Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 623: Lúc Bạn Thành Công, Tất Cả Lời Nói Của Bạn Đều Là Chân Lý (3)

Quách Băng Băng vừa đi vừa giới thiệu: "Có mười mấy loại dưa cải làm nhân bánh, có thể chọn lựa theo khẩu vị của mình, dùng một lớp bánh tráng thật mỏng cuốn lại, sau đó chấm vào nước sốt chua cay linh hồn của nó. Cắn một miếng, cảm giác vừa chua vừa cay kia thật sự là rất tuyệt. Loại cảm giác thỏa mãn kia chỉ có nếm qua mới có thể cảm nhận được, da bánh vừa mỏng vừa dai, tương tự với bánh gân phương Bắc, đảm bảo chị ăn một lần sẽ không quên được."

Bách Lý Ngô Đồng không nhịn được mà nuốt một ngụm nước bọt, nói: "Có ngon như vậy sao?"

"Có ăn ngon hay không em nói không tính, chờ chút nữa chị nếm thử sẽ biết thôi."

"Vậy thì đi nhanh chút, chị nghe em nói thôi mà đã thèm rồi."

"…"

Mười phút sau.

Bách Lý Ngô Đồng không để ý hình tượng, giống ở lúc ăn cơm trong bộ đội, hai tay nắm lấy 'búp bê lụa' cắn từng miếng từng miếng, sau đó quai hàm không ngừng nhấm nuốt. Loại cảm giác thỏa mãn kia đúng là chỉ có người ăn rồi mới cảm nhận được.

Quách Băng Băng cũng ăn một miếng lớn, vừa nhai vừa nói: "Thế nào? Hương vị không có khiến chị thất vọng chứ?"

Bách Lý Ngô Đồng nhanh chóng nuốt thức ăn trong miệng xuống, khen: "Danh bất hư truyền, hương vị đúng là rất ngon."

Thấy chiến hữu hài lòng, Quách Băng Băng không khỏi nở nụ cười, lập tức không nói thêm gì nữa, chuyên tâm giải quyết mỹ thực trong tay.



Hơn hai mươi phút sau.

Đoàn tàu lăn bánh, hướng về tỉnh thành tỉnh Quế.

Quách Băng Băng và Bách Lý Ngô Đồng cũng xếp hàng, hai người nhỏ giọng trò chuyện về chuyện của mình sau khi về nhà.

Nghe tới chiến hữu nói cho anh cả mượn 500 ngàn tệ để mua nhà, Bách Lý Ngô Đồng không khỏi cười nói: "Chúng ta không hổ là chiến hữu cũ mười năm, ngay cả cách đối nhân xử thế đều tương tự như thế."

Quách Băng Băng nghe vậy trong lòng hơi động, cười nói: "Xem ra, chị cũng cho em trai vay tiền mua nhà rồi?"

Bách Lý Ngô Đồng gật đầu nói: "Ừm, chỉ là chị không cho mượn nhiều như em, chỉ cho mượn 300 ngàn tệ, tiền còn lại là em trai chị tự gom góp."

Quách Băng Băng nói: "Anh trai của em không có năng lực kiếm tiền như em trai của chị. Nếu là 30-50 ngàn tệ thì hắn còn có thể miễn cưỡng kiếm ra được, nếu như nhiều hơn thì hắn sẽ không có biện pháp."

Bách Lý Ngô Đồng như bị nói trúng tim đen: "Không giống nhau, anh trai của em nuôi một nhà nhiều năm như vậy, mà em trai chị lại là kiểu một người ăn no cả nhà không đói bụng, hai người bọn họ căn bản không có thể so sánh được."

Quách Băng Băng mỉm cười, lướt qua đề tài này, sau đó cùng chiến hữu trò chuyện về cuộc sống tài xế kiêm bảo tiêu sắp tới.

Hai người đều là lão binh mười năm, sinh hoạt tại đội đặc cảnh nữ, cuộc sống vô cùng gian khổ, bọn họ đã phải cắn răng mới kiên trì được trong ba năm đầu.

Hai người đời này đều không thể quên được cuộc sống trong quân đội mười năm kia.

Bây giờ bọn họ rời khỏi quân đội, sắp bắt đầu cuộc sống mới, hai người vô cùng mong đợi chuyện lần này.

Năm giờ chiều.

Tỉnh thành tỉnh Quế.

Giang Phong và Hoàng Linh Vi cùng đi tới nhà ga phía đông để đón tài xế kiêm bảo tiêu sắp đến.

"Vợ à, chúng ta sắp có tài xế kiêm bảo tiêu rồi, anh muốn mời hai thêm hai bảo mẫu nữa, một người phụ trách nấu cơm, một người phụ trách quét dọn vệ sinh, em cảm thấy thế nào?" Giang Phong hỏi.

Hoàng Linh Vi gật đầu nói: "Đương nhiên là được, nhà chúng ta quá lớn, cho đến nay đều là mời nhân viên làm thêm đến quét dọn vệ sinh theo giờ, cảm giác đúng là có chút phiền toái. Ngoài ra chính là nấu cơm, em không biết nấu cơm, công việc của chị gái cũng bận rộn, lúc nào cũng ăn ở bên ngoài, mời người bảo mẫu về nấu cơm là chuyện vô cùng cần thiết."

Giang Phong ừ một tiếng, sau đó lại tiếp tục hỏi: "Vợ à, nếu như muốn mời bảo mẫu, em cảm thấy nên trực tiếp tìm công ty việc làm nhà tốt hơn, hay là tìm người quen giới thiệu tốt hơn?"

Hoàng Linh Vi nghĩ một lúc rồi đáp: "Theo em thấy, hai bên đều có các ưu khuyết điểm. Nếu như mời người quen giới thiệu, ưu điểm là tương đối đáng tin, có thể tin tưởng được, khuyết điểm là không chắc đã chuyên nghiệp. Tìm từ công ty quản lý việc nhà thì độ tín nhiệm ban đầu nhất định là không được, cần thời gian từ từ tiếp nhận, hơn nữa tố chất của bảo mẫu việc nhà lại không đều, nếu tìm được người tốt đương nhiên là tất cả đều vui vẻ, nếu như tìm không đúng người sẽ lãng phí thời gian đi tìm một lần nữa. Nếu như là người bình thường, em sẽ kiến nghị hắn lựa chọn giới thiệu người quen, dù sao bảo mẫu chính người người sống chung sớm chiều, tín nhiệm là sự trọng yếu nhất. Nhưng chồng là ngoại lệ, anh thần cơ diệu toán, không ai có thể so được với anh trên phương diện này, cho nên cuối cùng em đề nghị nên trực tiếp tìm công ty giúp việc."

Giang Phong nghe vậy thì liên tục gật đầu, cười nói: "Không sai, phân tích vô cùng rõ ràng, vậy liền nghe em, trực tiếp tìm công ty giúp việc gia đình đi, em có thể tùy ý chọn lựa, anh chỉ phụ trách đánh nhịp cuối cùng."

"Ừm, không có vấn đề gì."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận