Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 102: Điểm Xứng Đôi Lại Thay Đổi

Trấn Phụng Dương.

Nhà dì nhỏ.

Buổi trưa, dì Trương Trân nấu một bàn đầy ắp thức ăn, nhưng lúc ăn cơm Giang Phong lại không tập trung ăn uống, hắn đang suy nghĩ chuyện điểm xứng đôi.

Rõ ràng điểm xứng đôi giữa Trương Chấn Đông và em họ đạt tới bảy mươi tám trên tổng tám mươi chín điểm, tại sao lúc hắn giới thiệu cậu ta cho em ấy thì em ấy lại từ chối không chịu chứ?

Chuyện này rõ ràng không hợp lý mà.

Tuy em họ có người trong lòng nhưng điểm xứng đôi giữa họ chỉ có năm mươi sáu trên tổng năm mươi tám thôi. Theo lý mà nói, người hắn giới thiệu phải có sức hút với đối phương lắm chứ, sao lại không thể lay động cô em họ này?

Lẽ nào…

Giang Phong chợt hiểu ra, từ sau lần điểm xứng đôi có sự thay đổi, hắn vẫn luôn suy nghĩ những yếu tố cấu tạo nên điểm xứng đôi nhưng vẫn luôn không có manh mối.

Đến bây giờ, nhìn thấy Trương Chấn Đông với em họ có điểm xứng đôi cao như vậy nhưng vẫn bại dưới tay crush có điểm xứng đôi thấp, tuy nói người đến trước có lợi thế hơn người đến sau nhưng chuyện này cũng đủ để Giang Phong hiểu rõ vài thứ.

Theo suy đoán của Giang Phong, điểm xứng đôi có lẽ gồm nhiều yếu tố tạo nên. Điểm xứng đôi hiện nay chỉ thể hiện điểm số tổng hợp chứ không phải điểm của riêng từng mục.

Có lẽ điểm tình cảm giữa hai người hiện nay không cao nên em họ mới từ chối Trương Chấn Đông.

Nghĩ đến đây, Giang Phong chợt thông suốt đồng thời hiểu rõ hơn về điểm xứng đôi.

Sau đó Giang Phong cảm nhận được điểm xứng đôi mà hắn có thể nhìn thấy lại xuất hiện biến hoá mới.

Lúc Giang Phong ghép đôi em họ và Trương Chấn Đông, điểm xứng đôi đã thay đổi thành như sau:

[Điểm xứng đôi hiện tại] 78 (Tình cảm vợ chồng 55 + Môn đăng hộ đối 96 + Quan hệ gia đình 83)

[Điểm xứng đôi tối đa] 89 (Tình cảm vợ chồng 85 + Môn đăng hộ đối 98 + Quan hệ gia đình 84)

Nhìn thấy điểm xứng đôi mới toanh này, Giang Phong cảm thấy hôn nhân quả nhiên không đơn giản như tưởng tượng, tình cảm vợ chồng tốt chưa chắc có cuộc sống hạnh phúc, mà còn liên quan đến hai bên gia đình nữa.

Điều cốt lõi đầu tiên mà ai cũng hiểu chính là môn đăng hộ đối.

Môn đăng hộ đối có năm mục: điều kiện kinh tế, tam quan giống nhau, địa vị xã hội, quan niệm giáo dục, trình độ học vấn.

Tuy hôn nhân môn đăng hộ đối không chắc chắn sẽ là hôn nhân hạnh phúc, nhưng môn đăng hộ đối sẽ giúp hôn nhân suôn sẻ hơn.

Thứ hai chính là mối quan hệ gia đình như mẹ chồng con dâu, bố chồng con dâu, chị em bạn dâu, …

Chuyện bố chồng với chị em bạn dâu tạm không nhắc tới, chỉ riêng quan hệ mẹ chồng con dâu thôi cũng đủ khiến người ta đau đầu.

Mối quan hệ mẹ chồng con dâu tốt thì hôn nhân sẽ thêm suôn sẻ, nhưng nếu mối quan hệ này tệ thậm chí có thể khiến cuộc hôn nhân kết thúc.

Tứ đó có thể thấy, môn đăng hộ đối và quan hệ gia đình có ảnh hưởng rất lớn đối với hôn nhân.

Đồng thời Giang Phong cũng hiểu lý do tại sao em họ không chọn Trương Chấn Đông, vì điểm tình cảm hiện tại giữa em họ và Trương Chấn Đông chỉ có năm mươi lăm, còn chưa đạt điểm tiêu chuẩn.

Tuy nhiên hiện tại ngoài điểm tình cảm vợ chồng có hơi thấp ra, điểm hai mục sau rất tốt, đặc biệt là mục môn đăng hộ đối với số điểm cao đột phá.

“Tiểu Phong, đang nghĩ gì đó, lại uống một ly nào.”

Câu nói của dượng khiến Giang Phong hoàn hồn lại, hắn từ chối rồi cười nói: “Dượng, dượng vẫn nên tìm ba và anh cháu uống đi, lát nữa cháu còn lái xe, không thể uống rượu.”

Dượng vội nói: “Hiếm lắm cháu mới đến một lần, sao vội về như vậy?”

Giang Phong bưng ly rượu lên rồi cụng ly với dượng, sau đó cười nói: “Dượng, người làm thuê như cháu không tự do như dượng làm ông chủ, ngày mai còn phải đi làm, không về không được.”

Dượng uống một ngụm rượu, cười nói: “Nói làm ông chủ tự do nhưng thật ra như dì với dượng lại chẳng tự do là mấy. Một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày, cũng chỉ có hai ngày ba mươi và mùng một là được nghỉ ngơi một chút, thời gian còn lại đều mở tiệm buôn bán, lâu dần cảm thấy thật sự rất chán.”

Giang Phong nói tiếp: “Bây giờ cạnh tranh giữa các ngành nghề rất khốc liệt, tuy dì dượng mỗi ngày đều coi tiệm nhưng hai ngày có thể kiếm được tiền bằng một tháng lương của người khác. Đây là chuyện người ta có nằm mơ cũng không được.”

Dì cười nói: “Tiểu Phong, nếu nói kiếm tiền, họ hàng nhà ta bây giờ ai so nổi với cháu chứ? Bây giờ cháu không chỉ kiếm nhiều tiền, mà còn kiếm tiền rất nhẹ nhàng. Chỉ cần đi ăn uống, khéo léo ăn nói một chút, cách kiếm tiền như vậy thật khiến người khác ngưỡng mộ.”

Dượng khâm phục nói: “Tiểu Phong đúng là trời sinh làm nghề mai mối, nói theo kiểu bọn trẻ bây giờ chính là tài năng đến nỗi ông trời cũng phải chạy theo ăn ké. Mới làm hai tháng đã kiếm hai ba trăm tệ, lập kỷ lục mới trong giới mai mối, một mình địch lại cả văn phòng môi giới của người ta.”

Giang mẫu rất thích nghe người ta khen con trai nhỏ của bà ấy, lúc này bà ấy cười đến híp cả mắt.

Dì tiếp tục khen: “Đây chỉ là bắt đầu thôi, bây giờ Tiểu Phong đã nổi danh trong thôn rồi, sau này chắc chắn kiếm càng nhiều tiền hơn, lúc đó một năm có thể kiếm hơn vài triệu tệ.”

Giang Phong tự biết chuyện của mình, hắn có thể làm được như bây giờ không hoàn toàn nhờ năng lực của bản thân mà nhờ có năng lực thần kỳ kia. Cho nên hắn cũng không biết nên nói thế nào trước những lời khen của dì dượng.

Giang Phong bèn bẻ lái sang chuyện em họ, hắn nói: “Dì dượng, cháu làm mai thuận lợi như vậy là nhờ có mắt nhìn người đấy.”

Nói đến đây, Giang Phong nhìn em họ đang yên lặng ăn cơm rồi khuyên nhủ lần cuối: “Em họ, anh họ không lừa em đâu, em rất xứng đôi với Trương Chấn Đông, anh khuyên em nên cân nhắc việc gặp mặt một lần đi. Nếu bỏ lỡ cơ hội lần này thì sẽ rất khó tìm người thích hợp khác.”

Phùng Sảnh bất lực nói: “Anh họ à, không phải em đã từ chối rồi sao, sao anh cứ nhắc chuyện này thế?”

Giang Phong nói: “Nếu là người khác anh đã sớm từ bỏ khuyên nhủ rồi, nhưng em là em họ anh, hiếm lắm mới gặp người xứng đôi với em như vậy, đương nhiên phải giúp em nắm bắt mối nhân duyên khó gặp gặp này rồi.”

Dì Trương Trân nói thêm: “Tiểu Sảnh, anh họ con nói đúng đó, nhân duyên tốt như vậy thực sự khó gặp, một khi bỏ lỡ sẽ không thấy nữa. Con phải suy nghĩ kỹ càng, đừng có làm ra quyết định khiến bản thân hồi hận.”

Do lúc trước dượng phải coi tiệm nên không rõ chuyện này, vội hỏi: “Chuyện này là sao?”

Dì kể lại chuyện lúc trước cho dượng nghe, cuối cùng nói: “Dù là gia cảnh hay tính cách của đối phương đều rất xứng với Tiểu Sảnh, tiếc là con nhóc này có người mình thích rồi nên không chịu.”

Dượng nghe xong cũng cảm thấy hai nhà rất xứng với nhau, đều buôn bán ở quê nhà, của cải cũng không tệ, có thể xem là môn đăng hộ đối. Nghe có vẻ đáng tin cậy hơn cái tên mà con gái cưng định hẹn hò.

Thế là ông ấy cũng khuyên nhủ nói: “Tiểu Sảnh, hiếm lắm mới gặp người xứng đôi như vậy, ba kiến nghị con nên gặp mặt một lần, dù sau quyết định cuối cùng cũng ở con, ba với mẹ không can thiệp vào nữa.”

Tính cách ngoài mềm trong cứng như Phùng Sảnh sẽ không dễ thay đổi quyết định của bản thân, cho nên cô ấy vẫn kiên quyết lắc đầu từ chối: “Thôi đi ạ, con không muốn bàn chuyện yêu đương sớm như vậy đâu, cảm ơn ý tốt của anh họ.”

Thấy em họ lại từ chối, Giang Phong bèn thở dài.

Thôi vậy, khuyên cũng khuyên rồi, nếu em họ không nghe thì cứ kệ con bé vậy.

Đợi đến lúc con bé nếm trái đắng tình yêu lại tìm cơ hội giúp con bé.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận