Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 552: Cậu Giang, Sao Lại Là Cậu? (2)

“Biết rồi!”

Hoàng phụ lên tiếng, sau đó mang nước đá đã chuẩn bị sẵn ở trong tủ lạnh ra, đem mấy con cua hoàng đế xanh còn sống sờ sờ bỏ vào. Sau khi mấy con cua này bị đông lạnh tới chết là có thể mang nó vào trong nồi hấp rồi.

Đưa mắt nhìn con gái đi ra cửa, Hoàng mẫu bỗng thấy hơi lo lắng, bất an thở dài: “Ai, không biết Vi Vi rốt cuộc tìm được dạng bạn trai gì, nhìn bộ dáng kia của nó, trái tim cũng treo trên người người ta luôn rồi.

Nếu như đối phương thích hợp với nó, vậy đó là chuyện tốt, còn nếu như không thích hợp, vậy chuyện này thật đúng là khó mà xử lý!”

Lúc này, trong lòng Hoàng phụ cũng bách vị tạp trần, nói: “Chuyện tình cảm nam nữ là thứ khó hiểu nhất, hơn nữa, con người trong khoảng thời gian yêu đương là lúc chỉ số IQ thấp nhất, trong mắt chỉ toàn là ưu điểm của đối phương, coi nhẹ thiếu sót của họ. Sau khi hai người bước vào con đường hôn nhân, những thiếu sót vốn có của đối phương mới phóng đại ra vô hạn, thế là đủ kiểu mâu thuẫn kéo tới.

Chúng ta không phải kiểu gia trưởng mạnh mẽ áp đặt hôn nhân của con cái, không có cách nào can thiệp quá nhiều vào hôn nhân của con gái, chỉ có thể cố gắng hết sức giúp nó phát hiện ra thiếu sót của đối phương, từ đó nhắc nhở nó, còn người thực sự làm chủ, cuối cùng vẫn là nó.”

Hoàng mẫu vui mừng nói: “May là con gái chúng ta lúc sắp tốt nghiệp đại học mới có bạn trai, lúc này suy nghĩ cũng đã tương đối trưởng thành rồi, dựa theo vài lời nó để lộ ra, người bạn trai này của nó có lẽ cũng rất ưu tú, hẳn là sẽ không xuất hiện loại tình huống chúng ta lo lắng kia.”

“Hi vọng là như vậy!”

“Thời gian cũng đã tới rồi, nước hẳn cũng sôi rồi đi? Có thể cho tôm cua vào hấp cùng được!”

“Ừ, nước sôi rồi, bà đi sắp bát đũa đi, để tôi làm cái này cho.”



Cùng lúc đó.

Ở cửa tiểu khu, Hoàng Linh Vi đưa tay nhận hai túi quà lớn, ý cười khắp mặt nói: “Chồng, anh lái xe vất vả rồi!”

Giang Phong cầm hai túi quà lớn khác, lắc đầu cười: “Không vất vả, vừa nghĩ tới sau khi vượt qua cửa cha mẹ vợ này, hai chúng ta có thể ở cùng nhau, trong lòng anh liền tràn đầy động lực.”

“Thật biết nói chuyện, đi nhanh đi, hôm nay anh đến đúng lúc lắm, rất có lộc ăn!”

Giang Phong mắt sáng lên: “Mẹ vợ làm món gì ngon chiêu đãi anh sao?”

Hoàng Linh Vi vừa đi vừa nói: “Là cha em bắt được mấy con cua hoàng đế xanh, loại hải sản này số lượng không nhiều, muốn nếm thử một lần cũng không dễ dàng gì.”

Giang Phong cười nói: “Vậy thật đúng là có lộc ăn, anh nghe đại danh cua hoàng đế xanh cũng đã lâu, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa từng được nếm thử, hôm nay nhờ phúc của em mà được nếm thử lần đầu tiên trong đời đấy.”

“Hương vị của cua hoàng đế xanh rất tuyệt, so với cua hoàng đế còn ngon hơn đấy!”

“Nghe thôi mà anh đã chảy cả nước miếng rồi…”

Hai người cười cười nói nói, rất nhanh sau đó đã đến trước cửa nhà Hoàng Linh Vi.

Mặc dù Hoàng Linh Vi có chìa khóa, nhưng cô vẫn ấn chuông cửa, sau đó cùng Giang Phong yên tĩnh chờ cha mẹ ra mở cửa.

Mười mấy giây đồng hồ sau, cửa cuối cùng cũng mở ra.

Để tỏ lòng coi trọng, Hoàng phụ, Hoàng mẫu cùng đứng trước cửa chào đón Giang Phong.

Khi vừa nhìn thấy Hoàng phụ, Giang Phong lập tức chuyển mình thành ảnh đế, trừng lớn mắt kinh ngạc thốt lên: “Anh Hoàng?”

Hoàng phụ cũng trợn mắt há mồm: “Cậu Giang, sao lại là cậu?”

Phản ứng của hai người khiến Hoàng mẫu và Hoàng Linh Vi hai mặt nhìn nhau, hai người bọn họ quen biết sao?

Hoàng Linh Vi mở lời nói: “Anh Phong, anh biết cha em sao?”

Hoàng mẫu theo sát phía sau hỏi: “Ông Hoàng, ông biết cậu nhóc này à?”

Giang Phong vẻ mặt kinh ngạc nói: “Biết, đương nhiên là biết, không nghĩ tới cha em vậy mà lại là anh Hoàng… a… Chú Hoàng, cái này thật đúng là duyên phận mà!”

Hoàng phụ cũng cảm thấy chuyện này quá kỳ diệu, nói với bạn già: “Đúng là duyên phận mà, cậu em Giang… a… Tiểu Giang chính là người thanh niên nói chuyện cực kỳ ăn ý với tôi mà trước đó tôi kể với bà đấy.”

Hoàng mẫu nghe vậy liền hiểu ra, hai, ba tháng trước, sau khi chồng ra ngoài trở về liền hưng phấn nói với bà lúc ở quán nước uống trà sớm đã gặp một cậu thanh niên nói chuyện cực kỳ ăn ý, hai người gặp từ sáng nói tới tận chiều, hàn huyên hết mấy giờ mới thỏa mãn đi về.

Không nghĩ tới cậu thanh niên trước đó chồng mình nhắc tới lại là bạn trai của con gái, chuyện này thật đúng là quá kỳ diệu!

“Tiểu Giang, đừng đứng trước cửa nữa, mau vào đây đi!”

Hoàng phụ một bên gọi Giang Phong vào, một bên như trút được gánh nặng, nói: “Tiểu Giang, không gạt cậu, trước khi thấy cậu tôi còn đang lo lắng không biết Vi Vi dẫn về kiểu bạn trai gì đấy! Bây giờ thấy là cậu, tảng đá đè trong lòng tôi kia cuối cùng cũng rơi xuống rồi!”

Lời này chính là lời tán thành lớn nhất đối với con rể tương lai Giang Phong, Giang Phong nghe xong, cười đến răng hàm cũng như muốn rớt ra ngoài, trong lòng vô cùng vui mừng khi đã làm quen với cha vợ tương lai từ trước.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận