Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 826: Giang Phụ Giang Mẫu Một Năm Kiếm Được Trăm Vạn (3)

Lý Phú thấy thái độ của mẹ như vậy thì bị dọa tới toát cả mồ hôi lạnh, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Mẹ, suy nghĩ này của mẹ không đúng rồi, cậu ta có chiếc RV giá trị hơn ba ngàn vạn là do một vị khách tặng làm lễ tạ mai, cái này mẹ có biết không?”

Tin tức này sớm đã truyền khắp trấn Thanh Hà, bà Lý đương nhiên biết, bà có chút ghen ghét nói: “Cũng không biết nó chó ngáp phải ruồi thế nào, vậy mà có thể gặp được một vị khách hào phóng có tiền như vậy.”

Lý Phú thấy mẹ vẫn chưa hiểu ra, vẻ mặt nghiêm túc tiếp tục nói: “Mẹ, mẹ tự suy nghĩ một chút xem, nếu như cậu ta không kéo được quan hệ gì với người ta, cũng chỉ như mẹ nói, mai mối một lần mà thôi, vậy vị khách kia, tiền của người ta cũng không phải là gió thổi tới, làm sao có thể đành lòng bỏ ra mấy ngàn vạn mua xe tặng cho cậu ta được?

Hơn nữa, theo con được biết, từ lúc cậu ta vào nghề đến nay, những cặp đôi được câu ta làm mai đều có cuộc sống vô cùng hạnh phúc, rất nhiều người đều mang ơn cậu ta, người như vậy, chúng ta thật sự không thể trêu vào, cho nên mẹ ở nhà nói thầm vài câu thì không sao, nhưng đi ra bên ngoài tuyệt đối đừng nói lung tung.”

Vợ Lý Phú cũng phụ họa: “Đúng vậy, mẹ tuyệt đối đừng ra ngoài nói lung tung, người ta hiện tại có bản lĩnh thế nào, cả nước đều đã biết tới, chúng ta thật sự không chọc vào nổi.”

Bà Lý nghe con trai con dâu căn dặn nghiêm túc như vậy, cũng không nhịn được có chút lo lắng: “Trước đấy mẹ lại không nghĩ nhiều được như vậy, đoạn thời gian trước còn nói xấu nó với không ít người, bây giờ phải làm sao đây?”

Lý Phú nghe xong da đầu liên tê dại một hồi, nhanh chóng nói: “Ngày mai con sẽ đi mua một phần quà mang sang Giang gia.”

Bà Lý cau mày nói: “Có nghiêm trọng tới mức vậy không?”

Vợ Lý Phú vội lên tiếng: “Mẹ, việc này có thể lớn có thể nhỏ, người ta nếu như không để tâm thì đó chính là việc nhỏ, nhưng nếu người ta để ý, thì đó chính là việc lớn.

Tóm lại, việc này mẹ cứ để Lý Phú đi giải quyết, về sau mẹ đừng đi ra ngoài nói lung tung với người khác nữa là được, nếu như thật sự chọc giận người ta, vậy chúng ta thật sự không gánh nổi lửa giận của người ta.”

Thấy con trai, con dâu nói nghiêm túc như vậy, bà Lý cuối cùng cũng coi trọng.

Vợ chồng Lý Phú thấy vậy, lúc này mới yên tâm.

Nửa giờ sau, vợ chồng Lý Hào cũng về tới nơi, sau khi biết chuyện mẹ mình cả gan làm loạn cũng bị dọa cho toát mồ hôi lạnh đầy người.

Sau đó, cũng giống như anh chị dâu, lôi kéo mẹ căn dặn một trận, nói bà về sau không thể đi ra ngoài nói xấu Giang Phong người ta nữa.

Bà Lý cũng không phải ngu ngốc, thấy cả hai đứa con trai con dâu đều nói như vậy, trong lòng bà cũng có cân nhắc nặng nhẹ, liền đồng ý với bọn họ về sau sẽ không ra ngoài nói lung tung nữa.

Thế là, ngày hôm sau, Lý Phú liền đi mua rượu, thuốc lá, trà làm quà, mang sang Giang gia.

Người tiếp đãi hắn lại vừa vặn là Giang Phong, Lý Phú đưa quà xong liền trực tiếp nói xin lỗi: “Giang đại sư, thật sự xin lỗi, mẹ tôi đoạn thời gian trước có chút hồ đồ, ở bên ngoài nói vài điều không phải về cậu, hôm nay tôi tới đây là để thay mẹ mình nói lời xin lỗi, anh em chúng tôi đều đã nói chuyện cẩn thận với bà, về sau cam đoan sẽ không để chuyện như vậy phát sinh nữa, hi vọng cậu đừng chấp nhặt với bà.”

Ngày hôm qua lúc uống trà mẹ hắn vừa mới nhắc tới bà Lý, Giang Phong đương nhiên hiểu rõ có chuyện gì xảy ra, thấy Lý Phú còn đặc biệt xách theo quà tới tận nhà xin lỗi thế này, hắn liền mỉm cười nói: “Nhắc tới chuyện này, thật ra cũng đúng là tôi làm ảnh hưởng tới thu nhập của bác Lý, bác có chút lời oán giận cũng là chuyện dễ hiểu.”

Lý Phú vội vàng tỏ thái độ: “Giang đại sư sao lại nói như vậy, làm mai mối cũng giống như làm ăn vậy, chỉ cần không phải cạnh tranh ác ý thì người nào có thể giữ được khách là bản lĩnh của người đó, sao có thể vì vậy mà sinh lòng oán trách được!

Tôi với em trai tôi tối hôm qua mới trở về, vừa biết được việc này đã lập tức cùng nói đạo lý với mẹ mình một lần, bà hiện tại cũng đã ý thức được sai lầm của mình rồi, tôi ở đây hôm nay trịnh trọng thay mẹ mình xin lỗi cậu.”

Giang Phong xua tay nói: “Anh Phú nói quá lời rồi, đây chỉ là việc nhỏ mà thôi, tôi không để trong lòng đâu.”

Thấy Giang Phong thật sự không để trong lòng, Lý Phú mới âm thầm nhẹ nhàng thở ra.

Cũng không thể trách hắn tại sao lại lo lắng như vậy, hắn mặc dù không rõ các mối quan hệ của Giang Phong mạnh tới mức nào, nhưng hắn đã sờ soạng lần mò ngoài xã hội nhiều năm, trong lòng cực kì rõ ràng, nếu như Giang Phong muốn đánh vào nhà bọn họ, thì chỉ vài phút là có thể khiến cho nhà bọn họ gà chó không yên.

Đừng chỉ nhìn bây giờ là xã hội hòa bình, nhưng cái thế giới này, từ cổ chí kim, đặc quyền giai cấp vẫn luôn ở đó, không hề biến mất, người thực sự có quyền thế muốn hại người bình thường, thì thật sự có thể khiến cho một người bình thường ngay cả nửa bước cũng khó đi.

Giải quyết xong chính sự, Lý Phú ở lại uống trà một lát, cùng Giang Phong nói chuyện phiếm mười mấy phút, sau đó mới đứng dậy chào rồi rời đi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận