Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 165: Không Có Gì Báo Đáp, Chỉ Có Thể Lấy Thân Báo Đáp

10 giờ đêm.

Thôn Long Sơn.

Giang mẫu với Giang Tuyết đang chuẩn bị thịt rượu.

Cả nhà đã một khoảng thời gian không tụ họp cùng nhau, hôm nay Giang Phong đi du ngoạn trở về, vả lại anh trai Giang Phi cũng từ tỉnh lỵ trở về, cho nên tối hôm nay mua ít thịt rượu để cả nhà cùng nhau uống vài ly.

Ở nông thôn, ngoài cờ bạc, không có nhiều hoạt động giải trí, ăn uống chính là thú vui lớn nhất rồi!

Rất nhanh, dưới sự phối hợp của mẹ con Giang mẫu và Giang Tuyết, từng món nhắm rượu được dọn lên.

Trong đó, hai món nhắm rượu khó nhằn nhất là giun cát xào và mực ống chiên, đây là những loại hải sản khô có giá cả đắt đỏ, những thứ mà những người nông dân bình thường một năm bốn mùa đều không thấy được.

Giun cát của nhà họ Giang đều là quà của khách hàng tặng để cảm ơn vì đã mai mối, loại rẻ nhất cũng đã bảy đến tám trăm tệ một cân, loại mắc nhất phải đến hơn 1000 tệ, toàn là những món thượng phẩm to bằng đầu ngón tay cái.

Cách làm món giun cát ở huyện Bách Lương này cơ bản có bốn loại:

Cách đầu tiên là hấp, cách này thường là đồ tươi sống, chỉ những nơi gần biển mới ăn được, còn những nơi khác hầu như không thể ăn được giun cát hấp.

Cách thứ hai là nấu canh, canh giun cát cũng nổi tiếng thơm ngon, khi nấu canh chỉ cần cho giun cát vào dầu chiên cho đến khi chín vàng và ngả màu, sau đó thêm một lượng nước thích hợp, nấu trong tám đến mười phút thì có thể có được một nồi canh giun cát thơm ngon.

Nếu thích, bạn cũng có thể cho bí đao vào, làm thành canh bí đao giun cát, hoặc thêm bánh phở vào, làm thành món canh phở giun cát, tất cả đều có hương vị đặc trưng riêng.

Cách thứ ba là dùng để xào sợi thịt, sợi thịt này là cách gọi của huyện Bách Lương này, món ăn này là món ăn nổi tiếng ở huyện Bách Lương, là món ăn không thể thiếu trong các bữa tiệc.

Có nhiều cách để chế biến món ăn này, một trong số đó là sử dụng giun cát để tăng hương vị.

Cách thứ tư là chiên trực tiếp, không cần cho thêm gì, chỉ cần đổ một bát lớn muối thô vào nồi, sau đó cho giun cát vào xào trên lửa nhỏ cho đến khi chín vàng và chuyển màu là có thể vớt ra khỏi nồi.

Giun chiên muối thô vừa ngon vừa tiện, vừa loại bỏ được cát bám trên giun, mùi vị vừa tươi, vừa thơm, vừa ngọt, thật sự ăn rất ngon, và là món ăn rất được dân nhậu ưa chuộng.

Đáng tiếc là hơi đắt một chút, ở nông thôn không mấy người chịu ăn như vậy.

Mực ống cũng là một trong những loại hải sản đắt tiền nhất, mực ống khô ngon cũng phải đến hàng trăm tệ một cân, ở thị trấn Thanh Hà này, mực ống chiên là món khoái khẩu khi ăn mực ống.

Chỉnh lửa vừa phải khi chiên, sau đó xé mực ống ra thành từng sợi nhỏ, sau đó chấm vào nước sốt mù tạt để ăn, hương vị thực sự là ai ăn thì mới biết được.

Ngoài hai món ăn ngon này, còn có đậu phộng chiên không thể thiếu khi uống rượu, cùng với rau trộn dưa leo và rau trộn nấm mèo.

Khi tất cả các món ăn được dọn lên, khi người một nhà đang quây quần chuẩn bị bắt đầu ăn, Giang Phong không khỏi nhắc nhở: “Mẹ, món mực chiên với đậu phộng chiên này ăn vào rất dễ nóng ruột, ngày mai mẹ phải pha chút trà thảo mộc để uống mới được.”

Giang mẫu ừ một tiếng rồi nói: “Sáng sớm ngày mai mẹ sẽ pha, mọi người thức giấc là có thể uống rồi!”

Giang Tuyết tay vừa xé mực ống, vừa tiếp lời nói: “Nói đến việc nóng ruột thì thật sự ngưỡng mộ người phương Bắc, người ta ăn bánh quẩy mỗi ngày mà chẳng có vấn đề gì, căn bản là không có cách nói nóng ruột. Không giống như người nơi này chúng ta, ăn bánh quẩy liên tiếp 3 ngày, nếu không uống trà thảo dược thì lại sưng nướu răng hoặc xuất hiện lở loét!”

Giang Phong vừa cười vừa rót rượu: "Cái này là do khu vực và khí hậu quyết định, chị ở tỉnh Hồ Bắc lâu như vậy, có lẽ cũng cảm nhận được sự khác biệt đúng không?"

Giang Tuyết nhanh chóng xé hết mực ống trong tay, gật đầu nói: “Thực sự có thể cảm thấy sự khác biệt một cách rõ ràng, chị ở tỉnh Hồ Bắc cũng ăn tùy ý các món nóng, mà chẳng bị nóng ruột gì cả.”

Giang phụ nói: “Nếu sợ nóng ruột thì không cần đợi đến ngày mai mới pha trà thảo mộc, uống ngay ‘Điếu Đan Trúc Thủy’ vào là nhanh nhất, mọi người có cần không? Nếu cần thì cha đi lấy cho!”

Giang Phong cười nói: “Cha ơi, không cần phiền phức vậy đâu, đợi ngày mai mẹ pha trà thảo dược là được rồi, mực ống chiên này phải ăn nhân lúc còn nóng, đừng nói nhiều thế nữa, bắt đầu ăn ngay thôi!”

Vừa nói, hắn vừa cầm một con nhỏ nhúng mù tạt rồi cho vào miệng nhai.

Vừa ăn, hắn còn vừa khen ngợi: “"Đây thực sự là tiền nào của nấy, mực ống này vừa to vừa dày, ăn vào có hương vị thực sự ngon hơn gấp mười lần so với những loại mực ống mỏng kia.”

Lúc này Giang phụ cũng ăn, tán thành nói: “Thật sự rất ngon, nhai có vị ngọt đặc trưng của hải sản.”

Giang Phi đặc biệt thích ăn giun cát chiên, hắn cầm một con giun cát chín vàng lên cẩn thận nếm thử, phát hiện món ăn này thực sự là càng nhai càng thấy ngon, có một loại cảm giác không dừng được.

Cả nhà vừa uống rượu vừa ăn những món cao lương mỹ vị mà người dân quê bình thường cả năm không được ăn dù chỉ một lần.

Sau khi ăn uống được mấy ngụm, Giang Phong nhìn anh trai và hỏi: “Anh à, lần này anh lên tỉnh gặp vị bác sĩ Trương đó chưa, kết quả thế nào rồi? Có cơ hội cưa đổ cô ấy không?”

Giang Phi cười ha ha nói: “Anh tỏ tình với cô ấy rồi, cô ấy cũng đã nhận lời làm bạn gái của anh rồi!”

Giang Tuyết ngạc nhiên nói: “Anh à, anh cũng lợi hại ghê á, mới gặp mặt được có mấy ngày mà thật sự đã cưa đổ chị dâu rồi sao?”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận