Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 199: Từ Lúc Tôi Đi Làm Tới Giờ, Anh Là Người Đầu Tiên Bắt Tay Tôi

5h30 chiều.

Cư xá nào đó ở khu Giang Nam.

Trong nhà vệ sinh, Diệp Đồng tắm sữa tắm ba lần, lặp đi lặp lại động tác xoa xà phòng lên toàn bộ cơ thể.

Công việc của một chuyên gia khâm liệm bao gồm 6 bước chủ yếu sau:

Một là tiêu độc cho thi thể, xử lý uế vật, đôi khi còn sẽ chữa trị cho thi thể nếu cần thiết.

Hai là rửa sạch thi thể (tịnh thân).

Ba là thay đổi quần áo sạch sẽ cho thi thể.

Bốn là sửa soạn lại dung mạo của thi thể, trang điểm cho thi thể theo yêu cầu của người nhà.

Năm là làm công tác chống phân hủy cho thi thể.

Sáu là đặt thi thể vào trong quan tài.

Đối với phần lớn chuyên gia khâm liệm thì bước đầu tiên là bước khó nhất của cả quá trình.

Bọn họ phải cởi đồ của người chết ra, tiêu độc cho toàn bộ thi thể.

Mặc dù đã đeo khẩu trang, nhưng mà chuyên gia khâm liệm vẫn có thể ngửi được mùi hư thối của thi thể, hơn nữa loại mùi đó còn rất dễ lưu lại trên người bọn họ, rất lâu mới bay đi. Có người chết còn sẽ xảy ra tình trạng bài tiết, mà chuyên gia khâm liệm cũng phải dọn sạch sẽ.

Trong ngành này, việc phải chịu đựng mùi xác thối, dọn dẹp những thứ bị bài tiết ra có thể coi là một vấn đề khá dễ giải quyết.

Điều khiến cho người ta sợ hãi đó chính là những thi thể máu thịt be bét, bị thương nghiêm trọng trong những tai nạn xe cộ, những trường hợp ngoài ý muốn, lúc đó chuyên gia khâm liệm phải cố gắng hết sức để chữa trị.

Ví dụ như là sử dụng đất sét điêu khắc, silicon,...để khâu lại những bộ phận bị hư hại của thi thể, giúp thi thể có thể hoàn chỉnh nhất có thể.

Mặc dù Diệp Đồng đã sớm quen với việc này rồi, nhưng mà mỗi khi tan ca về nhà, lúc tắm cô ít nhất cũng xoa xà phòng ba lần, cố gắng đánh bay mùi xác thối ra khỏi người mình.

Sau đó gội đầu, tắm hơn bốn mươi phút, Diệp Đồng mới đổi sang một bộ đồ cực kỳ xinh đẹp, dùng máy sấy sấy khô tóc, cột kiểu tóc đuôi ngựa đơn giản, trang điểm nhạt.

Sau khi làm xong mọi thứ, Diệp Đồng tạm biệt mẹ, đi tới nhà hàng gặp mặt đối tượng ra mắt.

...

Trong lúc Diệp Đồng đang dùng sức xoa xà phòng lên người mình, thì Tần Quan Hải cũng lặp đi lặp lại động tác tẩy rửa cơ thể mình ở trong nhà.

Pháp y thực ra cũng chẳng tốt hơn chuyên gia khâm liệm chút nào, thậm chí còn thảm hơn chuyên gia khâm liệm.

99% thi thể mà chuyên gia khâm liệm phải đối mặt là thi thể mới, còn pháp y...chỉ có thể nói là nơi nào có thi thể, nơi đó có bóng dáng của bọn họ, việc giải phẫu một thi thể đã chết mấy tháng là chuyện bình thường.

Có điều, tuy công việc của pháp y kinh khủng hơn chuyên gia khâm liệm, nhưng mà pháp y có được thân phận của một cảnh sát, biết được chân tướng, kiểm tra thi thể, truy tìm hung thủ, tạo cho người khác cảm giác mạnh mẽ hơn trong tâm lý.

Cho nên địa vị của cả hai hoàn toàn không giống nhau.

Đừng thấy trong hiện thực Tần Quan Hải không có được bao nhiêu người bạn mà lầm, vừa nhắc tới nghề nghiệp của mình, anh lập tức nhận được sự tôn trọng của mọi người.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Tần Quan Hải mặc một bộ đồ mà mình cảm thấy khá đẹp, dùng máy sấy sấy tóc, phun keo xịt tóc, cảm thấy hài lòng mới đi ra ngoài.

...

7 giờ tối.

Nhà ăn XX, Tần Quan Hải và Diệp Đồng gặp nhau!

Bà mối Giang Phong không tới, hắn chỉ đưa phương phức liên lạc với nhau cho bọn họ, để bọn họ tự liên hệ với nhau.

Mặc dù Giang Phong không kỳ thị pháp y và chuyên gia khâm liệm, nhưng nếu phải ăn cơm chung với hai người bọn họ, trong lòng hắn sẽ cảm thấy không thoải mái cho lắm, có thể tránh được đương nhiên vẫn là nên tránh đi.

Thực ra Giang Phong hiểu rất rõ chuyện này là do tâm lý của mình, bình thường khi đi ăn đám cưới, đương nhiên là sẽ ăn trong trạng thái cực kỳ vui vẻ. Nhưng mà, khi đi ăn đám tang, mặc dù là cùng một người đầu bếp làm, thì lúc ăn cơm luôn sẽ cảm thấy có hơi không thoải mái.

Tần Quan Hải và Diệp Đồng đều đã thấy hình của đối phương, khi đi tới địa điểm hẹn, bọn họ rất nhanh đã nhận ra được nhau.

Tần Quan Hải chủ động đưa tay ra chào:

"Xin chào, tôi là Tần Quan Hải!"

Diệp Đồng yên lặng, ba giây sau mới phản ứng lại, có hơi không tự nhiên, bắt tay anh:

"Xin chào, tôi là Diệp Đồng!"

Sau khi bắt tay, Diệp Đồng nhịn không được mà cảm thán:

"Sau khi tôi làm công việc này, anh là người đầu tiên bắt tay với tôi."

Tần Quan Hải nghe thấy thế cũng thầm đồng cảm, pháp y bọn họ cũng như thế, cho nên anh an ủi đối phương, đồng thời cũng là an ủi mình:

"Chỉ cần quen với nó là được rồi, mọi người có hơi kiêng kị với việc này, đây là tập tục được truyền mấy ngàn năm rồi, không dễ gì thay đổi được."

Diệp Đồng gật đầu, nói:

"Đúng thế, mọi người đúng là có quá nhiều thành kiến đối với nghề nghiệp của chúng ta, nhưng mà pháp y như các anh đã là tốt lắm rồi, ít nhất thì cũng được người khác tôn kính!"

Tần Quan Hải đưa tay ra dấu mời, vừa đi vào nhà hàng vừa nói:

"Thực ra cũng không tốt hơn bao nhiêu, trong cuộc sống bình thường tôi cũng chẳng có được mấy người bạn, đúng là mọi người rất tôn kính pháp y chúng tôi, nhưng mà chuyện đó không liên quan gì tới chuyện bọn họ không thích nó cả."

Diệp Đồng khó lắm mới tìm được một người giống mình, cô vừa đi vào nhà hàng, vừa kể khổ:

"Dù sao thì các anh cũng tốt hơn chúng tôi nhiều, ít nhất thì khi pháp y các anh tham gia mấy buổi tiệc cưới, tiệc sinh nhật,...không có gì cần kiêng kỵ cả, còn tôi thì sau khi làm công việc này, chẳng còn tham gia bất kỳ tiệc cưới, sinh nhật nào nữa!"

Đây cũng là quy tắc ngầm trong nghề khâm liệm bọn họ!

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận