Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 947: Ưu Điểm Duy Nhất Chính Là Không Học Hư (2)

Thành phố Thâm Quyến.

Biệt thự Chử Gia.

Lúc ăn cơm tối, Chử mẫu nói với Chử Tinh Huy: "Tối nay ra ngoài đừng chơi quá muộn, sáng mai đi với mẹ đến tỉnh Quế."

Chử Tinh Huy nuốt thức ăn trong miệng xuống, hỏi: "Mẹ, mẹ đi tỉnh Quế làm gì?"

Chử mẫu uống một hớp súp lửa cũ và nói, "Đi mời bà mối làm mai cho con."

Chử Tinh Huy trừng mắt: "Mẹ, mẹ cũng quá gấp rồi đó? Hơn nữa cho dù là mời bà mối, thôn chúng ta không phải cũng có đó sao, làm sao cần chạy đến tỉnh Quế mời người bà mối chứ?"

Chử mẫu lườm hắn một cái, nói: "Con thì biết cái gì, bà mối mà mẹ phải đến tỉnh Quế mời làm mai cho con, không phải là bà mối bình thường như trong thôn của chúng ta, mà là bậc thầy bà mối nổi tiếng khắp cả nước.

Nghe nói vị Giang đại sư này am hiểu nhất là suy tính nhân duyên, không chỉ có Tiêu Mẫn, Phạm Tiểu Lệ, Cổ hiệu trưởng, Du lão sư và các đại minh tinh khác mời hắn làm bà mối, mà còn có rất nhiều con cháu nhà giàu và con ông cháu cha cũng mời hắn làm bà mối."

Chử Tinh Huy kinh ngạc nói: "Nói như vậy, vị Giang đại sư này còn rất trâu bò."

Chử mẫu nói: "Không chỉ có như vậy, mẹ nghe nói chỉ cần là mai mối mà Giang đại sư bảo đảm, cơ bản là đánh dấu với hai chữ hạnh phúc, tóm lại người khác đã khen vị Giang đại sư này lên trời rồi."

Chử Tinh Huy nghe vậy thật sự nổi lên hứng thú, gật đầu nói: "Được, vậy ngày mai con sẽ đi gặp vị Giang đại sư đại danh đỉnh đỉnh này với mẹ, xem hắn có lợi hại như lời đồn hay không."

Chử mẫu nói: "Vậy buổi tối con đi ra ngoài nhớ uống ít rượu, còn có về sớm nghỉ ngơi, miễn cho ngày mai mặt trời phơi mông cũng không dậy nổi."

Chử Tinh Huy nói: "Con biết rồi ạ, đảm bảo không hỏng việc đâu."

Sáng sớm hôm sau, Chử Tinh Huy bị mẹ hét đến tỉnh.

Mơ màng cầm điện thoại di động lên nhìn giờ, phát hiện mới sáu giờ sáng, Chử Tinh Huy không khỏi nằm trên giường nói: "Mẹ, bây giờ mới sáu giờ, mẹ gọi con dậy sớm như vậy để làm gì?"

Chử mẫu vừa kéo rèm cửa ra vừa nói: "Mẹ đã đặt vé tàu cao tốc lúc 9 giờ sáng, bây giờ thức dậy rửa mặt, sau đó đi ra ngoài ăn sáng rồi đến nhà ga, thời gian cũng gần gần rồi."

"Mẹ, chỉ là đi mai mối mà thôi, sao phải gấp đến như vậy?"

"Thời gian này qua đó vừa vặn phù hợp, con mau đứng lên, đừng có lề mà lề mề."

"Biết rồi, mẹ đi ra ngoài để quà lên xe trước đi, con sẽ ra ngay."



"Tốc độ nhanh lên, đừng lề mà lề mề."

"Được rồi, mẹ ra ngoài đi, chắc chắn không chậm trễ thời gian đi xe đâu."

Ba giờ chiều.

Tỉnh Quế.

Sau khi ăn một bữa đơn giản, mẹ con nhà họ Chử đến phòng mai mối hôn nhân Hạnh Phúc, trong vòng chưa đầy ba phút đã gặp Giang đại sư đại danh đỉnh đỉnh trong văn phòng.

Sau khi hai bên chào hỏi nhau, Chử mẫu đưa quà trong tay qua nói: "Giang đại sư, ý đồ của mẹ con chúng tôi đến đây ngài cũng rõ ràng, tôi đi thẳng vào vấn đề nhé!"

Giang Phong nhận lấy quà tặng tiện tay đặt lên bàn, vừa rót trà vừa mỉm cười nói: "Dì, dì ngồi xuống chậm rãi nói, con nghe đây."

Đồng thời, cũng bảo Chử Tinh Huy ngồi xuống.

Chử mẫu ngồi xuống nói: "Giang đại sư, mẹ con chúng tôi đến từ thành phố Thâm Quyến, con trai tôi họ Chử, năm nay 26 tuổi, điều kiện cá nhân bình thường, ưu điểm duy nhất là không học thói xấu."

Nghe đến đây, khóe miệng Chử Tinh Huy co quắp, nhịn không được chen vào nói: "Mẹ ơi, mẹ đang nói lời gì vậy, không học thói xấu chính là ưu điểm duy nhất của con?"

Chử mẫu liếc nhìn con trai mình với khuôn mặt ghét bỏ, nói: "Bằng không thì sao? Con tự mình suy nghĩ đi, con có ưu điểm gì? Sống phóng túng ngược lại rất thành thạo."

Chử Tinh Huy không nói gì, "Mẹ, mẹ có chắc con là con ruột của mẹ không?"

"Nếu con không phải con ruột của mẹ mẹ mới lười quản con." Chử mẫu hừ một tiếng, lập tức có chút không kiên nhẫn nói: "Được rồi, con đừng ngắt lời mẹ, mẹ đang nói chuyện chính sự với Giang đại sư!"

Chử Tinh Huy nghe vậy quyết đoán câm miệng.

Lúc này Chử mẫu mới nhìn về phía Giang đại sư đang mỉm cười, thở dài nói: "Giang đại sư, nói thật với ngài, trên người con trai tôi thật sự không tìm ra ưu điểm gì, hoàn toàn chính là một tên lười ăn không ngồi rồi.

Cũng may Chử gia chúng tôi vận khí tốt, hưởng lợi ích của đất nước phát triển, bây giờ thôn của chúng tôi mỗi năm có một khoản chia hoa hồng khá phong phú, mỗi người có thể được chia một hoặc hai triệu.

Cho nên, về phương diện điều kiện kinh tế, nhà chúng tôi coi như trên không lo dưới cũng không lo.”

Nghe đến đây, trong lòng Giang Phong thật sự cảm khái không thôi, vận mệnh con người chính là thần kỳ như vậy, những vị tiền bối ở thành phố Thâm Quyến, sợ rằng nằm mơ cũng không thể tưởng tượng được, một ngày nào đó thành phố Thâm Quyến sẽ từ một làng chài nhỏ phát triển thành một đại đô thị quốc tế.

Mà Chử gia, chỉ là một trong hàng ngàn gia đình được hưởng lợi.

May mắn đến, thực sự là cản cũng không cản nổi.

Chử mẫu tiếp tục: "Giang đại sư, đối với con dâu tương lai của tôi, yêu cầu của gia đình chúng tôi cũng không cao, chỉ cần phù hợp ba yêu cầu sau đây là được:

Một, hiếu thảo. Hai, đẹp. Ba, bổn phận.

Miễn là làm được ba yêu cầu này, những thứ khác như gia cảnh, trình độ học vấn, công việc, vv… không quan trọng."

Giang Phong gật gật đầu, sau đó nhìn về phía Chử Tinh Huy nói: "Chử tiên sinh, ba yêu cầu mà mẹ cậu nói, cậu có tán thành không?"

"Tán thành." Chử Tinh Huy đáp một tiếng, lập tức lại nói thêm: "Đương nhiên, ngoại trừ ba yêu cầu này ra, tôi và cô ấy phải ở chung hợp mới được."

Giang Phong cười nói: "Đây là đương nhiên, ở chung được mới là nhân duyên tốt, nếu không ở chung được, điều kiện dù tốt đến đâu cũng là vô ích, tôi làm nhiều mai mối như vậy, đạo lý đơn giản như vậy vẫn hiểu lấy."

Chử mẫu lấy từ trong túi ra một phong bao lì xì thật dày, hai tay đưa cho Giang Phong nói: "Giang đại sư, đây là bao lì xì mai mối cho ngài, năng lực làm mai của ngài, mẹ con chúng tôi đã nghe đại danh từ lâu, kế tiếp chung thân đại sự của con trai tôi liền giao cho ngài!"

Giang Phong nhận lấy phong bao lì xì, mỉm cười nói: "Dì yên tâm, con nhất định sẽ thay Chử gia các người tìm được con dâu tốt.”

Mẹ con Chử gia nghe vậy đều nở nụ cười, lấy danh vọng của Giang đại sư trong giới mai mối nếu hắn dám nói như vậy, vậy nhất định là có thể làm được.

Tiếp theo, hai bên trao đổi thông tin liên lạc, lại nói chuyện phiếm vài phút, mẹ con Chử gia mới cáo từ rời đi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận