Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 872: Người Khác Mua Thức Ăn, Ngươi Muốn Mua Muối Cũng Có Thể Khiến Cho Bản Thân Mình Nghèo (3)

Trương Đan cười nói: "Không nói đùa, sau khi cô ấy xuất ngũ vào năm ngoái đã đến làm bảo tiêu cho ông chủ của tôi."

Sau khi xác nhận đây là sự thực, Khương Văn Thượng thật sự có chút kích động.

Đầu năm nay, cưới nữ cảnh sát vũ trang đã có thể không ngừng khoe khoang trên vòng bạn bè rồi, có thể lấy nữ đặc chủng, đối với phần lớn đàn ông mà nói đều là chuyện rất có mặt mũi.

Hắn cũng không quá để ý đến công việc bảo tiêu của cô, lấy tình huống kinh doanh công ty của hắn, người phụ nữ của hắn không làm việc cũng không sao cả, hắn nuôi nổi.

"Bà mai Trương, tôi rất thích nữ đặc chủng, cũng không biết dáng người thế nào?" Khương Văn Thượng kích động thì kích động, nhưng vẫn không quên hỏi vấn đề quan trọng này.

Trương Đan lấy điện thoại di động ra từ trong túi, sau đó nhanh chóng lấy một tấm ảnh ra, đưa cho hắn rồi nói: "Khương tổng, thẩm mỹ của mỗi người là khác nhau, đây chính là hình của cô ấy, trông thế nào thì anh tự nhìn đi."

Khương Văn Thượng tiếp nhận điện thoại di động xem xét, phát hiện trong tấm ảnh là một người phụ nữ mặc quân trang, chưa cần nhìn kỹ tướng mạo đã cảm nhận được một cỗ khí chất khác với người bình thường.

Lại nhìn kỹ tướng mạo, hắn không biết ở trong mắt người khác có xinh đẹp hay không, dù sao trong mắt hắn, người phụ nữ trong tấm ảnh rất là xinh đẹp.

Nếu như tách riêng đôi mắt, mũi và miệng ra thì có lẽ sẽ không đẹp như thế, nhưng toàn bộ kết hợp lại với nhau lại có vẻ vô cùng hài hòa.

Tóm lại, hắn rất hài lòng về nhan sắc của đối phương.

"Bà mai Trương, hiện tại thời gian cũng không sớm, chúng ta đi ra ngoài ăn cơm trước, vừa ăn vừa nói." Khương Văn Thượng nhiệt tình mời.

Bây giờ Trương Đan cũng không phải là người mới nữa, kinh nghiệm mai mối của cô đã vô cùng phong phú, nghe vậy liền biết rõ Khương tổng cảm thấy vô cùng hứng thú đối với đối tượng mà mình giới thiệu, liền rèn sắt khi còn nóng: "Khương tổng, xem ra anh đúng là cảm thấy hứng thú đối với đối tượng mà tôi giới thiệu, nếu không để tôi gọi điện thoại hỏi giúp anh một chút, nếu như cô ấy còn chưa ăn trưa thì mời cô ấy cùng nhau ăn cơm luôn?"

Ánh mắt Khương Văn Thượng lên, nói: "Vậy thì tốt quá, bà mối Trương mau gọi điện thoại đi, cho dù cô ấy ăn rồi cũng không sao cả, tới uống chén canh ăn mấy miếng đồ ăn vẫn được."

Trương Đan cười ra tiếng, liền đứng dậy đi ra khỏi văn phòng, sau đó gọi điện thoại cho bảo tiêu Bách Lý Ngô Đồng của ông chủ…



Mười mấy phút sau.

Trong phòng bao nào đó, trong lúc chờ đợi Bách Lý Ngô Đồng đến, Khương Văn Thượng tích cực hỏi thăm người làm mối Trương Đan về tình huống chi tiết của Bách Lý Ngô Đồng.

Trương Đan đương nhiên cũng là biết gì nói nấy.

Chờ sau khi tìm hiểu không sai biệt lắm, Bách Lý Ngô Đồng cũng đã đến.

Người thật và ảnh chụp nhất định là có chút khác biệt, hơn nữa Khương Văn Thượng trước đó là nhìn ảnh chụp quân trang, hiện tại Bách Lý Ngô Đồng mặc thường phục, cảm giác đương nhiên là không giống.

Nhưng mà so với ảnh chụp, người thật lại khiến cho Khương Văn Thượng cảm thấy hài lòng hơn.

Mà ở trong mắt Bách Lý Ngô Đồng, Khương Văn Thượng cũng là một đối tượng không tệ. Cô đã biết rõ thông tin chi tiết của hắn, lại nhìn dáng người của hắn cũng tương đối phù hợp với tiêu chuẩn thẩm mỹ của mình, cô đương nhiên là cũng hài lòng.

Chờ gọi thức ăn xong, nhân viên phục vụ rời khỏi phòng bao, ánh mắt sáng rực của Khương Văn Thượng nhìn về phía Bách Lý Ngô Đồng, cảm khái: "Tôi trước đó xem TV, thích nhất chính là kiểu nữ cảnh sát hoặc là nữ đặc chủng tư thế hiên ngang, lúc đó tôi đã suy nghĩ, nếu như sau này có thể lấy nữ đặc chủng hoặc là nữ cảnh sát về làm vợ thì tốt biết bao! Không nghĩ tới, lần đầu tiên trong đời đi xem mắt, lại gặp được nữ đặc chủng mà bản thân thích nhất, đây quả thật là duyên phận!"

Bách Lý Ngô Đồng đều cảm nhận được sự nóng bỏng trong ánh mắt của hắn, cười nói: "Tôi không được xinh đẹp như những nữ đặc chủng kia trong TV, anh nhìn thấy tôi chẳng lẽ không thất vọng sao?"

Khương Văn Thượng vội vàng tỏ thái độ: "Sao lại thế được, trong mắt tôi, cô còn xinh đẹp hơn những nữ đặc chủng kia trên TV, nếu như tôi có thể cưới được cô về làm vợ thì đời này có chết cũng đáng giá."

Bách Lý Ngô Đồng liếc mắt nhìn hắn: "Nói chuyện đúng là rất êm tai, nhưng mà tôi cũng nhắc nhở anh trước, nếu như anh thật sự cưới tôi về thì cuộc sống sau này của anh sẽ không còn được tiêu dao như hiện tại nữa đâu."

Khương Văn Thượng nháy nháy mắt, hỏi: "Cô chỉ là?"

Bách Lý Ngô Đồng nói: "Ví dụ như chuyện mỗi ngày ra vào quán bar, uống rượu chơi đùa cùng những mỹ nữ kia sợ là sẽ một đi không trở lại!"

Khương Văn Thượng vội vàng nói: "Tôi muốn giải thích mấy chuyên này một chút, tôi đúng là thường xuyên ra vào quán bar, nhưng tôi không có quan hệ nam nữ lung tung. Tôi ra vào mấy chỗ đó chủ yếu vẫn là vì giao thiệp."

Bách Lý Ngô Đồng gật đầu nói: "Tôi biết, nếu như anh dính đến mấy chuyện quan hệ nam nữ kia thì hôm nay anh đã không gặp được tôi rồi, ông chủ sẽ không giới thiệu người như thế cho tôi."

Khương Văn Thượng thở phào một cái, đưa tay lau mồ hôi không tồn tại trên trán, nói: "Cô biết rõ thì tốt, tôi sợ cô hiểu lầm tôi là loại người sống một cuộc sống không biết kiềm chế."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận