Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 289: Tô Thức Và Tô Đông Pha

Có điều, việc liên quan đến chuyện chung thân đại sự của con gái, Kiều Vệ Hoa dù cũng động lòng nhưng cũng sẽ không lập tức đáp ứng, ông trầm ngâm nói: “Đề nghị này của ông có thể cân nhắc, trước để tôi nói với Phượng Hoàng nhà tôi đã, nếu như nó không phản đối, thì để hai đứa nó tự nói chuyện với nhau, còn nếu như nó không có ý định gì...”

Lôi Minh vội vàng tiếp lời: “Nếu như Tiểu Phượng Hoàng không có ý định gì, thì đó là Lôi Hải nhà tôi không có phúc phận.”

Kiều Vệ Hoa thở dài: “Đứa nhỏ Phượng Hoàng kia từ nhỏ đã mạnh mẽ quyết đoán, người làm cha như tôi cũng nghe nó ba phần, nó và Lôi Hải cùng nhau lớn lên, vốn là rất xứng đôi, nhưng tôi không biết nó có phải chỉ coi Lôi Hải là anh trai hay không, cho nên việc này tôi cũng không dám bảo đảm với ông.”

Lôi Minh cười đáp: “Thủ trưởng, vấn đề hôn nhân của bọn nhỏ, người làm cha mẹ như chúng ta chỉ là hỗ trợ dắt mối mà thôi, có thể thành thì đương nhiên là chuyện tốt, còn nếu không được thì tức là hai đứa không có duyên phận này, đây là việc không cưỡng cầu được.”

Kiều Vệ Hoa cười nói: “Đúng vậy.”

Sau đó, hai người không nhắc đến việc này nữa, mà trò chuyện về những vấn đề khác.

...

Giang Phong đi một đường từ Quế tỉnh tới Xuyên tỉnh, trên đường luôn để ý giúp cô gái sa chân và cô gái bị bệnh sạch sẽ kia tìm kiếm đối tượng xứng đôi.

Trong đó, hắn tìm được một đối tượng cho cô gái bị bệnh sạch sẽ kia ở tỉnh thành Kiếm tỉnh, tư liệu của đối phương như sau:

【 Danh tính 】: Lý Lập

【 Tuổi tác 】: 29 tuổi

【 Chiều cao】: 178cm

【 Cân nặng】: 70kg

【 Bối cảnh gia đình】: ...

【 Sở thích cá nhân】: ...

【 Kinh nghiệm yêu đương 】:...

【 Điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại】: 69 (tình cảm vợ chồng 69 + môn đăng hộ đối 72 + Quan hệ gia đình 66)

【 Điểm xứng đôi hôn nhân tối đa】: 82 (tình cảm vợ chồng 86 + môn đăng hộ đối 79 + Quan hệ gia đình 81)

Lúc này, người này đang tham gia xem mắt, đối tượng hẹn hò là do bạn của Lý mẫu giới thiệu.

Vốn cho rằng đối tượng hẹn hò do người quen giới thiệu hẳn là rất đáng tin cậy, kết quả, hai người gặp mặt hàn huyên chưa tới mười phút đồng hồ, Lý Lập liền hối hận đã nghe theo mẹ tham gia buổi xem mắt này.

Không phải là cô gái này không xinh đẹp, cũng không phải là cô gái này yêu cầu cao, mà là cô gái này quá mẹ nó vô học!

Trước khi tham gia xem mắt, bạn của mẹ còn nói cô gái này đã tốt nghiệp cấp ba, mặc dù kém xa trình độ đại học chính quy của Lý Lập, nhưng tốt nghiệp cấp ba cũng xem như không tệ, hai người cùng nói chuyện hẳn là không đến mức nước đổ đầu vịt.

Cho nên, Lý Lập cũng không ngại chuyện này.

Kết quả, tới lúc hai người thực sự ngồi xuống nói chuyện hàn huyên với nhau, Lý Lập mới biết rằng hắn ngây thơ rồi.

Lúc hai người trò chuyện về thức ăn, vì Lý Lập có khả năng nấu ăn rất tốt, đặc biệt am hiểu cách làm thịt Đông Pha, cho nên liền nhắc tới đầu bếp Tô Đông Pha, sau đó, vị đối tượng xem mắt này liền nói ra một câu như sau: “Tô Đông Pha là anh trai hay em trai của Tô Thức ấy nhỉ?”

Nghe thấy câu này, tâm tình của Lý Lập thật không biết nên hình dung thế nào, dù sao thì hắn vốn đang tràn ngập hứng thú nói chuyện, nháy mắt liền cảm thấy mình nói chuyện không nổi nữa.

Cái này mẹ nó là trình độ cao trung sao?

Sợ rằng còn chưa tốt nghiệp tiểu học ấy chứ?

Nếu như không phải ngại mặt mũi mẹ, thì Lý Lập đã phất tay áo rời đi rồi.

Thật vất vả mới chờ được nửa tiếng đồng hồ trôi qua, Lý Lập liền tìm cớ chuồn đi.

Sau khi chia tay với đối tượng xem mắt kia, Lý Lập không nhịn được, lập tức gọi điện thoại cho mẹ mình.

Điện thoại vừa kết nối, không đợi mẹ hỏi kết quả buổi xem mắt hôm nay, Lý Lập đã mở lời phàn nàn: “Mẹ, về sau lúc người ta giới thiệu đối tượng thì để ý một chút, đừng có ai cũng nhét cho con trai mình như vậy.”

Lý mẫu liền hỏi: “Con trai, thế nào? Con chướng mắt người ta à?”

Lý Lập nhổ nước bọt nói: “Nếu con để ý người ta mới là có quỷ đấy!”

Lý mẫu vội vàng hỏi chuyện: “Chuyện là sao? Bạn mẹ nói cô gái này rất tốt mà, có chuyện gì mà con lại bất mãn như thế?”

Lý Lập kể lại chuyện đã xảy ra với mẹ mình một lần, cuối cùng mới thở phì phò, nói: “Có khác gì trò cười mã linh thự ăn ngon hay thổ đậu ăn ngon(*) đâu chứ? Con không yêu cầu trình độ người ta phải quá cao, nhưng cũng không thể đến mức Tô Thức và Tô Đông Pha là cùng một người cũng không biết chứ? Đây chính là một trong số ít những đại văn hào cổ kim nội ngoại mà!”

(*) ‘Mã linh thự’ (马铃薯) là khoai tây trong tiếng trung, ‘thổ đậu’ (土豆) là khoai tây trong tiếng Đài Loan.

Lý mẫu nghe xong cũng không có gì để nói: “Đây quả thật là có chút quá đáng, để mẹ nói lại với người bạn kia.”

Lý Lập nói: “Mẹ, về sau mẹ đừng tìm người giới thiệu đối tượng cho con nữa, cái này thật sự là quá không đáng tin, để con tự mình từ từ tìm kiếm, sẽ có một ngày tìm được đối tượng thích hợp.”

Lý mẫu chọc lại: “Để tự con tìm, sợ rằng qua mười năm nữa mẹ cũng không được ôm cháu, chuyện lần này mẹ sẽ nhớ kỹ, cam đoan sẽ không xuất hiện sai lầm như vậy nữa.”

Lý Lập: ‘...”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận