Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1062: Tạm Biệt, Mikami Lão Sư (2)

Cúp điện thoại của Trương Phi Nga, Giang Phong lại gọi điện thoại cho Chu Vĩ Cường, nói lại tên và số điện thoại của Trương Phi Nga cho hắn biết, sau đó để bọn họ tự liên hệ.

Hiện tại thông tin phát triển, có vấn đề gì thì một cú điện thoại là có thể giải quyết. Người làm mối cũng không cần vất vả chạy đi chạy lại giữa nhà trai và nhà gái để truyền lời giống như thời cổ đại nữa.

Giang Phong không có ý định tham gia vào buổi xem mắt của hai người yêu chó này. Mặc dù không có phản cảm gì đối với những người yêu chó chân chính, nhưng nếu như có thể tránh khỏi thì hắn cũng không muốn ăn cơm với mấy người đang ngồi ôm chó.



Sau khi Chu Vĩ Cường lấy được phương thức liên lạc của Trương Phi Nga, hắn cũng không muốn chờ đợi thêm một phút nào nữa, trực tiếp gọi điện thoại cho Trương Phi Nga.

Điện thoại kết nối, một giọng nữ ôn nhu truyền tới: "A lô, xin chào!"

Chu Vĩ Cường vội vàng chào hỏi: "Xin chào, xin hỏi là Trương Phi Nga nữ sĩ đúng không?"

Giọng nữ ôn nhu nói: "Là tôi, xin hỏi anh là?"

Chu Vĩ Cường nói: "Tôi là Chu Vĩ Cường, Giang ông mai chắc là nhắc đến tôi với cô rồi đúng không?"

Trương Phi Nga hiển nhiên không nghĩ tới Chu Vĩ Cường lại gọi điện thoại tới cho mình nhanh như vậy, có chút ngoài ý muốn nói: "Thì ra là anh sao, Giang đại sư nói công việc của anh là người thử thức ăn cho chó đúng không? Mặc dù tôi nuôi chó mấy năm rồi, tốn rất nhiều tiền trên phương diện thức ăn cho chó, nhưng thật sự chưa từng thử qua thức ăn cho chó là cái hương vị gì."

Chu Vĩ Cường hứng thú dồi dào, bắt đầu phổ cập khoa học: "Công ty chúng tôi chuyên nghiên cứu thức ăn cao cấp cho chó, hương vị nói thật cũng không tệ lắm, nhất là... Ba la ba la…"

Cú điện thoại này, Chu Vĩ Cường vốn dĩ chỉ là muốn chào hỏi, sau đó thêm Wechat rồi chậm rãi trò chuyện. Kết quả không nghĩ tới chính là hai người quá có tiếng nói chung, bắt đầu từ chủ đề thức ăn cho chó, hai người nói tới sủng vật của riêng mình, lại kéo dài từ sủng vật đến việc "người yêu chó" bị mọi người trên mạng kêu gào và đánh đập…

Tóm lại, hai người vừa trò chuyện đã không dừng được, vốn chỉ là muốn bắt chuyện một chút rồi thêm cái Wechat, kết quả lại giống như là tình nhân đang ở trong tình yêu cuồng nhiệt, trực tiếp nấu cháo điện thoại hai ba giờ.

Cho đến khi lỗ tai đau đớn, bụng cũng đã đói, sau đó hẹn lát nữa lại tiếp tục trò chuyện, hai người mới lưu luyến không rời mà cúp điện thoại.



Ban đêm.

Cát Kiếm Minh đưa Mộ Dung Nguyệt về nhà, trên đường về khách sạn, hắn cuối cùng cũng hạ quyết tâm, muốn nói lời tạm biệt với Mikami lão sư!

Khoảng thời gian này, trong lúc ở chung với Mộ Dung Nguyệt, Cát Kiếm Minh mới phát hiện ra sự mê luyến của hắn đối với Mikami lão sư lúc trước chỉ là một loại đam mê đặc thù mà thôi. Đó cũng không phải là tình yêu thật sự.

Bây giờ sau khi chung sống một khoảng thời gian với cô giáo Mộ Dung, loại cảm giác cộng hưởng về tinh thần kia khiến cho Cát Kiếm Minh hiểu rõ cái gì gọi là tình yêu.

Sau khi hiểu rõ tình cảm của bản thân, Cát Kiếm Minh cũng không do dự nữa, trở lại khách sạn liền gọi điện thoại cho Mikami lão sư.

Điện thoại vừa được kết nối, liền truyền đến giọng nói quen thuộc của Mikami lão sư: "Cát- kun, anh cuối cùng cũng gọi điện thoại cho em, người ta đã rất nhớ rất nhớ anh đó, anh chừng nào thì đến Nhật Bản vậy?"

Cát Kiếm Minh trầm mặc một chút, đối với Mikami lão sư đã từng nhiều lần cộng hưởng thân thể với mình, tâm tình của hắn cũng có chút phức tạp, nhưng hắn không làm được chuyện chân đạp hai đầu thuyền, chỉ có thể nói: "Mikami, thật sự xin lỗi, anh có lẽ phải nuốt lời, anh không thể đi cùng với em nữa rồi!"

Mikami lão sư nghe vậy thì không cảm thấy quá kinh ngạc, chỉ là thở dài: "Cát-kun, em hiểu lựa chọn của anh. Văn hóa hai nước chúng ta không giống nhau, thành kiến của quốc gia các người đối với cái nghề nghiệp này quá sâu. Anh muốn ở chung với em thì sẽ phải gánh chịu áp lực quá lớn, tách ra thật ra chính là lựa chọn tốt nhất.”

Cát Kiếm Minh chân thành nói: "Mikami, cảm ơn em đã hiểu cho, thời gian ở cùng với em là khoảng thời gian anh vui sướng nhất. Anh không hối hận vì đã theo đuổi em, chỉ tiếc chúng ta không có duyên phận vợ chồng."

Mikami lão sư nói: "Cảm ơn Cát-kun đã khẳng định, thời gian ở cùng với anh em cũng rất vui vẻ. Anh cho em cảm giác mà người đàn ông khác không cho được, em cũng không hối hận vì đã từng quen biết anh."

"Như vậy, tạm biệt, Mikami."

"Ừm, tạm biệt Cát- kun."



Sau khi cúp điện thoại, Cát Kiếm Minh cảm thấy thất vọng mất mát. Mặc dù hắn đã suy nghĩ rõ ràng muốn thành đôi với Mikami lão sư là chuyện không thể nào. Nhưng dù sao bọn họ cũng đã đánh bài poker mấy trăm lần, đang yên đang lành lại chia tay, trong lòng khẳng định vẫn có chút khó chịu.

Nhưng mà, Cát Kiếm Minh vừa khó chịu nhưng trong lòng cũng cảm thấy nhẹ nhõm trước nay chưa từng có.

Trước đây, lúc hắn ở cùng Mikami lão sư, trong lòng muốn nói không có áp lực đó là chuyện không thể nào, chỉ là hắn xưa nay không suy nghĩ sâu mà thôi.

Trong lòng Cát Kiếm Minh cảm thấy, không nghĩ tới nhiều hồi ức về Mikami lão sư nữa. Hắn liền lấy điện thoại di động ra trò chuyện wechat với cô giáo Mộ Dung.

Mặc dù hai người mới tách ra không lâu, nhưng hai bên là bạn lữ có thể sinh ra sự cộng hưởng về tinh thần, đương nhiên có trò chuyện cũng không hết lời. Cát Kiếm Minh rất nhanh đã đắm chìm trong sự vui sướng khi nói chuyện đất trời với cô giáo Mộ Dung.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận