Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1079: Địa Vị Giang Đại Sư

Tết Trung thu là một trong bốn ngày lễ truyền thống lớn ở Trung Quốc, cũng là ngày lễ quan trọng nhất gần với tết xuân.

Khoảng thời gian gần ngày Tết Trung thu, ngày nào cũng có khách mang theo bánh trung thu và đủ loại quà tặng khác tới thăm hỏi Giang Phong, cơ bản đều là những mối khách cũ tương đối có địa vị.

Buổi trưa hôm nay, Giang Phong nhận được điện thoại của Phương Vân.

Sau khi chào hỏi vài câu, Phương Vân liền hỏi thẳng: “Giang đại sư, bây giờ cậu hẳn là đang ở tỉnh thành Quế tỉnh đúng không?”

Giang Phong đáp: “Vâng, tôi bây giờ đang ở tỉnh thành Quế tỉnh.”

Phương Vân tiếp tục: “Giang đại sư, chúng ta cũng đã một thời gian không gặp nhau rồi, tôi và tác giả lớn nhà tôi muốn gặp mặt cậu một chút, không biết có thuận tiện không?”

Giang Phong cười nói: “Phương tổng, mọi người tới lúc nào cũng tiện cả.”

Phương Vân cười nói: “Vậy được, bọn tôi chuẩn bị ra sân bay đi, khi nào tới Quế tỉnh sẽ gọi điện lại cho cậu sau.”

Giang Phong nói: “Được rồi, vậy để tôi sắp xếp một chút, đến lúc đó sẽ giới thiệu vài người bạn làm quen cùng hai người.”

Sau đó, hai bên lại hàn huyên thêm vài câu rồi mới cúp máy.

Giang Phong nhìn đồng hồ, liền đi gọi điện cho ông chủ hội sở, Sử Anh Hào, chuẩn bị tổ chức họp mặt một lần, giới thiệu ma nữ giới tài chính, Phương Vân, và tác giả bạch kim, Trần Mộ Sơn cho mọi người biết.

...

2:15 phút chiều.

Sân bay Ngô Vu, Giang Phong tới đón vợ chồng Trần Mộ Sương, Phương Vân bay từ Trung Hải tới.

“Giang đại sư, cũng sắp tới Tết Trung thu rồi, đây là bánh trung thu hải sản vợ chồng chúng tôi đã đặt làm tặng cậu, chúc cậu Tết Trung thu vui vẻ sớm!”

“Phương tổng, hai người thật sự quá là khách khí!”

Hai bên lại khách khí một phen, vừa nói chuyện vừa đi, Giang Phong cất bánh trung thu vào cốp xe xong mới lái xe chở hai người chạy thẳng tới hội sở tư nhân do phú nhị đại Sử Anh Hào mở.

“Nơi tiếp theo tôi đưa hai người tới chính là hội sở tư nhân cao cấp nhất Quế tỉnh chúng tôi, ông chủ hội sở này là con trai của nhà giàu nhất Quế tỉnh, tên là Sử Anh Hào.” Giang Phong vừa lái xe vừa nói:

“Vì để đón tiếp vợ chồng hai người, tôi đã tổ chức một buổi hội họp nho nhỏ ở đây, người tới tham gia lần gặp mặt này đều là những phú nhị đại nổi danh và con ông cháu cha có thân phận bất phàm ở Quế tỉnh chúng tôi, lát nữa tôi sẽ giới thiệu hai bên với nhau.”

Phương Vân nghe vậy thì cười nói: “Giang đại sư, nhờ hồng phúc của cậu, trong số những phú nhị đại tương đối nổi tiếng ở Quế tỉnh này, chúng tôi thật ra cũng biết vài người đấy!”

Giang Phong lập tức phản ứng lại, cười nói: “Phương tổng không nói tôi cũng suýt thì quên mất, lúc vợ chồng hai người tới tham gia hôn lễ của tôi, đúng là có ngồi cùng một bàn với mấy người Hào ca, Nhu tỷ, lúc đó mọi người hẳn cũng đã quen biết nhau rồi.”

Phương Vân gật đầu cười nói: “Đúng vậy, vợ chồng chúng tôi đúng là đã làm quen với họ lúc đó.”

Giang Phong hỏi: “Vậy mấy người Long ca, giáo sư Bạch, vợ chồng hai người có biết không?”

“Họ thì chúng tôi không biết.”

Giang đại sư sẵn sàng tổ chức một buổi hội họp như vậy để giới thiệu những con ông cháu cha danh tiếng kia cho vợ chồng họ quen biết, đây có thể nói chính là sự công nhân của Giang Phong đối với đôi vợ chồng.

Trần Mộ Sơn thì không nghĩ nhiều được như vợ mình, vợ hắn làm trong giới kinh doanh, cần phải liên hệ với đủ kiểu người, còn hắn chỉ là một tác giả viết truyện trên internet, phần lớn thời gian đều ngồi nhà viết sách, thời gian ra ngoài giao lưu cũng không nhiều.

Nói trắng ra, hắn chính là một tên trạch nam.

Nhưng giao tiếp ít không có nghĩa là hắn không hiểu tầm quan trọng của các mối quan hệ trong cuộc sống, có thể quen biết được những con ông cháu cha lớn như vậy, hắn cũng rất tình nguyện sẵn lòng.

Dù sao thì Trung Quốc cũng là một nước trọng quan chức, dù bạn có tiền hơn nữa, nhưng nếu như không có một vài mối quan hệ nhất định thì tới lúc gặp phải chuyện tiền không giải quyết được, chắc chắn sẽ luống cuống.

...

3:03 phút.

Giang Phong đưa Phương Vân và Trần Mộ Sơn đi tới hội sở.

Bởi vì đã gọi điện thoại từ trước cho nên ông chủ Sử Anh Hào đã tự mình ra đón tiếp ba người.

Thấy Phương Vân và Trần Mộ Sơn, Sử Anh Hào liền cười ha hả, chào hỏi: “Phương tổng, đại tác giả, tôi còn đang chờ xem xem Giang đại sư định dẫn ai tới hội họp đấy, hóa ra là hai người à!”

Phương Vân cũng tươi cười chào hỏi: “Ông chủ Sử, đã lâu không gặp, từ khi chia tay tới giờ anh không có vấn đề gì chứ?”

Trần Mộ Sơn cũng lên tiếng chào hỏi, hai bên khách sáo một hồi ở cổng hội sở, sau đó được Sử Anh Hào dẫn vào bên trong.

Tiến vào phòng riêng xa hoa nhất cả hội sở, Giang Phong liếc mắt đã nhìn thấy năm người Long Trạch Vũ, Bạch Tử An, Lam Doanh Doanh, Lê Thiên Nhu, Lưu Trang, có thể nói là trừ Uông tổng ra, những người khác trong nhóm đều tới.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận