tuyết Phong tiến tới hôn vợ một cái: "Cảm ơn vợ, nếu không phải em nhắc, anh sẽ không nghĩ tới chuyện mời Giang đại sư ra tay tìm em họ bị lừa bán."

Hạ Linh Linh nói: "Anh còn khách sáo với em làm gì chứ. Anh mau thay quần áo rồi tới nhà cậu, sớm báo tin tốt cho cậu mợ đi. Ít nhiều gì cũng có thể giảm bớt bi thương trong lòng bọn họ."

Ngụy Tuyết Phong gật đầu nói: "Ừ, anh đi thay quần áo ngay đây."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận