Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 620: Học Được Cách Trân Trọng (2)

Lúc này, bà và Tiểu Vũ cũng quay về, không lâu sau đó dì nhỏ cũng về.

Sau khi nhìn thấy Giang Phong, mọi người đều vô cùng vui mừng, thậm chí dì nhỏ còn trách chú rằng tại sao không gọi điện báo cho mình biết.

Giang Phong ở nhà chú nhỏ chơi tới tận 10 giờ mới đi.

Sau khi xuống lầu, Giang Phong lập tức lái xe tới một quán lẩu xương bò.

Đây là một quán lẩu xương bò lộ thiên, ông chủ chỉ đi ra quầy vào ban đêm, quán này đã làm ở đây mười mấy năm rồi, việc buôn bán không tệ.

Sau khi dừng xe, Giang Phong đi tới trước quán ăn làm cho người ta thèm nhỏ dãi kia, nói:

"Ông chủ, cho tôi một phần dạ dày bò, gân bò, ruột bò và lá lách bò, bàn một người."

Ông chủ cười nói được, sau đó cắt mỗi thứ mà Giang Phong kêu, đặt chúng lên cân điện tử, cân hiển thị là một cân hai lạng.

Sau khi Giang Phong gật đầu, thì ông chủ lập tức bỏ những nguyên liệu đó vào trong nồi lẩu, nêm nếm xong, ông cho xương bò vào trong nồi nước dùng, nấu một chút là có thể vừa bật bếp vừa ăn rồi.

Món này ăn siêu ngon, đặc biệt là nước dùng, mùi vị ngon hết chỗ chê.

Sau khi ông chủ làm xong, Giang Phong mới nói:

"Ông chủ, một lát nữa khi anh rảnh tay, tôi có chút chuyện muốn nói với anh."

Ông chủ của nơi này không ai khác, chính là mục tiêu của chuyến đi lần này của Giang Phong - Đường Ánh Long.

Đường Ánh Long nghe xong thì có hơi ngơ ra, nhưng rất nhanh sau đó đã cười, nói:

"Được, cậu cứ từ từ mà ăn, rảnh tay tôi sẽ tìm cậu."

Giang Phong gật đầu, cười, sau đó bắt đầu thưởng thức món ăn.

Những nguyên liệu này vốn dĩ chỉ được làm chín tám phần, nếu trực tiếp ăn ngay thì sẽ có hơi dai, nhưng nếu vừa nấu vừa ăn, nấu ước chừng mười mấy phút, thì gần như đã chín hoàn toàn.

Dù sao thì Giang Phong cũng không vội, trước khi nấu chín, hắn có thể húp nước, sau khi nấu chín rồi thì chấm nguyên liệu vào nước chấm mà mình đã pha sẵn rồi ăn.

Lúc Giang Phong ăn sắp no, thì Đường Ánh Long mới có thể rảnh tay, anh đi tới, nói:

"Thành thật xin lỗi, giờ này khách tới khá đông, để cậu chờ lâu rồi."

Giang Phong húp một ngụm canh, nói:

"Ông chủ không cần phải khách sáo như thế, vì anh khá bận cho nên tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề luôn."

Đường Ánh Long gật đầu, nói:

"Được, cậu nói đi."

"Lời đầu tiên tôi xin giới thiệu, tôi tên là Giang Phong, người trấn Thanh Hà, là một người làm nghề mai mối."

Nói tới đây, Giang Phong liền đổi đề tài, hỏi:

"Ông chủ, việc hiệu trưởng Cổ và cô Du tuyên bố chính thức kết hôn hôm kia, không biết anh có biết không?"

Đường Ánh Long chẳng hiểu ra sao, nhưng vẫn trả lời:

"Việc hiệu trưởng Cổ tuyên bố chính thức kết hôn chấn động toàn bộ mạng xã hội, tôi đương nhiên là biết rồi."

Giang Phong lại hỏi:

"Vậy anh có biết việc sau khi tuyên bố chính thức kết hôn, hiệu trưởng Cổ và cô Du đồng thời làm quảng cáo cho một ông mai, cảm ơn người đó đã giúp bọn họ đáp cầu dắt mối không?"

Đường Ánh Long nghe tới đây liền hiểu rõ, gương mặt anh tràn đầy sự khiếp sợ, nói:

"Ông mai Giang, cậu chính là người mai mối đã đáp cầu dắt mối cho hiệu trưởng Cổ ư?"

Giang Phong cười, thản nhiên nói:

"Không sai, chính là tôi, anh có thể lên mạng tìm kiếm để xem là thật hay giả."

Đường Ánh Long không từ chối, nói một câu thất lễ rồi, sau đó lập tức lấy điện thoại ra, lên mạng tìm kiếm.

Kết quả đương nhiên không cần phải nói tới, bất kỳ ai sau khi tìm kiếm tư liệu của Giang Phong xong, đều sẽ bị chiến tích cực kỳ chói mắt của hắn làm cho choáng váng, Đường Ánh Long cũng không ngoại lệ.

"Giang đại sư, thân là một người mai mối lợi hại như thế lại tới tìm tôi, cậu muốn làm mai mối cho tôi hả?"

Giang Phong húp một ngụm canh, mỉm cười, nói:

"Đúng vậy, tôi đúng thật là đến đầy để đáp cầu dắt mối cho anh, không biết anh có ý định muốn kết hôn hay không?"

Đường Ánh Long vội vàng gật đầu, nói:

"Có, đương nhiên là có ý định muốn kết hôn rồi. Từ lúc ly hôn tới nay, tôi vẫn chưa gặp được đối tượng nào phù hợp cả. Với lại bây giờ cũng đã 36 tuổi rồi, trong lòng không khỏi có chút nôn nóng."

Giang Phong ừ một tiếng, hỏi:

"Ông chủ, tôi có một người khách hàng rất xứng đôi với anh, nhưng mà trước khi giới thiệu người đó với anh, tôi muốn hỏi anh rằng, anh có ngại việc đối phương là người đã từng kết hôn và có con không?"

Đường Ánh Long lắc đầu, nói:

"Tôi không ngại việc này, dù sao thì bản thân tôi cũng là người đã ly hôn và có con, làm sao có tư cách ghét bỏ việc người ta đã ly hôn và có con chứ!"

Giang Phong cười, nói:

"Vậy là tốt rồi, tôi sẽ nói sơ qua về đối phương cho anh biết, nếu anh cảm thấy được, thì ngày mai tôi sẽ sắp xếp cho hai người gặp mặt, nếu anh cảm thấy không được, vậy thì chuyện này coi như không có."

"Được, Giang đại sư nói đi."

"Năm nay cô ấy 26 tuổi, xuất thân từ nông thôn, bề ngoài khá ổn, đã trải qua 2 cuộc hôn nhân.

Cuộc hôn nhân đầu tiên, cô ấy và chồng trước có với nhau một đứa con trai, bởi vì tính cách hai người không hợp nhau cho nên ly hôn, hiện tại con trai đi theo nhà trai."

Giang Phong giới thiệu sơ lược:

"Cuộc hôn nhân thứ hai là một cuộc hôn nhân ngoài ý muốn. Vừa mới kết hôn được một tuần đã bị chồng đánh, qua ngày hôm sau hai vợ chồng lập tức nộp đơn xin ly hôn.

Sau khi trải qua hai cuộc hôn nhân thất bại, cô ấy đã trưởng thành lên rất nhiều, bắt đầu học được cách trân trọng. Ông chủ à, nếu như anh cưới được cô ấy về làm vợ, thì cô ấy chắc chắn sẽ trở thành một người dâu hiền vợ thảo."

Nói tới đây, Giang Phong lại bắt đầu thực hiện một loạt hành động quen thuộc, đưa hình của Chu Lệ Mai cho Đường Ánh Long xem, nói:

"Đây là hình của cô ấy, anh xem thử xem có được hay không?”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận