Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 987: Khi Nào Giàu Sang, Đừng Quên Nhau!

Một nhà hàng Hồ Nam.

Giang Vũ đang uống "Rượu chia tay" với mấy anh em trong phòng ký túc xá, mắt thấy mọi người sắp đường ai nấy đi, về sau cơ hội muốn tụ tập cùng uống rượu cũng không còn nhiều lắm.

Sau vài ly rượu, mọi người trò chuyện rôm rả rồi bàn về công việc.

Những anh em khác ở trong ký túc xá đã sớm có dự định, cơ bản đã xác định được điểm đến sau khi tốt nghiệp, chỉ còn lại mình Giang Vũ vẫn chưa có tiết lộ tính toán của mình.

Bởi vậy, khi nói về vấn đề công việc, lão đại phòng ngủ nhìn về hướng Giang Vũ, hỏi: "Lão lục, cũng sắp tốt nghiệp rồi, cậu muốn ở lại thành phố này làm việc hay là về quê hương của cậu ở Quảng Tây làm việc hoặc là đi đến những thành phố khác?"

Mấy người anh em khác cũng nhìn về phía Giang Vũ.

Giang Vũ nói: "Tôi chuẩn bị về nhà theo anh trai tôi lăn lộn."

Lão tam nói: "Lão lục, xem ra cậu đã sớm có dự định, vậy mà lại không nói cho chúng tôi biết."

Lão nhị tò mò hỏi: "Lão lục, nghe khẩu khí của cậu, anh của cậu hẳn là rất trâu bò, không biết anh của cậu là làm gì?"

Giang Vũ gắp hạt lạc bỏ vào trong miệng, một bên nhấm nuốt vừa nói: "Anh tôi xác thực trâu bò, anh ấy mở một công ty mai mối ở thủ phủ tỉnh Quảng Tây chúng tôi."

Này vừa nói ra, mấy anh em trong ký túc xá đều kinh ngạc.

Lão Đại nhịn không được hỏi: "Lão lục, cậu muốn về làm việc cho công ty mai mối của anh cậu?"

Lão tứ trợn mắt lên nói: "Lão lục, cậu muốn làm bà mối?"

Mấy người anh em khác cũng đều giật mình nhìn Giang Vũ, hiển nhiên bị những lời Giang Vũ nói làm kinh sợ, đến công ty mai mối đi làm bà mối là điều thật sự bọn họ không có nghĩ tới.

Giang Vũ cười nói: "Tôi không làm việc trong công ty mai mối của anh trai, mà là về huyện nhỏ của chúng tôi làm bà mối chuyên nghiệp, dù sao có anh tôi trông nom, không sợ không có cơm ăn."

Lão ngũ vẫn chưa nói gì vẻ mặt kích động mà hỏi: "Lão lục, anh cậu có phải là Giang đại sư đúng không?"

Sau khi hỏi xong, lão ngũ không đợi Giang Vũ trả lời, liền dùng lực đập bàn nói: "Không sai được, anh cậu nhất định là Giang đại sư, ở thủ phủ tỉnh Quảng Tây mở công ty mai mối, lại vừa lúc đều là họ Giang, trên đời này làm gì có chuyện nào trùng hợp như vậy! Cmn, lão lục cậu làm thế quái nào có thể che giấu được vậy!"

Nghe lão ngũ vừa nói như thế, mấy anh em khác cũng đều dồn dập phục hồi tinh thần lại, sau đó cũng giống như nhìn quái vật nhìn Giang Vũ.

Giang vũ cười hắc hắc nói: "Mấy anh em, tôi đây không phải là khiêm tốn sao!"



Lão đại nói một cách thô lỗ: "Cmn, anh cậu thực sự là Giang đại sư? lão lục cậu thật không hổ là lão lục, trong ký túc xá chúng ta đã nói rất nhiều về chuyện mai mối của anh cậu, vậy mà cậu lại có thể vẫn luôn nhẫn nhịn không nói, tôi thật sự là bội phục!"

Giang Vũ cười nói: "Hết cách rồi, ai bảo anh tôi không thích công khai, hơn nữa tôi cũng không muốn mượn danh tiếng của anh tôi để trở thành nhân vật nổi tiếng ở trong trường, đây cũng không phải là bản lĩnh của tôi."

Lão ngũ vẻ mặt hâm mộ nói: "Lão lục cậu có anh cậu trông nom, đời này cũng không cần lo lắng, biết đâu về sau cậu sẽ có cơ hội làm mai mối giúp những đại minh tinh kia, thật khiến người ta ghen tị mà!"

Giang Vũ lắc đầu cười nói: "Lão ngũ, làm gì có khoa trương như cậu nói chứ, có anh tôi trông nom, đời này của tôi quả thật có thể sống rất thoải mái, nhưng mai mối cho đại minh tinh thì không cần suy nghĩ đến.

Nhưng mà, gặp đại minh tinh một lần vẫn là không có vấn đề, lần trước anh tôi kết hôn, tôi đã nhìn thấy Tiếu Mẫn, Phạm Tiểu Lệ, Cổ hiệu trưởng, Du lão sư, Lý cô cô với một số người nổi tiếng khác, tôi còn xin được chữ ký của bọn họ đấy!"

"Cmn, khóc vì ghen tị!"

"Tôi chưa bao giờ nhìn thấy người nổi tiếng ở trong thực tế!"

"Đừng nói là đại minh tinh, coi như là người nổi tiếng trên mạng có hàng trăm người hâm mộ, tôi còn chưa từng được gặp qua đâu!"

"Lão lục, về sau lại có thêm chuyện tốt như vậy, cậu cũng giúp tôi xin chữ ký nha!"

"Lão lục, tôi cũng muốn chữ ký."

"Lão lục, còn có tôi ..."

Giang vũ cười nói: "Chờ sau này có cơ hội lại nói."

Đề tài kế tiếp, cơ bản đều tập trung vào trên người Giang đại sư, liền sắp ai đi đường nấy thương cảm cũng không có, trước đây lúc bọn họ thảo luận về Giang đại sư, những gì biết được đều là từ những tin tức công bố ở trên mạng, bây giờ biết Giang Vũ chính là em trai của Giang đại sư, đương nhiên mỗi người đều muốn hỏi một câu, biết thêm một số thông tin về Giang đại sư.

Mà Giang Vũ cũng tận lực thỏa mãn lòng hiếu kỳ của bọn họ, vấn đề có thể trả lời được đều tận lực trả lời, khiến anh em trong ký túc xá hứng thú đến đỏ mắt.

Đợi khi hỏi cũng gần xong, lão đại trong ký túc xá mới bưng chén rượu đứng lên nói: "Lão lục, nếu như giàu có cũng đừng có quên nhau!"

Mấy anh em khác trong ký túc xá cũng đều bưng chén rượu đứng lên: "Nếu như có giàu có, cũng đừng quên nhau!"

Giang Vũ bưng chén rượu lên đứng lên, chạm cốc với từng người rồi nói: "Mấy anh, tôi cái khác không nói, về sau nếu như thật sự gặp phải khó khăn, liền gọi điện thoại cho tôi, tôi có thể giúp tuyệt đối sẽ không chối từ."

"Được, có câu nói này lão lục, vậy chúng tôi về sau làm chuyện gì trong lòng đều có bảo đảm rồi, vì tình anh em của chúng ta, cụng ly!"

"Vì tình anh em của chúng ta, cụng ly!"

"Cụng ly!"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận