Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 381: Cáo Già

Chiếc Volvo XC90 đang lái về phía biệt thự Lê gia.

Lôi Hải cười, nói tiếp: “Việc này con cũng đã nghe mấy chiến hữu nói rồi, lang binh Quế tỉnh mọi người là nổi tiếng thiên hạ, mà huyện Bách Lương mọi người có thể nổi danh như vậy trong hai tỉnh Việt, Quế, vậy cũng đã thấy được thật vô cùng khó lường.”

Giang Phong cười nói: “Cũng không có cách nào, rừng thiêng nước độc ra điêu dân!”

Lôi Minh cảm khái: “Trong thời thái bình thịnh thế này, cái gọi là điêu dân đương nhiên cũng không được chào đón, nhưng nếu là thời loạn thế, điêu dân đều là chiến binh số một đấy!”

Giang Phong tiếp lời: “Tục ngữ nói chân trần không sợ mang giày, kiểu điêu dân này thường đều là cam lòng một thân róc thịt, khí phách dám kéo hoàng đế xuống ngựa, lúc chiến đấu thì hung hãn không sợ chết, như vậy khả năng chiến đấu đương nhiên là mạnh.”

“Đạo lý này…”

Một đường nói chuyện phiếm, trò chuyện về dân, về đánh trận, về lịch sử…

Bất tri bất giác đã đi tới biệt thự Lê gia.

Ba người Lê gia cùng đi ra đón tiếp khách, Giang Phong thân là người mai mối liền nhanh chóng thay hai bên giới thiệu lẫn nhau.

Sau khi trò chuyện làm quen vài câu, mấy người liền theo sự dẫn dắt của Lê gia đi vào biệt thự.

Mười phút sau.

Mọi người ngồi vào bàn, bắt đầu ăn cơm.

Lê gia để chiêu đãi khách thật tốt có thể nói là đã phí không ít tâm tư, bay trên trời, chạy dưới đất, bơi dưới nước, đủ loại nguyên liệu nấu ăn, cái gì cần thì đều có, còn hương vị thì đều là cực phẩm, ngon đến mức người nhà họ Lôi và Giang Phong đều khen không dứt miệng.

Sau khi đã làm quen với nhau, Lê Thiên Nhu liền nhìn Lôi Hải hỏi: “Thanh danh của lính đặc chủng sớm đã nổi khắp thế giới, có điều chúng ta cũng chỉ biết về lính đặc chủng qua phim điện ảnh mà thôi, không biết lính đặc chủng ngoài đời có gì khác so với trong phim ảnh hay không?”

Lê Thiên Nhu vừa nói lời này ra, Lê phụ và Lê mẫu, cả Giang Phong đều tò mò nhìn về phía Lôi Hải.

Lôi Hải nghe xong thì mỉm cười trả lời: “Lính đặc chủng ngoài đời thật có khác biệt rất lớn so với lính đặc chủng trong phim ảnh, những cái khác tạm thời chưa nói, chỉ vẻn vẹn trong thời gian này thôi, lính đặc chủng trong phim ảnh theo chúng tôi thì có hơi rảnh rỗi đấy,”

Lê Thiên Nhu hỏi tiếp: “Vậy các anh thì thế nào?”

Lôi Hải để đũa xuống, mây trôi nước chảy giải thích thời gian làm việc và nghỉ ngơi cùng hạng mục huấn luyện mỗi ngày của bọn hắn, sau khi nghe xong, cho dù là những người hoàn toàn ở ngoài ngành như Giang Phong cũng không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.

Bọn họ đều rèn luyện thân thể hàng ngày, ba người Lê gia cũng không cần nói, người có tiền mà, đương nhiên muốn sống khỏe mạnh một chút, việc rèn luyện mỗi ngày đương nhiên là việc không thể thiếu được. Vĩ nhân từng nói, thân thể là tiền vốn làm cách mạng, bởi vậy, đoạn thời gian trước Giang Phong cũng đã bắt đầu đi tới phòng gym rèn luyện thân thể.

Nhưng mà, rèn luyện của bọn họ so với huấn luyện của Lôi Hải quả thật là châu chấu đá xe.

Nói không hề khoa trương, tùy tiện rút ra một hạng mục rèn luyện thân thể của Lôi Hải bảo mấy người Giang Phong hoàn thành, sợ rằng có thể khiến bọn họ mệt đến chết, thậm chí là mệt chết cũng không hoàn thành nổi.

Nhưng đây chỉ là những hạng mục huấn luyện cơ bản của Lôi Hải mà thôi, bởi vậy, có thể thấy được huấn luyện của lính đặc chủng tàn khốc tới cỡ nào.

Có câu nói này rất hay, ông trời đền bù cho người cần cù, bạn nỗ lực bao nhiêu sẽ thu hoạch được bấy nhiêu, khó trách mỗi một lính đặc chủng đều có thể coi là chiến thần toàn năng.

Kể xong về thời gian làm việc, nghỉ ngơi và các hạng mục huấn luyện hàng ngày, Lôi Hải liền thành thật nói: “Chúng tôi mỗi năm cũng sẽ có kỳ nghỉ chừng một tháng, ngoại trừ lúc này ra, thời gian còn lại đều bề bộn nhiều việc.”

Ý trong lời đã rất rõ ràng, cho dù là kết hôn, hắn cũng sẽ không có bao nhiêu thời gian dành cho vợ, đây cũng là lời phòng hờ trước hạn, nếu như đối phương có thể tiếp nhận thì đương nhiên là chuyện tốt, còn nếu như không thể tiếp nhận thì cũng chỉ có thể cho thấy rằng hai người họ không có duyên vợ chồng.

Lôi phụ Lôi mẫu nghe vậy ít nhiều cũng có chút lo lắng trong lòng, dù sao thì vợ chồng nếu tách rời lâu, mười ngày nửa tháng không được gặp mặt lấy một lần, cuộc sống vợ chồng như vậy, rất nhiều người phụ nữ không chấp nhận nổi.

Huống chi, Lê gia người ta có điều kiện tốt như vậy, hoàn toàn không cần phải tự tìm khổ.

Lê phụ Lê mẫu liếc nhau một cái, bọn họ đã chuẩn bị tâm lý từ trước rồi, dù sao tất cả đều xem ý con gái, chỉ cần cô thích là được.

Giang Phong thay người nhà Lê gia hỏi: “anh Hải, tình huống của anh là tạm thời như vậy, hay là sẽ cứ như vậy mãi?”

Lôi Hải đáp: “Hai ba năm tiếp theo sẽ vẫn như vậy, còn về sau sẽ như thế nào, bây giờ vẫn chưa quy hoạch được xa đến vậy, dù sao thì đời này anh cũng chắc chắn sẽ cắm rễ ở quân đội.”

Lê Thiên Nhu cười nói: “Tôi cảm thấy như vậy rất tốt, bảo vệ quốc gia, người đàn ông như vậy đặc biệt soái khí.”

Thái độ này của cô khiến người nhà họ Lôi đều cảm thấy vui mừng.

Có đoạn nhạc dạo như này, sự phát triển tiếp theo đã là chuyện nước chảy thành sông.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận