Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 995: Mẹ, Mẹ Có Biết Tam Thượng Lão Sư Dạy Gì Không? (2)

Hơn hai giờ chiều, Trần Đại Bằng về tới nhà.

Bác Trần nhìn thấy con trai mình, đang lúc nhìn thấy gì cũng không vừa mắt, vừa vặn dưới lầu truyền đến tiếng cười vui vẻ của Cát mẫu, bà đi ra ban công nhìn xuống liền nhìn thấy trong vườn hoa dưới lầu, một cô gái rất xinh đẹp nắm tay Cát mẫu đang chào hỏi những người hàng xóm khác.

Thằng nhóc nhà họ Cát thì cười tủm tỉm đứng ở bên cạnh.

Bác Trần quay đầu lại trừng mắt nhìn con trai một cái, nói: "Con nhìn bạn gái Cát Kiếm Minh người ta đi, lại nhìn bộ dáng cà lơ phất phơ này của con, con không cảm thấy hổ thẹn à?"

Trần Đại Bằng không cảm thấy mình nên xấu hổ, chỉ là hắn thật sự tò mò cô gái Nhật Bản khiến mẹ hắn kích thích xinh đẹp đến mức nào, vừa đi ra ban công vừa nói: "Để con xem rốt cuộc thằng nhóc Cát Kiếm Minh này tìm được một người bạn gái xinh đẹp cỡ nào mà làm mẹ chê con trai mình như vậy.”

Bác Trần bĩu môi nói: "Nếu con có bản lĩnh tìm một người bạn gái như vậy trở về, vậy mẹ khẳng định sẽ không chê con nữa, chỉ biết khen con lợi hại."

Nhà Trần Đại Bằng sống trên tầng ba, nhìn từ ban công xuống vườn hoa bên dưới là có thể nhìn thấy mọi người rõ ràng.

Khi Trần Đại Bằng nhìn rõ khuôn mặt của cô gái đang khoác tay Cát mẫu, hắn thật sự sợ ngây người, một câu "Tam Thượng lão sư" thiếu chút nữa thốt ra, may mắn hắn phản ứng nhanh, kịp thời bịt miệng mình lại.

Nhưng vẻ khiếp sợ trong mắt, giống như gặp phải quỷ vậy.

CMN, hắn thật sự là nằm mơ cũng không ngờ tới, thằng nhóc Cát Kiếm Minh kia thế nhưng dẫn "Tam Thượng lão sư" về gặp phụ huynh. Đây là giáo viên vỡ lòng đã dạy cho hắn và vô số đồng bào nam rất nhiều kiến thức kỳ lạ, bây giờ người thật đang ở ngay trước mắt, Trần Đại Bằng không thể không kích động.

Bác Trần thấy vẻ mặt con trai mình kích động, cho là hắn ý thức được chênh lệch giữa mình với người khác, sau đó bị kích thích, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: “Bây giờ đã thấy rõ mình thua người ta chưa?”

Trần Đại Bằng lấy lại tinh thần, thoải mái tiếp thu nói: "Thằng nhóc Cát Kiếm Minh này quả thật lợi hại, con thật sự phục cậu ta rồi, không phải bội phục thủ đoạn tán gái của cậu ta, mà là bội phục dũng khí cơ."

Bác Trần cảm thấy lời của con trai dường như có hàm ý, không khỏi nhíu mày nói: "Tại sao mẹ lại cảm thấy con nói chuyện có chút âm dương quái khí nhỉ?"

Trần Đại Bằng nhìn chằm chằm vào Tam Thượng lão sư mà trước đây hắn cực kỳ thích, cũng không quay đầu lại nói: "Mẹ, mẹ nghe lầm rồi, con không có âm dương quái khí!"

Bác Trần liếc nhìn con trai mình, không nói thêm gì nữa, chỉ nhìn Cát mẫu trong vườn, trong mắt có hâm mộ. Điều kiện của cả hai gia đình thực thực ra không khác mấy, nhưng con trai nhà họ Cát học giỏi hơn con trai bà nhiều, sau khi tốt nghiệp trung học trực tiếp đến Tokyo, Nhật Bản để du học, đó là điểm mà bà hâm mộ.

Mà thằng nhóc nhà họ Cát cũng không chịu thua kém, học đại học còn chưa tốt nghiệp mà đã tìm được một cô bạn gái xinh đẹp lễ phép như vậy ở Nhật Bản, thật sự là người thắng nhân sinh!

Hai mẹ con nhất thời không nói gì, sự chú ý đều tập trung vào cô gái Nhật Bản kia, chỉ là nội dung trong lòng hai người lại hoàn toàn khác nhau.

Trong vườn hoa, sau khi chào hỏi hàng xóm, Cát mẫu đã đưa con dâu tương lai đi chợ, ban đầu dự định tối nay ra ngoài ăn, nhưng con dâu tương lai của bà xung phong nhận việc ra ngoài mua thức ăn, dự định nấu một bữa ăn chính thống của Nhật Bản.

Nếu con dâu tương lai muốn biểu hiện, vậy Cát mẫu đương nhiên sẽ không ngăn cản, tươi cười dẫn cô đi chợ mua đồ ăn.

Nhìn Tam Thượng lão sư rời khỏi vườn hoa, Trần Đại Bằng lưu luyến thu hồi ánh mắt.

Bác Trần nhịn không được lại đâm hắn một câu: "Chỉ hâm mộ là vô dụng, điều kiện nhà chúng ta không kém hơn nhà họ Cát, nếu con tự mình không chịu thu kém cũng có thể tìm được một cô gái xinh đẹp như Tam Thượng lão sư trở về."

Mẹ mình và các hàng xóm không biết đại danh của Tam Thượng lão sư, Trần Đại Bằng là hoàn toàn dễ hiểu, dù sao bọn họ là đều phụ nữ, không nhất thiết phải xem loại phim giáo dục của Nhật Bản.

Hơn nữa cho dù có xem, vậy xem chừng cũng là chuyện của các bà khi còn trẻ, lúc đó Tam Thượng lão sư còn chưa ra mắt, đương nhiên không có khả năng biết được.

Đổi thành các ông bác ông chú cũng vậy, đến tuổi của bọn họ chỉ sợ đã sớm hữu tâm vô lực, làm sao còn tâm tư đi xem loại phim giáo dục này, cho nên chú Cát và các chú hàng xóm khác không biết Tam Thượng lão sư cũng là chuyện rất bình thường.

Lúc này nghe mẹ bảo hắn tìm một cô gái xinh đẹp như Tam Thượng lão sư trở về, Trần Đại Bằng không khỏi liên tục lắc đầu nói: "Mẹ ơi, một cô gái như Tam Thượng lão sư, cá nhân con rất tôn kính, cũng rất thích các cô ấy, có thể kết bạn với họ, cưới về làm vợ thì con xin miễn cho kẻ bất tài.”

Bác Trần không khỏi "phi" một tiếng, khinh thường nói: "Chỉ có con là xin miễn cho kẻ bất tài thôi, con gái nhà người ta vóc người đẹp giá trị nhan sắc cao, muốn gả cho một gia đình có điều kiện tốt thì rất dễ dàng, điều kiện nhà chúng ta tuy rằng cũng không tệ lắm, nhưng người ta thật đúng là không nhất định sẽ để ý đến loại gạo sâu không có gì như con!"

Trần Đại Bằng bị mẹ mình nói móc nửa ngày, hiện tại thật sự nhịn không được nữa, vừa đi vào phòng khách vừa nói: "Mẹ, mẹ có biết Tam Thượng lão sư dạy gì không?"

Bác Trần nghe vậy giật mình, nói: "Này mẹ chưa hỏi, chẳng qua Tam Thượng lão sư biết nói tiếng Trung Quốc, có phải là dạy ngoại ngữ không?”

Trần Đại Bằng cố gắng nghẹn cười, nghiêm túc nói: "Mẹ đoán sai rồi, Tam Thượng lão sư không dạy ngoại ngữ, cũng không phải dạy những môn học mà mẹ nghĩ tới."

Bác Trần nhíu mày nói: "Làm sao con biết?"

Trần Đại Bằng ngồi trên ghế sofa, rót cho mình một ly nước và nói, "Bởi vì con biết Tam Thượng lão sư, vài năm trước đã biết đến rồi."

Bác Trần kinh ngạc nói: "Con đang đùa gì vậy, cho tới bây giờ con còn chưa từng ra nước ngoài, Tam Thượng lão sư người ta cũng là lần đầu tiên đến nước ta, sao con biết người ta được?"

Trần Đại Bằng uống một ngụm nước, nói: "Mẹ, bây giờ đã là thời đại gì rồi, chẳng lẽ nhất định phải mặt đối mặt mới có thể quen biết hả?"

Bác Trần giật mình nói: "Con biết Tam Thượng lão sư trên mạng à?"

Vẻ mặt Trần Đại Bằng kỳ quái nói: "Con biết Tam Thượng lão sư trong phim nhỏ."

Bác Trần theo bản năng hỏi: "Phim nhỏ gì?"

Trần Đại Bằng nói: "Chính là loại phim nhỏ không thể lộ ra ngoài ánh sáng!"

Bác Trần đầu tiên là nghi ngờ, ngay lập tức trong mắt xuất hiện ánh sáng kinh ngạc không tin nổi, rõ ràng là hiểu phim nhỏ trong miệng của con trai mình là phim gì.

Nhìn Tam Thượng lão sư thanh thuần như vậy, vậy mà đi làm loại phim nhỏ đó? Mà thằng nhóc nhà họ Cát kia lại mang một nữ diễn viên như vậy trở về gặp cha mẹ, điều này quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Khó trách ánh mắt thằng con nhà mình nhìn vị "Tam Thượng lão sư" này lại cổ quái như vậy.

Nghĩ đến hôm nay Cát mẫu đắc ý hơn nửa ngày, nếu để cho bà biết thân phận con dâu tương lai này, vậy đối với Cát mẫu luôn luôn sĩ diện mà nói phải chịu bao nhiêu đả kích đây!

Nghĩ đến đây, bác Trần nhịn không được rùng mình một cái.

Trước đây bà còn rất hâm mộ thằng nhóc nhà họ Cát đi du học ba năm đã dẫn theo một cô bạn gái xinh đẹp hiểu lễ phép như vậy trở về, bây giờ quay đầu nhìn lại, vẫn là con sâu gạo nhà mình nhìn thuận mắt, tuy bình thường một chút, nhưng ít nhất hắn vẫn quy củ, không làm mấy chuyện khiến trái tim người ta không chịu nổi.

"Đại Bằng, những gì con nói đều là sự thật?" Bác Trần nhịn không được xác nhận lại một lần nữa.

Trần Đại Bằng cười ha ha nói: "Đương nhiên là thật, đó chính là Tam Thượng lão sư đại danh đỉnh đỉnh, mặc kệ là có mặc hay không, con đều có thể liếc mắt một cái đã nhận ra."

Bác Trần chấn động nói: "Thằng nhóc nhà họ Cát kia rốt cuộc nghĩ như thế nào vậy, nó không biết thân phận của vị Tam Thượng lão sư này, hay là biết nhưng không thèm để ý?"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận