Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 204: Quà Tạ Môi Của Ngụy Gia. (2)

Trong lúc Giang Phong đang uống rượu ở Phan Châu.

Cư xá cao cấp nào đó ở tỉnh thành tỉnh Quảng Tây.

Gương mặt Thái Quyên ửng hồng, nằm trên giường, bên cạnh là Cung Trường Hà với đôi mắt có hơi thâm quầng.

Từ giữa trưa hôm qua tới bây giờ, Thái Quyên dùng trọn vẹn hai ngày để kiểm hàng, tổng cộng kiểm tra 10 lần, nghiên cứu cặn kẽ số liệu, đo lường sau đó tổng kết ra chiều dài máy móc, độ bền và thời gian làm việc, thời gian bảo dưỡng,...

Kể từ khi đi làm tới bây giờ, cô đã rất lâu rồi chưa làm việc với cường độ cao như thế!

Kết quả đưa ra khiến cho Thái Quyên cực kỳ hài lòng.

"Khó trách bạn gái trước kia của anh đều không chịu nổi anh, không phải tôi có tu luyện, e rằng tôi cũng không địch lại anh!"

Thái Quyên mỉm cười, nói.

Cung trường Hà có chút áp lực, nói:

"Giám đốc Thái, cô cũng thiên phú dị bẩm, không phải tôi tu luyện thành công, e rằng ngày hôm qua đã bị cô chém ở dưới váy rồi!"

Thái Quyên cười híp mắt, nói:

"Trải qua hai ngày kiểm tra, tôi phát hiện anh cực kỳ nhiệt tình, năng lực làm việc rất tốt, là một nhân viên rất ưu tú. Bây giờ, tôi chính thức thông báo tuyển dụng anh làm nhân viên của công ty của tôi, chuyên phụ trách phục vụ riêng cho tôi, không biết anh có bằng lòng hay không?"

Cung Trường Hà thấy năng lực làm việc của mình được công nhận liền vội vàng gật đầu, nói:

"Đương nhiên là bằng lòng rồi!"

Thái Quyên nở một nụ cười sâu xa, nói:

"Vậy thì khi nào anh có thể đi làm được?"

Cung Trường Hà nhắm mắt, nói:

"Thưa Tổng giám đốc, tôi có thể đi làm bất cứ lúc nào!"

Thái Quyên liếc mắt nhìn hắn, hỏi:

"Có thể làm tăng ca không?"

Cung Trường Hà cắn răng nói:

"Có thể!"

Thái Quyên ừ một tiếng, sau đó, không có sau đó nữa, điều này làm Cung Trường Hà thầm thở phào trong lòng.

...

Phan Châu.

Giang Phong và mấy người Uông Văn Kiệt, Tiêu Mẫn, Lý Hưng Văn uống rượu đến hơn mười một giờ khuya mới tan cuộc.

Bàn về tửu lượng, Giang Phong thật sự không bằng bọn họ, cho dù là bia, uống nhiều như thế, hắn cũng đã sớm không chịu nổi. Khi tan cuộc, hắn còn chẳng nhớ nỗi rốt cuộc là ai đưa hắn tới phòng riêng.

Buổi sáng ngày hôm sau, Giang Phong bị nước tiểu nghẹn tỉnh.

Lúc xả nước, hắn cảm thấy đầu óc vẫn còn hơi choáng váng. Sau khi tắm rửa, rửa mặt bằng nước nóng xong, cả người Giang Phong mới bắt đầu lấy lại tinh thần.

Hắn mở điện thoại ra xem, phát hiện có vài tin nhắn ở trên Wechat. Trong đó, tin nhắn của Uông Văn Kiệt và Lý Hưng Văn đều tương tự nhau, là chào tạm biệt Giang Phong.

Còn Ngụy Tuyết Phong thì nhắn khi nào tỉnh, Giang Phong liên hệ cho hắn.

Tất cả đều được gửi vào tối ngày hôm qua, cho nên Giang Phong không vội vã trả lời, hắn cầm phiếu ăn sáng của khách sạn, đi ăn một bữa buffet, sau đó mới từ từ trả lời cho từng người.

Uông Văn Kiệt và Lý Hưng Văn chưa trả lời lại, hiển nhiên là bọn họ vẫn còn đang ngủ. Ngụy Tuyết Phong thì trực tiếp gọi điện thoại cho hắn.

Vừa bắt máy, Ngụy Tuyết Phong liền hỏi:

"Giang đại sư, anh dậy sớm thế, đã ăn sáng chưa?"

Giang Phong trả lời:

"Vừa mới ăn ở khách sạn rồi!"

Ngụy Tuyết Phong nói:

"Vậy anh chờ một chút, tôi tới đón anh!"

Giang Phong vội vàng nói:

"Không cần phải phiền phức như vậy, tôi trực tiếp lái xe đi là được!"

"Được, anh cứ trực tiếp tới đây là được, tôi sẽ gọi điện thoại trả phòng với bên phía khách sạn."

"Được, một lát nữa gặp!"

"Một lát nữa gặp!"

Sau khi cúp điện thoại, Giang Phong trực tiếp đi ra bãi đỗ xe của khách sạn, lái xe tới biệt thự của Ngụy gia.

Không tới 10 phút, hắn đã tới biệt thự Ngụy gia.

Nguỵ phụ, Nguỵ mẫu, Ngụy Tuyết Phong, Hạ Linh Linh đứng ở cổng, tiếp đón Giang Phong.

Nhìn thấy Giang Phong, hai bên bắt chuyện một chút, sau đó Nguỵ phụ nhìn Giang Phong, nói:

"Giang đại sư, trước đó, tôi thấy lời giới thiệu, đến nhà mời cậu làm mai mối, lúc đó tôi có nói là sau khi mọi chuyện thành, sẽ hậu tạ hậu hĩnh cho cậu, bây giờ là lúc tôi thực hiện lời hứa của mình!"

Nói tới đây, Nguỵ phụ đưa tay chỉ một chiếc xe mới đậu ở bên cạnh, cười nói:

"Giang đại sư, đây là quà tạ môi của Ngụy gia chúng tôi, mong cậu nhận lấy!"

Giang Phong đã sớm nhìn thấy chiếc xe mới đậu ở bên cạnh, nhưng mà hắn cũng chỉ nhìn sơ qua mà thôi. Đối với gia đình nhà họ Ngụy, thì việc có nhiều chiếc xa là chuyện bình thường.

Nhưng bây giờ, hắn nghe Nguỵ phụ nói như thế xong, mới biết phần quà tạ môi mà Ngụy gia chuẩn bị cho mình là chiếc xe mới kia.

Sau khi Giang Phong có được chiếc xe của chính mình, hắn bắt đầu đi tìm hiểu về các loại xe, không thể nói là biết hết tất cả các loại xe, nhưng những hãng xe nổi tiếng thì hắn hầu như đều biết.

Cho nên, hắn đương nhiên cũng nhận ra chiếc xe ở bên cạnh là xe nào, đây là chiếc Volvo XC90 B6 phiên bản Zhiya Deluxe năm 2021, giá của chiếc này hơn 700.000 tệ.

Dùng chiếc xe này làm quà tạ môi không cần nói cũng biết là giá trị tới mức nào!

"Chú Ngụy, món quà này của chú quá quý rồi, cháu không thể nhận được đâu!"

Nguỵ phụ cười, nói:

"Giang đạ sư, so với ân tình giúp nhà tôi đáp cầu dắt mối của cậu, thì chiếc xe nhỏ này có đáng là gì đâu, mong cậu đừng từ chối."

Ngụy Tuyết Phong khuyên:

"Giang đại sư, đây là thành ý nhà chúng tôi, mong anh nhận lấy!"

Sau đó, Nguỵ mẫu cũng lên tiếng thuyết phục.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận