Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 710: Nam Sợ Làm Văn Chương, Nữ Sợ Khóc Hai Tiếng (2)

Có đôi khi, nội dung khóc hát của gọi miệng mà còn có "Tính công kích".

Có một số người già trong gia tộc lớn qua đời, giữa các con cháu xưa nay đã có mâu thuẫn, lúc này càng muốn mượn cơ hội để công kích đối phương.

Cho nên, một nhà có tang sự, các nhà có thể đều sẽ thuê một gọi miệng bà, mấy gọi miệng bà sẽ ngồi cùng một chỗ và khóc tang.

Lúc này, nội dung khóc cũng rất quan trọng, chủ nhà của bọn họ vì công kích những thân thích khác, thường thường sẽ dùng cách chơi chữ hoặc là cách nói mập mờ, chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, thậm chí còn hát ra cả bê bối giấu diếm trong nhà nhiều năm.

Cảnh tượng lúc đó đúng là đặc sắc, mấy gọi miệng bà cứ người này vừa ngừng hát người kia lại cất tiếng, nhìn như là đang khóc tang, trên thực tế là đang "Chửi nhau". Bạn bè thân thích ở bên cạnh cũng có thể nghe rõ nội tình trong đó, hiểu rõ rất nhiều mâu thuẫn gia tộc. Có một số nhà báo phóng viên còn đặc biệt trà trộn vào, tìm đến thân thích để hỏi thăm ý nghĩa lời hát của gọi miệng bà, sai đó thổi phồng lên, viết thành "tin tức nội tình" rồi đăng thành tiểu thuyết nhiều kỳ, rất được hoan nghênh.

Cho nên, những gọi miệng bà giỏi phát huy tại hiện trường, dùng từ ngữ đặc sắc để công kích đối phương đều vô cùng có danh tiếng, cần dùng giá tiền rất lớn mới có thể mời được.

Loại tình huống này phổ biến từ cuối thời nhà Thanh, tại dân quốc lại càng thường xuyên xuất hiện.

Thật ra người làm nghề khóc tang, cho dù ở cổ đại hay là hiện đại thì cũng không dễ dàng.

So sánh ra thì đại ngộ của người khóc tang hiện đại tốt hơn khóc tang cổ đại rất nhiều.

Sau khi cúp điện thoại, trong lòng Viên cảm giác nặng trịch. Bà là bị buộc phải đi trên con đường khóc tang này. Mặc dù bà kiếm được tiền trong mười mấy năm qua, số tiền đó đã cải thiện cuộc sống gia đình cực lớn, nhưng cũng phải tiếp nhận áp lực tâm lý cực lớn.

Áp lực chủ yếu bắt nguồn từ ba phương diện:

Một, bạn bè thân thích và người nhà không hiểu, sau khi bạn bè thân thích biết được bà trở thành người khóc tang đều dần dần đoạn tuyệt lui tới của bà, mà cha mẹ và mẹ chồng của bà cũng cực kỳ phản đối bà làm nghề này.

Nhất là mẹ chồng, đã qua mười mấy năm rồi, lúc nhìn thấy nàng đều không thèm nhìn nhiều hơn một chút, cũng không nghĩ một chút xem nếu như không phải nàng khóc tang kiếm tiền mua thuốc cho bà ấy, bà ấy có thể sống qua 60 tuổi được hay không cũng khó nói, chứ đừng nói tới hiện tại đã chuẩn bị qua đại thọ 70 rồi.

Hai, các thôn dân bài xích, từ khi nàng trở thành người khóc tang, người trong thôn vừa thấy nàng đều giống như là gặp phải ôn thần, ai nấy chỉ sợ tránh không kịp, loại cảm giác bị toàn thôn cô lập thật sự không dễ chịu.

Ba, ảnh hưởng đến con cái của mình, liên lụy đến con cái bị cô lập thì thôi, bây giờ còn ảnh hưởng đến hôn nhân của con trai, đừng nhìn mẹ Viên biểu hiện ra ngoài là không sao cả, nhưng chỉ có nàng biết trong lòng mình khổ sở như nào.

Điều đáng mừng duy nhất chính là chồng của nàng, trừ lúc phản đối ban đầu ra, sau khi nếm được ngon ngọt trong đó, hắn liền tỏ thái độ khác, vô cùng ủng hộ nàng, cùng nàng gây dựng đoàn đội khóc tang, lúc này mới có thu nhập như hiện tại.

Còn có hai ngày nữa là đại thọ 70 của mẹ chồng, mẹ Viên đã đẩy lùi công việc mấy ngày nay, chuẩn bị nhân dịp sinh nhật này làm dịu mối quan hệ với mẹ chồng.

Hi vọng tất cả sẽ thuận lợi.



8 giờ 19 phút ngày 10 tháng 9 năm 2023, chị dâu họ thuận lợi sinh một đứa bé trai, mẹ con bình an.

Trong bệnh viện, dì cả ôm cháu trai cười đến không ngậm miệng được, nụ cười chồng dì cả cũng chưa từng tắt, là người đi ra từ huyện Bách Lương, 80-90% người đều có tư tưởng trọng nam khinh nữ, cho dù là người đã từng là hiệu trưởng trường tiểu học nào đó như chồng dì cả cũng không ngoại lệ. Đây là quan niệm được truyền thừa đời đời kiếp kiếp, không dễ dàng thay đổi như vậy.

Thấy Hoàng Linh Vi nhìn đứa nhỏ không chớp mắt, Giang Phong không khỏi dùng bả vai nhẹ nhàng đụng cô một cái, cười híp mắt nói: "Vi Vi, đứa nhỏ đáng yêu đúng không, hay là sang năm chúng ta cũng sinh một đứa?"

Hoàng Linh Vi đã ở chung với hắn hai tháng, chuyện nên làm đều đã làm, đã không còn xấu hổ giống trước đó nữa, nghe vậy trực tiếp cười đáp lại: "Một đứa sao đủ, ít nhất phải sinh hai đứa, long phượng thai."

Dì cả cười ha ha, nói: "Vi Vi nói không sai, hai cháu tranh thủ thời gian kết hôn, sang năm sinh long phượng thai."

Mấy người khác đều cười theo.

Chồng dì cả cười hỏi: "Tiểu Phong, các cháu chuẩn bị lúc nào thì kết hôn?"

Giang Phong nói: "Trước mắt tạm định là mùa xuân năm sau, nhưng còn chưa quyết định ngày cụ thể."

Chị dâu họ nằm ở trên giường bệnh cười nói: "Các em nên kết hôn sinh con sớm một chút, lấy nhan sắc của hai người, đứa nhỏ sinh ra chắc chắn sẽ được kế thừa ưu điểm của hai người, nhan sắc chắc chắn sẽ cao đến không thể tưởng tượng nổi, nghĩ thôi đã khiến cho người ta chờ mong rồi."

Anh họ Lưu Tuấn Hùng cũng gật đầu, nói: "Đúng vậy, nhan sắc chắc chắn sẽ cao đến vô biên, minh tinh gì đó đều phải đứng sang bên cạnh."

Hoàng Linh Vi liếc nhìn Giang Phong, không nhịn được mà suy nghĩ về dáng vẻ của con mình sau khi trưởng thành sẽ như nào.

Giang Phong và Hoàng Linh Vi cũng không chờ lâu tại bệnh viện.

Đợi khoảng nửa giờ, Giang Phong và Hoàng Linh Vi liếc nhau một cái, sau đó nhìn về phía chị dâu họ trên giường bệnh rồi nói: "Chị dâu, chị cẩn thận nghỉ ngơi, em và Vi Vi đi trước đây."

Hoàng Linh Vi móc một hồng bao lớn đã chuẩn bị từ trước ra từ trong túi xách, đưa cho chị dâu rồi nói: "Chị dâu nghỉ ngơi thật tốt, chờ đứa nhỏ đầy tháng thì chúng em sẽ lại đến uống rượu mừng."

Chị dâu họ nhún nhường một phen, mới nhận lấy hồng bao.

Sau đó, hai bên lại khách sáo vài câu, Giang Phong và Hoàng Linh Vi mới rời đi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận