Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 414: Chuyện Tìm Đối Tượng Cứ Giao Cho Người Mai Mối Chuyên Nghiệp Người Ta Đi (2)

Lời nói này làm ông cháu nhà họ Khúc nghe xong mặt mày hớn hở, đây đúng là điểm khiến bọn họ tự hào. Giống như tỉnh Việt, cho dù tổng sản lượng GDP liên tục đứng đầu cả nước trong 33 năm, nhưng nếu xét về GDP bình quân lại kém xa tỉnh Tô bọn họ!

Mà thành phố tỉnh Việt phát triển lại phân hóa thành hai thái cực, có nghìn tỷ đô la như Thâm Quyến, Quảng Châu, Phật Sơn và Đông Quản, lại có những thành phố qua đường như Vân Triều, Hà Sán Mai, v.v. thực lực kinh tế không đáng để nhắc đến.

Bọn họ nói chuyện phiếm suốt dọc đường, từ xếp hạng tổng sản lượng GDP tới GDP bình quân ở các tỉnh, kéo dài đến xếp hạng tổng sản lượng GDP tới GDP bình quân ở các quốc gia.

Nói chuyện GDP xong lại không thể tránh khỏi nói chuyện thực lực quân sự của các quốc gia, mấy người trời nam đất bắc nghĩ đến chuyện gì là nói chuyện đó.

Trong lúc vô tình, bọn họ đã đến thành phố tỉnh Quế.

. . .

Năm giờ chiều.

Ở nhà hàng XX.

Ba anh em Giang Phong mời ba người nhà họ Khúc ăn cơm ở đây.

Vào giây phút gặp được người thật Giang Tuyết, Khúc Văn Hoa lại giống như Đoàn Dự nhìn thấy tỷ tỷ thần tiên, nói khoa trương chính là sắp chảy nước miếng, dùng từ vừa gặp đã yêu cũng không đủ hình dung sự yêu thích của anh ta đối với Giang Tuyết.

Ánh mắt nóng bỏng kia làm người giỏi ăn nói như Giang Tuyết cũng không chịu được.

Cho dù Khúc Văn Hoa biểu hiện giống như chưa từng gặp phụ nữ, nhưng ấn tượng đầu tiên của Giang Tuyết về anh ta vẫn còn tạm được.

Dù sao em trai nhà mình tính nhân duyên ở trình độ gì, không ai biết rõ hơn cô. Nếu em trai đã tự mình lựa chọn người đàn ông trước mắt này cho cô, vậy cô không cần cân nhắc gì nữa, chỉ cần nhìn thuận mắt là OK.

Mà ngoại hình của Khúc Văn Hoa đều là soái ca cùng cấp với Giang Phong, cũng trên thẩm mỹ quan của Giang Tuyết, tất nhiên nhìn rất thuận mắt.

Mức điểm xứng đôi cao tới 97 điểm, vậy thật sự không thể nói đùa được đâu.

Sau khi hai bên chào hỏi xong, Khúc Văn Hoa lại phát ra tất cả hỏa lực, nói chuyện với Giang Tuyết.

Ông nội Khúc và bà nội Khúc chưa từng thấy cháu trai để ý cô gái nào như vậy, hai người liếc nhìn nhau, đều không khỏi mỉm cười.

Bọn họ cực kỳ thỏa mãn về cô gái Giang Tuyết này, dáng người ngoại hình đều là lựa chọn tốt nhất, cách đối nhân xử thế cũng không tầm thường, sự nghiệp còn ném cháu trai mấy con phố.

Nếu cháu trai lớn nhà mình có thể cưới cô ấy về làm vợ, vậy thật sự là nhờ phúc kiếp trước tu luyện.

"Ông nội Khúc bà nội Khúc, món gà luộc được xem là một món ăn đặc sắc trong nhà hàng này, vừa thơm vừa mềm lại chính tông, ăn rất ngon, đặc biệt là gia vị chấm này được điều chế rất tuyệt, các người nếm thử xem có phù hợp với khẩu vị không." Giang Phong mỉm cười giới thiệu.

"Ừ, chúng ta nếm thử xem."

Ông nội Khúc và bà nội Khúc đều gắp thịt gà và chấm gia vị ăn thử.

"Ồ, mùi vị quả thật không tệ, thịt gà không cứng không khô, thơm mềm, cho dù là người lớn tuổi vẫn nhai được. Gai vị chấm có mùi thơm khiến người ta phải lưu luyến." Ông nội Khúc hết lời khen ngợi.

Bà nội Khúc cũng khen liên tục, nói thẳng chưa ăn qua món gà luộc nào ngon như vậy.

Tiếp theo, Giang Phong không ngừng mời hai người già dùng bữa, chờ năm món thức ăn được đưa lên, hắn mới lên tiếng: "Ông nội Khúc bà nội Khúc, bởi vì ngày mùng một tháng năm anh trai cháu sẽ làm tiệc cưới ở quê, cho nên dạo này ba mẹ cháu rất bận rộn, không thể tới gặp mặt hai ông bà, mong ông bà đứng trách."

"Giang đại sư quá khách sáo rồi." Ông nội Khúc vừa cười vừa nói.

"Anh cậu sắp cưới, không biết chị dâu cậu ở đâu?" Bà nội Khúc hỏi.

Giang Phong đáp: "Chị dâu cháu cũng là người ở huyện Bách Lương chúng cháu, trước mắt đang làm bác sĩ ở tỉnh thành này."

Bà nội Khúc nói: "Làm bác sĩ rất tốt, mỗi người đều sẽ có lúc bị bệnh, đi bệnh viện khám rắc rối lắm, chỉ cần là người từng qua đều hiểu. Mà trong nhà có một bác sĩ, vậy có thể thuận tiện hơn nhiều."

Giang Phi mỉm cười nói: "Bác sĩ quả thật rất tốt, chỉ là quá bận, mỗi ngày đều chạy vượt quá mức chịu đựng, mà kỳ nghỉ cũng rất ít."

Bà nội Khúc gật đầu nói: "Đúng vậy. Bà có một đứa cháu cũng là bác sĩ, bận rộn mấy ngày không về nhà cũng là chuyện bình thường."

Tiếp theo, hai anh em chào hỏi ông nội Khúc và bà nội Khúc.

Về phần Khúc Văn Hoa và Giang Tuyết, hai người càng nói chuyện càng hợp, lại giống như Dương Quá và Tiểu Long Nữ trong trong đại hội anh hùng, hoàn toàn chìm đắm ở trong thế giới hai người.

...

Cùng lúc đó.

Khu trại Camp Điều Khê ở thành cổ thành phố Hàng.

Hai cái lều nhỏ liên kết với nhau, phía trước đặt một cái bàn thuê về, trên đó bày đầy các đồ nướng, dễ thấy nhất trong đó chính là con cá nướng lớn được đặt ở giữa bàn.

Con cá nướng này là do Trình Quốc An câu được lúc chiều, nhờ đầu bếp trong khu trại nướng giúp.

Lăng Lỵ ăn đồ nướng và uống bia cùng Trình Quốc An, nhìn từng lều vải nhỏ và không ít du khách, cảm giác thật sự rất mới lạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận