Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 378: Cô Gái Này Có Thể Là Sinh Ra Đã Ngậm Thìa Vàng.

Thứ bảy, ngày 8 tháng 4 năm 2023.

Tại thành phố Quảng Đông, một nhà ba người Hứa Tinh Thần sau khi ăn sáng đơn giản xong liền lái xe về phía tỉnh thành Quế tỉnh.

Người lái xe là Hứa Tinh Thần, quãng đường từ thành phố Quảng Đông tới tỉnh thành Quế tỉnh tổng cộng hơn 550km, lái xe đại khái phải mất sáu, bảy tiếng, sau khi đặt xong hướng dẫn thì bắt đầu khởi động xe, đi theo chỉ dẫn.

Hứa mẫu hơi xúc động nói: “Mẹ đã gần hai mươi năm rồi không qua tỉnh thành Quế tỉnh, không biết thành phố này đã thay đổi như thế nào rồi.

Hứa phụ đã chải chuốt tóc tỉ mỉ nói: “Thập niên 90 thế kỷ trước tôi có qua đây, tới giờ cũng đã hai mươi mấy năm rồi, dựa vào tốc độ phát triển kinh tế của quốc gia chúng ta, có lẽ thành phố này đã thay đổi tới chóng mặt rồi!”

Hứa Tinh Thần nói tiếp: “Ba năm trước con có qua đó một lần, cảm thấy cơ sở vật chất khắp thành phố đều cực kỳ hoàn thiện, nhất là việc phủ xanh được thực hiện rất tốt, khó trách lại được gọi là Lục Thành.

Đáng tiếc là kinh tế phát triển không bằng những thành phố khác.”

Hứa mẫu nhắc nhở: “Con trai, người có thể là cha vợ tương lai con kia chính là quan lớn của Quế tỉnh, dù nơi đây có phát triển kinh tế kém con cũng không thể nói ra trước mặt người ta được, tránh lại khiến cho họ không vui.”

“Kinh tế Quế tỉnh phát triển kém cũng có một phần nguyên nhân lịch sử, lịch sử trước giải phóng không đề cập tới, nhưng sau giải phóng, các tỉnh anh em khác đều không phải đối mặt với nguy cơ quá lớn từ chiến tranh, nhưng Quế tỉnh thì khác, Quế tỉnh vẫn luôn đứng ở chiến tuyến ngoài cùng của cuộc chiến.”

Hứa phụ nói: “Sau chiến tranh giải phóng, Bạch XX lui về giữ Quế tỉnh, nhưng đại cục đã mất, một bộ phận quân rút về An Nam, bộ phận còn lại trú ở dãy núi Thập Vạn, như vậy, từ năm 50 đến năm 52, Quế tỉnh đã chìm trong chiến tranh 3 năm.

Trong trận chiến khi đó, từ khâu chuẩn bị binh lực tới kéo dài thời gian, tiêu diệt quân địch, có thể nói là số một cả nước.

Khó khăn lắm mới ổn định được thế cục, chiến tranh An Nam 55 năm vang dội, Quế tỉnh lại trở thành tuyến ngoài cùng của trận định, trận này đánh tới tận 75 năm, mãi tới khi thằng Mỹ rút mới thôi.”

Hứa phụ thích lên mặt dạy đời, một khi nói chuyện là không dừng được: “Kết quả vừa mới thở được một hơi, cuộc chiến phản công tự vệ của An Nam lại chiến thắng vang dội, Quế tỉnh không hề nghi ngờ chính là chủ lực trong đó. Mặc dù một trận đánh có một tháng, nhưng sau đó lại cứ như vậy giằng co kéo dài tới 89 năm.”

Nói tới đây, Hứa phụ tổng kết lại một câu: “Nói cách khác, trong thời gian 40 năm sau giải phóng, trong nước tiến hành cách tân đổi mới công nghiệp hóa, đặt nền móng vững chắc cho công cuộc đổi mới kinh tế, mà Quế tỉnh lại vẫn luôn chìm trong chiến tranh ở tuyến ngoài, bỏ qua cơ hội phục hồi trong công cuộc công nghiệp hóa đầu tiên của đất nước.

Lúc ấy, Liên Xô viện trợ 156 hạng mục công nghiệp nặng ở Quế tỉnh (có chỗ nói thật ra có hơn 200 hạng mục), lại bỏ qua việc xây dựng nền tảng kinh tế tư bản quan trọng nhất, dẫn tới như bây giờ, công nghiệp của Quế tỉnh cơ sở yếu kém, sản nghiệp tư nhân suy nhược, không có chút cảm giác tồn tại nào trong nước.

Kinh tế Quế tỉnh thực sự bắt đầu được kiến thiết vào khoảng năm 93, lấy việc xây dựng chậm mà chắc phía bắc nam làm tiêu chí, trước đó tính vào cuộc khai thác lớn của phương Tây, dẫn tới cuộc chạy đua kinh tế của Quế tỉnh, nhưng bất kể là cơ sở công nghiệp hay quy mô kinh tế, vốn đã lạc hậu hơn mấy chục năm so với các tỉnh khác, giờ muốn đuổi kịp cũng không hề dễ.”

Hứa mẫu bổ sung: “Thật ra phát triển kinh tế đều lấy người làm gốc, sau khi đổi mới, Quảng Đông chúng ta dựa vào cơ sở công nghiệp tương đối hoàn thiện, hệ thống kênh đào mở rộng, cảng nước sâu hiện đại, lại có chính sách quốc gia ủng hộ, nhận được nhiều dầu tư cùng sự di dời của các sản nghiệp, kinh tế bắt đầu phát triển mạnh, chuyện này đối với người anh em Quế tỉnh cũng tạo ra hiệu ứng siphon lớn.

Vào thập niên 80-90 thế kỉ trước và khoảng thời gian đầu thế kỉ này, sinh viên đại học Quế tỉnh ngoại trừ thi công chức hoặc là tự lập nghiệp bên ngoài, phần lớn đều chạy tới chỗ Quảng Đông chúng ta, cộng thêm mấy trăm vạn thanh niên làm công kia... Không có thanh niên trai tráng, không có lao động, muốn tăng trưởng kinh tế đương nhiên là khó như lên trời.”

Hứa Tinh Thần tiếp lời: “Những nguyên nhân khách quan này quả thật là có, nhưng nói cho cùng vẫn là do Quế tỉnh không nắm bắt được cơ hội phát triển, dù sao thì nhà nước cũng cho không ít chính sách hỗ trợ ở phía sau, chỉ cần lợi dụng tốt, chưa nói tới phát triển kinh tế ít hay nhiều, ít nhất cũng sẽ không đến mức trở thành tồn tại đếm ngược từ dưới lên như bây giờ.”

Hứa mẫu lại nói: “Đây là chuyện lãnh đạo panh Hảin nhắc, chúng ta không phải là người trong cuộc thì cũng không cần quan tâm làm gì, con vẫn nên suy nghĩ xem buổi chiều lúc gặp gia đình nhà gái thì nên biểu hiện như thế nào đi!”

Hứa Tinh Thần: “...”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận