Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 580: Mở Lời Thành Xứng Đôi, Nâng Miệng Hợp Nhân Duyên

Quảng Đông.

Tại một quận ngoại thành nào đó ở Thâm thị.

Trong một ký túc xá của một nhà máy nào đó, Lâm Ba hai mắt vô thần nằm ngửa trên giường, không nhúc nhích.

Hôm nay Lâm Ba nghỉ ngơi ở nhà, nếu như là mười ngày trước thì hắn đã sớm tràn trề sức sống chạy ra bên ngoài cùng bạn gái đi ăn bún thập cẩm cay sáu độ, sau đó vào một nhà nghỉ thuê phòng cùng bạn gái luyện tập cách nâng chân rồi, nào có như bây giờ nửa chết nửa sống nằm không nhúc nhích trong ký túc xá.

Hắn như vậy là vì vào mười ngày trước, hắn đã chia tay với bạn gái.

Lâm Ba là người nông thôn ở dưới huyện Văn Lan, Hà thị thuộc Quế tỉnh, năm nay 30 tuổi, đã làm công tại công xưởng này đã gần 5 năm, tiền lương lúc mới vào xưởng là hơn một ngàn tệ, bây giờ đã tăng tới năm, sáu ngàn tệ, cái này đối với một người chỉ mới học hết năm nhất cao trung như hắn mà nói đã có thể coi là đãi ngộ khá.

Tiền lương khá ổn, cộng thêm Lâm Ba lớn lên nhìn cũng tạm được, giúp cho nhân duyên của hắn ở trong xưởng cũng không tệ lắm.

Mười mấy năm qua, hắn đã kết giao với ba người bạn gái, mỗi một mối tình đều đã đi tới mức độ bàn chuyện cưới gả, đáng tiếc sau khi biết tình huống của gia đình hắn thì đều không chút do dự rời bỏ hắn.

Tất cả những thứ này đều chỉ vì Lâm Ba có một người mẹ bị bệnh tâm thần.

Bệnh tâm thần này không phải là kiểu suốt ngày to tiếng chửi bới người khác, mà là vì tinh thần của mẹ hắn có vấn đề.

Lần đầu tiên hắn ngả bài với bạn gái mối tình đầu, Lâm Ba đã quen người ta được hơn một năm, sau khi biết chuyện, người bạn gái mối tình đầu luôn miệng nói không phải hắn thì không gả đã không chút do dự lựa chọn chia tay với hắn.

Vì để đoạn tuyệt quan hệ với hắn mà còn trực tiếp rời bỏ công việc, hoàn toàn biến mất khỏi thế giới của hắn.

Hai năm sau, Lâm Ba và người bạn gái thứ hai cũng đã tiến triển tới giai đoạn bàn chuyện cưới gả, không muốn lừa gạt đối phương, hắn lại lần nữa lựa chọn ngả bài, nói ra sự thật về mẹ của hắn.

Đáng tiếc, thứ chào đón hắn không phải là sự thấu hiểu thông cảm của đối phương, mà cũng giống như người bạn gái mối tình đầu kia, không chút do dự lựa chọn chia tay với hắn, không lâu sau cũng bỏ việc ở công xưởng, rời đi.

Lại hai năm trôi qua, cũng chính là thời điện hiện tại.

Hắn và người bạn gái thứ ba lại lần nữa phát triển tới giai đoạn bàn chuyện cưới gả, lần này hắn đã tiếp thu được bài học từ hai người trước, quyết định che giấu tình huống của mẹ mình, thử xem có thể lừa dối qua cửa được không.

Còn chuyện về sau như thế nào, đợi gặp rồi lại nói.

Vào mười ngày trước, hắn xin phép nghỉ, mang theo bạn gái về quê một chuyến ra mắt cha mẹ mình, vốn tính toán để bạn gái nhìn mặt mẹ mình một chút là được, hắn cho rằng mặc dù mẹ tinh thần bất thường, nhưng muốn phát hiện ra cũng cần phải tiếp xúc một thời gian, bình thường nếu chỉ gặp mặt nói chuyện vài câu thì sẽ không phát hiện ra được.

Kết quả hắn tuyệt đối không nghĩ tới chính là, mẹ sẽ cho hắn một “kinh hỉ” lớn như vậy.

Lúc hắn mang bạn gái thứ ba của mình về nhà, khi mẹ hắn vừa nhìn thấy cô, hắn còn chưa cả kịp giới thiệu, mẹ hắn đã bịch một tiếng quỳ xuống, hướng về phía bạn gái hắn la hét một đống thứ người khác nghe không hiểu, dọa người bạn gái kia của hắn đến hoa dung thất sắc.

Chuyện tiếp theo cũng không cần phải nhiều lời nữa, bạn gái hắn ngay cả nhà còn chưa vào đã kéo theo vali quay đầu rời đi, mặc cho hắn giải thích thế nào cũng không có tác dụng, màn biểu diễn này của mẹ hắn thật sự đã khiến người ta sợ đến mất mật.

Bây giờ, tính từ lúc hắn trở về công xưởng đã được hơn mười ngày, người bạn gái thứ ba này của hắn cũng giống như hai người bạn gái trước, để có thể hoàn toàn rời khỏi hắn mà đã từ bỏ công việc.

Cả ba mối tình đều cùng một kết cục khiến Lâm Ba không nói nên lời trong lòng mình có tư vị gì.

Oán cũng không phải, hận cũng không phải, dù sao kia cũng là người mẹ đã sinh ra hắn, tinh thần có vấn đề cũng không phải việc bà có thể kiểm soát được.

Thật ra lúc tinh thần mẹ hắn xuất hiện bất thường, hắn đã từng đưa bà tới bệnh viện điều trị, đáng tiếc là loại bệnh tâm thần này hiện nay vẫn chưa có phương pháp trị liệu khoa học nào.

Cũng may bệnh tâm thần của mẹ hắn cũng không tính là rất nghiêm trọng, triệu chứng của bà chỉ là cả ngày lắc lư trong thôn, làm một vài việc khác thường, ví dụ như khi bà trồng rau, chờ rau lớn rồi thì liền nhổ lên ném đi.

Hoặc ví dụ như bình thường, người nhà không cho bà nấu cơm, nửa đêm, lúc hai ba giờ sáng, bà lại bật dậy chạy đi nấu cơm.

Ngoài ra, buổi đêm bà thường không ngủ mà đi rình cửa nhà người ta, trong thôn có không ít người cùng gặp phải tình huống như vậy, nửa đêm dậy đi wc, ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ sẽ thấy mẹ hắn đang thò đầu ra nhếch miệng cười ngây ngô.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận