Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1020: Giày Có Vừa Chân Hay Không, Chỉ Có Bạn Mới Biết



Một quảng trường ở huyện Linh Sơn.

Quan Hải Ba nhận lấy chiếc điện thoại mà Giang Phong đưa cho, nhìn vào bức ảnh trên màn hình, cô ấy là một cô gái rất ưa nhìn, nếu thực sự muốn so sánh thì cảm thấy cô ấy xinh hơn Mã Tô, người xem mắt với anh một chút.

Cô ấy mặc một chiếc váy hở rốn, và với vòng eo nhỏ nhắn, Quan Hải Ba, một người độc thân lâu năm, nhìn đến không ngừng nuốt nước bọt, đặc biệt là tỷ lệ ngực, eo, hông và chân vô cùng hoàn hảo, không quá cường điệu, nhưng có tất cả các thứ nên có, điều đó cho thấy việc quản lý cơ thể của cô ấy chắc chắn là sự lựa chọn hàng đầu.

Ngoài ra còn có nụ cười của cô ấy, chỉ cần nhìn thôi cũng có thể làm ấm lòng người, không mạnh mẽ như người xem mắt Mã Tô, có cảm giác ở bên một cô gái như vậy có thể rất thư thái và không áp lực gì cả.

Chả trách sao ở trên mạng Giang đại sư lại có tiếng tăm lừng lẫy như vậy, thực lực của người mai mối này thực sự không thể tin được, cô gái mà anh giới thiệu anh ta thực sự rất phù hợp với nguyện vọng của anh ta.

Chỉ tiếc là anh ta không biết cô sớm hơn, nếu không thì mọi chuyện đã trọn vẹn hơn rồi.

Quan Hải Ba đem điện thoại trả lại cho Giang Phong, thẳng thắn nói: "Giang đại sư, người mà anh giới thiệu cho tôi thực sự rất tốt, mặc dù tôi không muốn làm người đổ vỏ, nhưng nếu kết hôn với cô ấy thực sự có thể có một cuộc sống hạnh phúc, thì tôi sẽ chấp nhận làm người đổ vỏ.

Nhưng mà tôi có thể chấp nhận được, còn hai đứa em gái của tôi không chắc có thể chấp nhận được hay không, vả lại nếu bạn bè của tôi phát hiện ra điều này, đoán chừng họ có thể gọi tôi là một kẻ ngốc, đây cũng là điều khiến tôi khá băn khoăn.”

Giang Phong nói: “Anh Quan, nếu như hai cô em gái của anh không chấp nhận được, tôi có thể làm công tác tư tưởng với bọn họ, nếu như anh sợ bạn bè của anh biết được sẽ mất mặt, vậy anh đừng tiết lộ chuyện này ra ngoài, tiết kiệm bước tổ chức đám cưới, trực tiếp đăng ký kết hôn là được rồi.

Chỉ cần hai người không nói ra ngoài, người khác sẽ chỉ nghĩ đây là con ruột của anh.

Hơn nữa tôi đã giúp anh tính toán, đứa con trong bụng cô ấy là con gái, sau khi nó lớn lên sẽ lập gia đình, cũng sẽ không ảnh hưởng đến huyết thống nhà họ Quan của anh, anh có gì phải lo lắng nữa chứ? "

Quan Hải Ba nghe những lời này cũng cảm thấy có lý, nếu giúp người khác nuôi con trai, trong lòng anh vẫn cảm thấy có chút khó chịu, nhưng nếu đổi lại là nuôi con gái, trong lòng anh cảm thấy đỡ khó xử hơn.

Nghĩ đến đây, Quan Hải Ba không do dự nữa, gật đầu nói: "Được, nếu Giang đại sư đã nói đến mức này rồi mà tôi còn không đồng ý xem mắt thì xem ra có chút đạo đức giả, về phần tôi có duyên với cô ấy hay không, để gặp mặt xong rồi nói chuyện sau nhé! "

Giang Phong cười nói: "Điều này là chắc chắn rồi, tục ngữ có câu nói “giày vừa chân hay không chỉ có bạn mới biết”, anh xem khi nào có thời gian thì tôi sẽ cùng anh đến tỉnh Chiết Giang gặp mặt cô ấy. "

Quan Hải Ba dập tắt điếu thuốc trên tay, ném vào thùng rác gần đó, trầm giọng nói: "Giang đại sư, hai ngày trước tôi đã nhận một công việc, ngày mai công trình sẽ bắt đầu, sẽ bận rộn tầm bốn năm ngày, vì vậy thứ bảy tuần tới tôi mới đến tỉnh Chiết Giang để gặp cô ấy, anh thấy có được không?”

Giang Phong gật đầu nói: "Không thành vấn đề, cứ quyết định vậy đi!"

Sau đó, cả hai trò chuyện trong vài phút trước khi kết thúc cuộc trò chuyện.

Nhìn Giang Phong lái xe đi, Quan Hải Ba lấy điện thoại di động ra và muốn gọi điện thoại cho hai em gái của mình, kể cho họ nghe về sự việc này và hỏi ý kiến của họ.

Nhưng sau khi nghĩ lại, Quan Hải Ba lại cất điện thoại đi, cho dù muốn nói với hai cô em gái thì cũng không cần vội, đợi đến khi anh ta cùng Giang đại sư đến tỉnh Chiết Giang để gặp người phụ nữ vào tuần tới, chắc chắn rằng anh ấy muốn ở bên cô ấy, rồi nói với hai cô em gái của anh ấy cũng chưa muộn.



Vào buổi chiều, trong một ngôi nhà cho thuê ở thành phố E, tỉnh Chiết Giang.

Lý Mai gội đầu và tắm ngay khi cô trở về từ tỉnh Quảng Tây, đây là thói quen lâu nay của cô, cô phải gội đầu và tắm trước và sau khi trở về từ một chuyến đi dài.

Sau khi sấy khô tóc, Lý Mai cảm thấy sảng khoái, đang định nằm xuống nghỉ ngơi thì điện thoại di động trên ghế sô pha đột nhiên vang lên.

Vừa đi đến cầm điện thoại lên nhìn, Lý Mai phát hiện ra là Giang đại sư đang gọi đến, vì vậy cô lập tức bắt máy và nói: "Xin chào, Giang đại sư!"

Giang Phong chào hỏi một tiếng, sau đó đi thẳng vào chủ đề nói: “Cô Lý, sau khi tính toán một hồi, tôi đã tìm được một đối tượng khá thích hợp với cô."

Lý Mai vui mừng khôn xiết, vội hỏi: "Giang đại sư, không biết anh ấy đến từ đâu? Anh ấy bao nhiêu tuổi rồi? Anh ấy làm nghề gì?"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận