Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 983: Độc Nhất Vô Nhị (3)

Giang Phong cười nói: "Thật sự là náo nhiệt, kể từ thời gian này trở đi, cả thành phố sẽ đắm chìm trong hương thơm rượu thịt, theo thống kê chưa đầy đủ, có ít nhất 150.000 người Úc Lâm đã say khướt vào ngày này, và khung cảnh thậm chí còn khoa trương hơn cả Tết nguyên đán. "

Trong khi nói chuyện, anh ấy nhanh chóng đến một nhà hàng lẩu thịt chó nổi tiếng.

Quán lẩu thịt chó này ngày thường đã làm ăn phát đạt, huống chi hôm nay, cho dù chủ quán lẩu chuẩn bị đầy đủ, mở hết công suất cũng không tiếp nổi nhiều khách hàng như vậy.

Nếu không phải Giang Phong đặt trước hai ngày, thì bây giờ căn bản là không thể vào xếp hàng để ăn thịt chó.

Nhóm người của Giang Phong đem vải thiều bước vào trong quán và ngồi xuống, và ngay sau đó hai nồi thịt chó lớn được mang lên, một nồi là nồi khô và nồi còn lại là nồi nước lèo.

Có nhiều cách ăn thịt chó, nhưng nhìn chung có 3 cách ăn thịt chó ở Úc Lâm, đó là thịt chó hầm khô, thịt chó hầm súp và thịt chó cắt miếng trắng.

Hai nồi thịt chó vừa được dọn lên bàn, mùi thịt chó đã xộc vào mũi khiến người ta phải động đậy ngón trỏ

“Cha, mẹ, mau thử xem mùi vị như thế nào?”

"Mùi vị thật sự rất ngon, khó trách cửa hàng này có thể nổi bật so với rất nhiều cửa hàng thịt chó khác."

“Chị Ngô Đồng, hai người đừng ngồi nhìn nữa, mau ăn đi này!”

“…”

Khi Giang Phong và những người khác bắt đầu ăn, hai người phụ nữ ở bàn bên cạnh đang ăn thức ăn đầy dầu mỡ trong miệng, cả hai đều là dân sành ăn chính hiệu, đã nghe danh Lễ hội thịt chó vải thiều Úc Lâm từ lâu nên hôm nay từ tỉnh lỵ đến đây để trải nghiệm không khí của lễ hội độc đáo này.

"Này, thịt chó này thật thơm, chỉ sợ ăn vào sẽ nóng trong người đó.” Một cô gái tên Lâm Tuyết nói.

Một người phụ nữ khác tên là Trần Phái Linh cười nói: “Cô cứ yên tâm đi, tôi nghe nói rằng vào ngày đặc biệt hôm nay, bất kể bạn ăn thịt chó và vải thiều nhiều như thế nào cũng không bị nóng đâu mà.”

Lâm Tuyết nhấp một ngụm rượu vải và nói: "Tôi là người dễ bị nóng trong người nhất, bình thường ăn một ít hạt dưa thơm, hoặc ăn một que bánh quẩy thì bị nóng ngay, thịt cho nóng như vậy, vải thiều cũng nóng như vậy, ăn cả hai thứ cùng lúc có thể nói là đổ thêm dầu vào lửa, thậm chí uống trà thảo dược ngay lập tức có lẽ cũng không giúp ích gì. "

Trần Phái Linh nói: “Dù sao tôi cũng nghe người dân địa phương nói rằng có thể tùy tiện ăn thịt chó và vải thiều vào ngày này, chưa từng nghe ai bị nóng ruột cả, đến cái nguyên lý này tôi cũng chẳng hiểu.”

“Hy vọng đây là sự thật, bằng không nếu bị nóng trong người thì miệng sẽ đau mấy ngày, cho dù đồ ăn có ngon cách mấy cũng không có ý nghĩa gì, cũng sẽ nhàm chán khó chịu."

Nói đến đây, Lâm Tuyết không đề cập đến vấn đề này nữa mà thay đổi chủ đề: "Linh Linh, cô thực sự chia tay với bạn trai của cô rồi à?”

Trần Phái Linh gật đầu và nói: “Chia tay rồi, đã có bạn gái mà còn nghĩ tới người khác, loại đàn ông xấu xa này không chia tay thì giữ lại làm gì chứ?”

Lâm Tuyết cau mày nói: "Đây là bạn trai thứ tư của cô rồi phải không? Linh Linh, tôi không nói cô nhưng lần sau có tìm bạn trai thì có thể tìm hiểu kỹ một chút được không?”

Trần Phái Linh thở dài và nói: “Tiểu Tuyết, tôi cũng muốn sáng mắt ra, nhưng mỗi lần ở giai đoạn đầu, tôi đều cảm thấy đối phương rất tốt, nhưng sau khi xác nhận mối quan hệ thì chẳng bao lâu bản chất xấu xa của đối phương mới bộc lộ, bản thân tôi cũng cảm thấy bất lực khi nghĩ về điều đó!

Lâm Tuyết suy nghĩ một lúc và nói: “Linh Linh, tôi nghĩ cô nên chọn bạn trai ở một môi trường khác, đừng chọn bạn trai trong môi trường làm việc của cô nữa, cả ngày quanh đi quẩn lại có mấy người đàn ông tốt chứ?”

Trần Phái Linh cười gượng và nói: “Tiểu Tuyết, không giấu cô làm gì, tôi cũng đã thử tìm bạn trai ở những môi trường khác, nhưng không tìm được người ưng ý, mà tôi thì rất dễ động lòng với một người đàn ông, cô nói xem có phải tôi cũng là một người phụ nữ xấu xa không?”

Lâm Tuyết nói: “Cứ hễ cô gặp được người đàn ông mà cô thích thì cô liền một lòng một dạ hẹn hò với anh ta, mà chẳng có phòng vệ gì cả, thì sao gọi là phụ nữ xấu được? Cô dễ dàng bị động lòng trong hoàn cảnh đó thật ra cũng là chuyện bình thường.

Hãy gạt chuyện đàn ông xấu sang một bên, những người đàn ông thường làm sếp ở những nơi tiêu thụ nhiều như vậy có điều kiện tài chính tốt hơn nhiều so với đàn ông bình thường, phụ nữ chúng ta khi tìm bạn trai, nếu có cơ hội thì tất nhiên phải tìm điều kiện tốt, đây là chuyện bình thường của con người.”

Sự thấu hiểu của cô bạn thân làm cho Trần Phái Linh nở một nụ cười, sau đó lại chán nản nói: "Mặc dù đây là bản chất con người, nhưng tôi đã hẹn hò 4 lần liên tiếp mà toàn là đàn ông xấu, nếu cứ tiếp tục hẹn hò với loại người như vậy, thì dù tôi không phải phụ nữ xấu cũng trở thành phụ nữ xấu thôi, thật sự rầu chết đi được.”

Lâm Tuyết gắp một miếng thịt chó thơm ngon, vừa để nguội vừa nói: “Muốn tránh loại chuyện này thì phải cẩn thận hơn, đừng để người khác nói ngon ngọt đến nỗi khiến cô không biết mình họ gì, cô phải tìm hiểu kỹ càng trước khi xác nhận quan hệ tình cảm với đối phương."

Trần Phái Linh khẽ thở dài: “Tiểu Tuyết, điều này nói thì dễ mà làm mới khó, trước khi một người đàn ông dụ dỗ một người phụ nữ lên giường, biểu hiện của họ thực sự rất tốt, tôi thì lại thiếu tầm nhìn để phát hiện ra bộ mặt thật của họ, thế nên mới bị cắm sừng 4 lần liên tiếp.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận