Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 896: Mời (3)

Nếu như người vợ hắn lấy đổi thành người khác, có lẽ Bao Phú Quý nín không nổi nữa sẽ tự nuốt lời hứa, chạy vào mấy nơi phục vụ đặc biệt kia tiếp tục cứu vớt các tiểu tỷ tỷ đáng thương.

Nhưng người hắn lấy lại là Điền Lộ, đừng chỉ nhìn dung mạo cô xinh đẹp, đây thực sự là một người phụ nữ tàn độc, vào đêm tân hôn cô đã trịnh trọng cảnh cáo hắn, nếu như sau khi kết hôn hắn còn dám đi ra ngoài bậy bạ, vậy tiền hắn xài như thế nào, cô sẽ đi kiếm về như thế cho hắn.

Mẹ nó, Bao Phú Quý nào dám liều như vậy!

Nhưng mà, loại chuyện này giống như ăn uống vậy, có đôi khi thèm một món gì đó, cho dù có ăn những cái khác lấp đầy bụng rồi thì vẫn sẽ nhớ mãi không quên món đó, khi nào ăn được món đó rồi mới có thể thực sự cảm thấy thỏa mãn.

Tình huống hiện tại của Bao Phú Quý chính là như vậy, không cần biết là “tay” hay “miệng”, đều chỉ có thể giải quyết cơn nghiện trên mặt sinh lí, chứ không giải quyết được cơn nghiện trên mặt tâm lý.

Bởi vậy, khi vừa nhìn thấy vợ tắm rửa đi ra, ánh mắt Bao Phú Quý đã dán chặt trên một vài bộ phận cơ thể của vợ, yết hầu lên xuống không ngừng.

Chờ vợ vừa lên giường, Bao Phú Quý liền gầm nhẹ một tiếng, nháy mắt trở mình lên ngựa...

...

Mười một giờ rưỡi đêm.

Tại một đại viện nào đó ở thành phố C, Hồ Bắc, Chu Quốc Đống mời uống rượu với bạn bè bên ngoài về, ngoài ý muốn thấy cha đang ngồi ở phòng khách xem ti vi.

“Cha, muộn như vậy sao cha vẫn chưa đi ngủ?” Chu Quốc Đống hỏi.

“Trong lòng có việc, không ngủ được.” Chu phụ đáp lại một câu.

Chu Quốc Đống ngồi xuống trước mặt cha mình, nhớ tới lời đồn nghe được hôm nay ở đơn vị, liền hỏi: “Cha, hôm nay con ở đơn vị nghe nói thư ký Trương bị bệnh nặng, tin tức này là thật sao?”

Chu phụ cầm thuốc lá hít một hơi, sau đó liền bóp tắt cây thuốc lá, nói: “Đã có chẩn đoán chính xác rồi, thư ký Trương bị ung thư gan giai đoạn cuối.”

Chu Quốc Đống nghe xong liền hiểu ra, giữa hai cha con cũng không có cái gì không thể nói, hắn liền hỏi thẳng: “Cha, nói như vậy, thư ký Trương không thể trở lại cương vị làm việc được nữa sao?”

Chu phụ thở dài, nói: “Ung thư gan giai đoạn cuối, sinh mệnh thư ký Trương giờ chỉ còn đếm ngược, trừ khi có kỳ tích xảy ra, nếu không chắc chắn sẽ không trở lại làm việc được.”

Chu Quốc Đống hiểu ra nguyên nhân cha mình không ngủ được, rót một cốc nước, uống hai ngụm, sau đó mới dò hỏi: “Cha, vậy cha có cơ hội không?”

Chu phụ lắc đầu: “Khó nói.”

Chu Quốc Đống nói: “Cha là thị trưởng, lý lịch cũng đầy đủ, việc tiếp ban có thể nói là chuyện nước chảy thành sông, cha hẳn là người có cơ hội lớn nhất đi?”

Chu phụ nói: “Nếu như cạnh tranh cùng các thành viên ban ngành hiện tại thì cha đúng là có cơ hội lớn nhất, nhưng sợ là sợ người khác nhảy dù xuống hái quả đào.”

Chu Quốc Đống hiểu rõ mối lo của cha mình, cha hắn chỉ xuất thân từ gia đình bình thường, có thể đi tới bước này, ngoại trừ năng lực ưu tú của bản thân thì chủ yếu cũng là nhờ gặp quý nhân.

Đáng tiếc, lãnh đạo dìu dắt cha hắn đã rời đi, cha muốn tiến thêm một bước là vô cùng khó khăn.

Loại chuyện này, Chu Quốc Đống chỉ vừa mới bước chân vào nghề rõ ràng không giúp được gì, chỉ có thể khuyên nhủ: “Cha, nghĩ nhiều nữa cũng vô dụng, cha chỉ cần làm tốt công việc của chính mình là được, có được thì là nhờ vận may, vuột mất thì là số mệnh, loại chuyện này không phải cứ cầu là sẽ được.”

Chu phụ đột nhiên nói sang chuyện khác, hỏi: “Quốc Đống, lần trước con có nói với cha, một người bạn học thời đại học của con là đại sư mai mối nổi tiếng trong nước có đúng không?”

Chu Quốc Đống gật đầu: “Đúng vậy.”

Chu phụ trầm mặc trong chốc lát, lấy điện thoại ra nhìn đồng hồ, sau đó mới nói: “Hôm nay muộn quá rồi, ngày mai con hãy gọi cho người bạn học kia, hỏi thử xem người ta có thời gian tới gặp mặt cha một lát không.”

Chu Quốc Đống trong lòng hơi động, nhưng cũng chỉ nói: “Được, đợi đến ngày mai con sẽ gọi điện hỏi thử xem người ta có thời gian không.”

Chu phụ nói: “Ngày mai lúc con gọi điện với người bạn học kia không cần nói thêm gì cả, cứ nói thẳng là cha mời tới nói chút chuyện, hi vọng trong lúc bận rộn cậu ấy có thể bớt chút thời gian tới gặp mặt cha.”

Chu Quốc Đống gật đầu: “Được, con biết rồi, cha nên đi ngủ sớm chút đi, bây giờ cha đang ở trong thời điểm quan trọng, tất cả mọi chuyện lớn nhỏ đều phải đưa ra quyết định, không thể để mất tinh thần được.”

Chu phụ ừ một tiếng, đứng lên nói: “Vậy cha đi nghỉ trước đây.”

Chu Quốc Đống ngồi lại uống hết cốc nước xong mới đứng dậy lấy quần áo đi tắm.

Lúc tắm xong, nằm lên giường rồi, Chu Quốc Đống lại nhớ tới màn kết hôn hoành tráng của người bạn học cũ Giang Phong này, trong lòng bỗng nhiên khẽ động, dựa vào mạng lưới quan hệ bây giờ của người bạn học cũ của hắn, nếu như cậu ta đồng ý hỗ trợ một tay, có lẽ sẽ giúp ích không ít cho cha hắn.



------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận