Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 436: Lẽ Nào Trên Đời Này Thật Sự Có Người Có Thể Tính Ra Nhân Duyên Của Người Khác? (3)

Lăng Lỵ nghe vậy, ánh mắt sáng lạ thường, khẽ nói: "Chị Bùi, nói ra có lẽ chị không tin, nhưng em cảm giác em thật sự tìm được nửa kia trong cuộc đời mình."

Bùi Dĩnh nhướng mày: "Lỵ Lỵ, em nói thật à?"

Lăng Lỵ khẽ gật đầu, bản thân cô ta cũng cảm thấy không thể tin nổi: "Em cũng không nghĩ tới mình lại có cảm giác yêu đương nhanh như vậy, nhưng cảm giác trong lòng mình lừa được người khác, lại không lừa được mình, em tin chắc en thật sự yêu rồi."

Tay Bùi Dĩnh đang quấy cà phê chợt dừng lại, thán phục nói: "Thật sự lợi hại như vậy sao?"

Lăng Lỵ đương nhiên biết cô ta nói lợi hại là ám chỉ điều gì, vẻ mặt lập tức chắc chắn nói: "Quả thật đúng là lợi hại như vậy đấy. Đối tượng mà Giang đại sư giới thiệu cho em, xét về bối cảnh gia đình không đáng để nhắc tới, xét về năng lực làm việc càng là cặn bã chiến đấu của năm, nhưng tôi lại cảm thấy hứng thú với người như anh ấy, thật sự không thể tin nổi."

Bùi Dĩnh lẩm bẩm nói: "Không phải là môn đăng hộ đối, thậm chí nhà trai còn không có lòng cầu tiến, lại có thể làm công chúa Lăng độc thân từ trong bụng mẹ suốt bốn mươi năm nhìn trúng, vậy chắc chắn không phải là trùng hợp.

Lẽ nào trên đời này thật sự có người có thể tính ra nhân duyên của người khác?"

Nói đến đây, Bùi Dĩnh không khỏi lắc đầu, cô ta không tin nhất là điều này. Cô ta đã từng nói như vậy: "Không nên tin xem bói chòm sao, tướng số, đó là lừa bạn nhỏ, số phận nằm ở trong tay mình, ngồi ở nhà chờ căn nhà, xe hơi, còn không bằng ngủ một giấc mơ một giấc mơ đẹp."

Cho dù cô ta nhìn không thấu chuyện bạn gái xem mắt, nhưng cô ta là loại người tâm tính vô cùng kiên định, niềm tin trước đó không dễ dàng sụp đổ như vậy.

Trong mắt Lăng Lỵ lóe sáng, nói: "Có thật sự tính ra nhân duyên của em hay không, vậy chỉ có bản thân Giang đại sư biết được. Dù sao anh ta đã giới thiệu cho em đúng người em thích.

Ví dụ như vậy ngẫu nhiên xuất hiện một lần, có thể nói là trùng hợp, nhưng nếu mỗi lần đều có thể chính xác, vậy chứng minh người ta quả thật có năng lực không tầm thường."

Bùi Dĩnh nghe vậy khẽ gật đầu, cách nói này của bạn thân có lý, mỗi lần Giang đại sư đều có thể tính toán chính xác, thay khách tìm được nửa khác trong cuộc đời, loại năng lực này thật sự vượt qua hiểu biết của cô ta.

Bùi Dĩnh nhấp một hớp cà phê, hỏi: "Cho nên, em tính bao giờ kết hôn?"

Lăng Lỵ vừa uống cà phê suýt nữa phun ra ngoài, trừng mắt với cô ta nói: "Xem chị hỏi kìa, cho dù em muốn mau chóng cưới cũng không thể kết hôn với anh ấy nhanh như vậy được!"

Bùi Dĩnh mỉm cười nói: "Người phi thường làm chuyện phi thường mà!"

Lăng Lỵ lắc đầu nói: "Cho dù em cảm giác đã tìm được một nửa khác trong cuộc đời, nhưng loại chuyện này vẫn không thể vội vàng được, còn phải ở chung thêm mấy tháng xem thử, nếu cảm giác không sai, đến lúc đó bàn tới chuyện kết hôn cũng không muộn."

Bùi Dĩnh đầy vẻ thưởng thức nói: "Lỵ Lỵ, bây giờ em càng lúc càng có phong độ thống soái, không kiêu ngạo không nóng nảy, quả thật thích hợp làm người cầm lái của tập đoàn."

"Ở phương diện này, em còn phải học tập chị Bùi."

"Hai chúng ta làm chị em gái nhiều năm, cũng không cần phải tiến hành tâng bốc nhau."

Nói xong, hai cô gái không khỏi nhìn nhau cười.

Lăng Lỵ nhấp một hớp cà phê, nghiêm túc hỏi: "Chị Dĩnh, năng lực của vị Giang đại sư kia một lần nữa được chứng minh, giống như vĩ nhân nói vậy, bất kể là mèo mun hay mèo trắng, có thể bắt được chuột già chính là mèo tốt.

Chị có muốn nhờ Giang đại sư này tới xem xét một đối tượng cho chị không?"

Bùi Dĩnh trầm ngâm một lát, mới gật đầu nói: "Được, vậy chị lại học em, mời vị Giang đại sư kia ra mặt, xem cậu ta có thể xem xét được đối tượng làm chị thỏa mãn không."

Thành phố Hàng.

Quán cà phê xa hoa nào đó

Thấy bạn thân cuối cùng đồng ý nhờ Giang đại sư làm người mai mối, Lăng Lỵ đột nhiên hứng thú tăng cao, lập tức lấy điện thoại di động từ trong túi ra nói: "Vậy em gọi điện thoại cho Giang đại sư luôn!"

Bùi Dĩnh gật đầu cười, tính cách cô ta quả quyết, nếu đã đưa ra quyết định, vậy sẽ mau chóng hành động, cho nên bạn thân hành động như vậy hợp với ý cô ta.

Lăng Lỵ tìm ra số điện thoại của Giang đại sư, trực tiếp gọi tới.

Điện thoại vừa được kết nối, giọng nói của Giang đại sư đã truyền tới: “Chào cô, công chúa Lăng."

Lăng Lỵ mở ra loa ngoài, đặt điện thoại ở trên bàn, nói thẳng vào vấn đề: "Chào cậu, Giang đại sư, một người bạn thân cảm thấy có hứng thú với năng lực làm mai của cậu, không biết có tiện nhờ cậu xem xét một đối tượng cho cô ấy không?"

Giang đại sư mỉm cười nói: "Đương nhiên là tiện rồi, đây là công việc của cô, những khách hàng như các cô càng nhiều càng tốt mà!"

Lăng Lỵ và bạn gái liếc nhìn nhau, sau đó hỏi: "Vậy thì tốt rồi, không biết Giang đại sư bao giờ rảnh, tôi bố trí cho cậu gặp mặt bạn gái tôi nói chuyện!"

Giang đại sư không trả lời mà hỏi ngược lại: "Công chúa Lăng, bạn gái của cô cũng ở thành phố Hàng sao?"

Lăng Lỵ nói: "Đúng vậy."

Giang đại sư cười ha ha, nói: "Vậy thì thật khéo, đêm qua tôi vừa mới chạy tới thành phố Hàng đấy!"

Lăng Lỵ vui vẻ nói: "Vậy đúng là duyên phận a, bây giờ Giang đại sư có rảnh không?"

Giang đại sư nói: "Đương nhiên là rảnh rồi."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận