Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 733: Huyết Áp Tăng Nhanh!

Thứ hai, ngày 18 tháng 9 năm 2023.

Hôm nay là ngày năm thành viên trong nhà Dương Tiểu Long nhận tổ quy tông, toàn bộ thôn Dương Gia khua chiêng gõ trống, pháo không ngừng vang lên, tình cảnh rất náo nhiệt, tất cả người thân và bạn bè của nhà họ Dương đều có mặt.

Giang Phong với tư cách là công thần lớn nhất, đương nhiên cũng nằm trong số đó.

Sau khi quá trình nhận tổ quy tông xong, lại nhiệt liệt nháo ăn tiệc cơ động, các khách nhân mới lục tục tản đi.

Lúc này, trong nhà tổ của Dương gia, Dương Chính Khoa lấy ra một chiếc chìa khóa Mercedes-Benz chìa khoá, đưa cho Giang Phong nói: "Giang đại sư, đại ân đại đức của ngài đối với Dương gia chúng tôi thật sự không có cách nào báo đáp, đây là một chút thành ý của chúng tôi, hi vọng Giang đại sư ngài không ghét bỏ."

Giang Phong khách khí một lúc mới nhận lấy, sau đó chủ động đề cập nói: "Chú Dương, trước đó mọi người đều bận rộn tổ chức lễ nhận tổ quy tông cho anh Dương, không rảnh quan tâm chuyện khác. Bây giờ nghi thức đã tổ chức xong xuôi, cũng đã đến lúc phải đối phó với kẻ buôn người chết tiệt đó."

Dương Chính Khoa nghe vậy đằng đằng sát khí nói: "Giang đại sư nói không sai, nên tìm người phụ nữ đáng ghét đó để tính sổ."

Tần Tuyết Cầm đối với năng lực của Giang Phong đã cực kỳ tín phục, nghe hắn chủ động đề cập đến chuyện này, không khỏi bỗng cảm thấy phấn chấn: "Giang đại sư, nên làm như thế nào, chúng ta tất cả đều nghe theo cậu."

Trong mắt Dương Tiểu Long cũng tràn đầy chờ mong, nếu muốn nói đến hắn hận kẻ buôn người, hắn là người đầu tiên không thể bàn cãi, dù sao cuộc sống một năm ở nhà kẻ buôn người, trong lòng hắn vẫn còn ám ảnh sợ hãi khi nghĩ đến mình bị ngược đãi.

Cha mẹ Ngụy cũng có mặt, mà Ngụy Tuyết Phong không yên lòng cho vợ sắp sinh, nên đã về nhà cùng với vợ.

Giang Phong nhìn về phía Dương Tiểu Long, nói: "Anh Dương, anh cố gắng nhớ lại, cung cấp thêm càng nhiều thông tin về kẻ buôn người thì càng tốt, đừng bỏ qua bất kỳ manh mối nào, nghĩ cái gì thì nói cái đó, tôi sẽ tổng hợp tất cả thông tin, lại tiến hành thôi toán, tỷ lệ thành công sẽ cao hơn một chút."

Dương Tiểu Long gật đầu, nói: "Tôi lúc trước có nghe được các bài hát Quảng Đông, nhưng phát hiện mơ hồ có phần quen thuộc, hơn nữa tốc độ tôi học tiếng Quảng Đông cực kỳ nhanh, khi đó tôi chỉ cho là mình có thiên phú ngôn ngữ, đúng là không có suy nghĩ nhiều.

Cho tới bây giờ tôi mới hiểu được, hóa ra tôi vốn dĩ chính là người Quảng Đông, khi còn bé nói chính là tiếng Quảng Đông. Tôi nhớ lúc tôi ở nhà người phụ nữ kia, bọn họ nói chuyện tôi đều nghe hiểu được, nếu như tôi không có đoán sai, bọn họ nói phải là tiếng Quảng đông, người phụ nữ kia tám chín phần mười chính là người Quảng Đông."

"Đây là một manh mối rất quan trọng, có thể đem phạm vi thôi toán từ toàn quốc thu nhỏ lại đến Quảng Đông." Giang Phong trước tiên khen một câu, sau đó mới khích lệ nói: "Anh Dương, anh hãy nhớ lại một lần nữa xem, xem thử có manh mối quan trọng nào khác không."

Dương Tiểu Long nói: "Còn có cô ta có một người chồng chân bị thọt, bước đi một cao một thấp, tôi có ấn tượng đặc biệt sâu sắc."

Giang Phong nói: "Tin tức này càng quan trọng hơn, có hai manh mối then chốt này, tìm được đối phương hi vọng càng lớn hơn rồi."

Dương Tiểu Long thở dài nói: "Trừ cái kia ra, cơ bản những cái khác tôi không có ấn tượng, bởi vì lúc ấy tôi bị cô ta nhốt trong nhà, căn bản không có cơ hội ra ngoài, muốn nói quen thuộc với nhà ở của cô ta tôi ngược lại là rất quen, chỉ là cái này căn bản không có tác dụng gì."

Giang Phong nói: "Anh Dương không cần thở dài, có hai manh mối anh cung cấp kia, lại trải qua thôi toán của tôi, đã có thể khóa chặt đại khái một phạm vi, đến lúc đó lại gọi cảnh sát, vận dụng sức mạnh quốc gia đi thăm dò, có đặc điểm rõ ràng như vậy, tôi tin người phụ nữ kia trốn không thoát được đâu."

Tần Tuyết cầm nghe được gật đầu liên tục, lập tức hỏi: "Giang đại sư, vậy chúng tôi lúc nào đi báo cảnh sát?"

Giang Phong nói: "Như vậy đi, anh Dương hãy thử miêu tả ngoại hình của người phụ nữ đó, không nhớ rõ chưa kể tới, chỉ miêu tả bộ phận anh nhớ được, đợi tôi nghe xong lại thôi toán, xem thử có thể khóa chặt được mục tiêu ở một huyện được không."

Dương Tiểu Long đáp một tiếng, tuy nói thời gian đã qua hai mươi bảy năm, nhưng người phụ nữ kia để lại ấn tượng cho hắn rất sâu sắc, dù cho cũng không thể nhớ được khuôn mặt của người phụ nữ đó, nhưng một số đặc điểm chính hắn vẫn nhớ.

Thế là, Dương Tiểu Long dựa theo trí nhớ của mình mà miêu tả lại dung mạo của người phụ nữ đó từng chút một, sau khi nói ra tất cả những gì mình nhớ được, hắn mới lên tiếng: "Dù sao cũng đã hai mươi bảy năm, tôi nhớ được cũng chỉ có những thứ này, hơn nữa đã nhiều năm như vậy, cô ta khẳng định cũng không còn bộ dạng như vậy."

Giang Phong cười nói: "Không sao, có những cái này đã đủ rồi, tôi trước tiên suy tính một cái, nhìn xem là kết quả gì rồi lại nói."

Lời này vừa nói ra, đám người đều yên tĩnh lại.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận