Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 898: Giang Đại Sư, Cảm Ơn Đã Chỉ Điểm Sai Lầm (2)

Chu phụ cũng có thói quen như vậy, sau khi người phục vụ mang thức ăn lên, hai cha con liền vừa ăn vừa nói chuyện với Giang Phong, chủ đề nói chuyện là quãng thời gian từ lúc còn học đại học tới khi Giang Phong trở thành đại sư mai mối nổi tiếng khắp cả nước.

Giang Phong cũng không vội, sau khi hắn trở thành người mai mối cũng đã giao tiếp cùng đủ kiểu người, trong đó không thiếu những đại lão thân phận tôn quý, cộng thêm năng lực hack của hắn, hắn đã sớm huấn luyện bản thân thật tốt rồi.

Luận về công phu dưỡng khí, hắn không hề thua kém vị thị trưởng, Chu phụ, này.

Mà biểu hiện của hắn cũng làm nảy sinh trong lòng Chu phụ sự coi trọng chưa từng có.

Tới tận lúc bữa cơm gần kết thúc, Chu phụ mới chủ động nói tới chuyện chính: “Giang đại sư, lần này để Quốc Đống mời cháu ngàn dặm chạy tới đây là vì con đường sự nghiệp của chú hiện đang tới điểm quan trọng nhất, chú muốn nhờ cháu giúp chú tính toán mệnh thử, xem xem liệu chú có thể nắm chặt được cơ hội ngàn năm có một này không.”

Trước khi Giang Phong bay tới đây đã biết rõ mục đích của Chu phụ rồi, bây giờ nghe thấy lời này cũng không hề cảm thấy bất ngờ chút nào, chỉ lắc đầu nói: “Chú Chu, không giấu gì chú, cháu đoán mệnh cũng có trọng tâm, cái am hiểu nhất là suy tính nhân duyên, hoặc là những chuyện liên quan tới phương diện sinh con dưỡng cái, ví dụ như một đôi vợ chồng trong đời sẽ có mấy đứa bé, những cái này cháu có thể giúp mọi người suy tính chính xác được.

Thế nhưng, bảo cháu suy tính chuyện liên quan tới sự nghiệp, cháu dù muốn cũng bất lực.”

Chu phụ nghe vậy cũng không hề thất vọng, dựa trên thông tin công khai của Giang đại sư, ông cũng biết hắn vốn không am hiểu chuyện suy tính những thứ liên quan đến sự nghiệp, thanh danh của hắn hoàn toàn được xây nên từ việc giúp người khác đáp cầu dắt mối, chuyện am hiểu nhất là suy tính nhân duyên.

Ông mời người tới cũng chỉ là ôm một tia hi vọng mà thôi.

“Thì ra là thế, chú cũng không hiểu rõ lắm mấy thứ này, còn tưởng rằng đoán mệnh là nói được tất cả mọi thứ đây!” Chu phụ khẽ cười.

Chu Quốc Đống xen vào: “Như này mới là bình thường, nếu cái gì cũng có thể tính ra được thì Giang đại sư sẽ thật sự trở thành Giang đại sư rồi, còn ở đó làm người mai mối làm gì!”

Giang Phong cười cười, nói: “Chú Chu, trong việc suy tính những chuyện liên quan tới sự nghiệp, cháu đúng là không giúp đỡ được cái gì, có điều cháu biết chính kiến của chú và lãnh đạo Triệu ở tỉnh có sự tương đồng, chá đều nghị chú bớt chút thời gian tìm lãnh đạo Triệu báo cáo công tác một chút, có lẽ sẽ nhận được sự trợ giúp không tưởng đấy ạ.”

Chu phụ nghe vậy thì mắt sáng lên, nhanh chóng định thần lại, cuối cùng trịnh trọng nói lời cảm ơn: “Giang đại sư, cảm ơn cháu đã chỉ bảo, không cần biết kết quả lần này thế nào, chú cũng vẫn nợ cháu một ân tình.”

Chu Quốc Đống chấn động trong lòng, ngay cả người cấp bậc như cha hắn Giang Phong cũng có thể chỉ đường, thật sự là quá trâu bò!

Giờ phút này, hắn thật sự bội phục tới rạp đầu xuống đất trước người bạn học này.

Giang Phong cười nói: “Chú Chu nói quá lời rồi, cháu và Quốc Đống dù sao cũng có tình bạn học bốn năm, nếu có năng lực giúp đỡ chú Chu chỗ nào, cháu đương nhiên sẽ cố gắng hết sức.

Hơn nữa, cháu đây cũng chỉ là cung cấp chút thông tin hỗ trợ mà thôi, cụ thể phải làm như thế nào, có thể thành công hay không còn phải dựa vào bản lĩnh của chú Chu, cháu cũng không dám kể công.”

Nhìn cậu thanh niên chỉ bằng tuổi con mình trước mặt này, Chu phụ cảm khái liên tục trong lòng, con ông, dưới sự dạy bảo trên dưới của ông, so với những đứa bạn đồng lứa đã có thể coi như cực kì ưu tú rồi.

Nhưng so với Giang Phong lại vẫn kém xa.

Tiếp đó, chủ đề nói chuyện của hai bên lại chuyển sang chỗ khác.

Nói chuyện phiếm đại khái thêm mười mấy phút nữa, Chu phụ mới đứng dậy nói: “Giang đại sư, cháu hiếm khi tới thành phố C này một lần, tiếp theo đây để hãy Quốc Đống chiêu đãi cháu thật tốt, chú còn có vài việc phải làm, trước hết xin lỗi cháu vì không tiếp được, trưa mai chú sẽ lại mời cháu tới ăn cơm.”

Giang Phong cũng đứng lên nói: “Chú Chu mau đi đi, không cần phải mời cháu ăn cơm nữa đâu, ngày mai cháu sẽ về lại Quế tỉnh, bữa cơm này đợi khi nào chú Chu lên chức rồi lại mời cháu cũng không muộn.”

Chu phụ cũng không khó chịu, trực tiếp gật đầu nói: “Được, vậy chú cũng không khách khí với cháu, Quốc Đống, nhất định phải chiêu đãi bạn học con cho tốt đấy.”

Chu Quốc Đống đáp: “Con biết rồi cha, có con ở đây, cha cứ yên tâm đi!”

...

Cùng lúc đó.

Tại tỉnh thành tỉnh Hồ Nam, trong một phòng riêng cao cấp ở một nhà hàng nào đó, Quan Tử Duyệt đang thấp thỏm bất an ngồi ăn cơm cùng cha của bạn trai.

Cô thật sự không nghĩ tới cha của bạn trai sẽ hẹn riêng mình ngồi ăn cơm như này.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận