Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 463: Giới Thiệu Người Mai Mối Cho Tôi Là Có Ý Gì? (3)

Giang Phong khiêm tốn cười: “Chị Phạm không cần khách khí, đây là duyên phận giữa chị và anh Minh, tôi chỉ là thuận tiện đẩy thuyền mà thôi.”

Phạm Tiểu Lệ cũng không treo câu cảm ơn bên miệng mãi, chờ hai người đi lĩnh giấy chứng nhận rồi sẽ chuẩn bị cho Giang đại sư một phần đại lễ, như này còn tốt hơn so với một vạn câu cảm ơn nhiều.

Tiếp đó, hai người lại rảnh rỗi hàn huyên vài câu.

Lúc này, Phạm Tiểu Lệ mới hỏi: “Giang đại sư gọi điện cho tôi có phải có chuyện gì không?”

Giang Phong đáp: “Thật đúng là có chuyện muốn nhờ chị một chút.”

Phạm Tiểu Lệ lập tức cam kết: “Có việc gì cậu cứ nói thẳng, có thể giúp đỡ thì dù bận tôi cũng sẽ không từ chối.”

Giang Phong hỏi: “Chị Phạm, nghe nói cô Du Kinh Hồng là đồng môn của chị? Quan hệ giữa hai người như thế nào vậy?”

“Đúng vậy, Du Kinh Hồng đúng là sư tỷ đồng môn của chị, quan hệ của chị và sư tỷ Du cũng không tệ.”

Nói tới đây, trong lòng Phạm Tiểu Lệ hơi động, hỏi: “Giang đại sư, sư tỷ Du vẫn còn đang độc thân, chẳng lẽ cậu muốn làm mai mối giúp sư tỷ Du?”

Giang Phong cười nói: “Không sai, tôi quả thực có ý nghĩ này, cho nên muốn nhờ Chị Phạm hỗ trợ làm người trung gian, cho tôi cơ hội được gặp cô Du một lần.”

Phạm Tiểu Lệ nghe vậy thì mặt đầu hưng phấn, nói: “Giang đại sư, không nói gạt cậu, tôi vốn định giới thiệu cậu cho sư tỷ Du rồi, chỉ là đoạn thời gian trước sư tỷ Du vẫn luôn phải quay phim, cho nên không rảnh để nói chuyện việc này.

Vậy mà giờ Giang đại sư lại nhắc tới chuyện này trước, tôi sẽ lập tức gọi điện cho sư tỷ Du ngay đây, xem chị ấy quay xong bộ phim đầu năm kia chưa. Nếu như đã đóng máy, tôi sẽ lập tức giới thiệu cậu cho chị ấy.”

Giang Phong ha ha cười: “Vậy thật đúng là trùng hợp, thế trước chị cứ gọi điện cho cô Du đi nhé!”

“Được, vậy tôi cúp máy trước đây, hỏi rõ ràng xong tôi sẽ gọi điện lại cho cậu sau.”

“Ừm, được.”

...

Thành phố Quảng Đông, tại một biệt thự sang trọng nào đó.

Phạm Tiểu Lệ cúp điện thoại của Giang đại sư xong liền hào hứng gọi điện cho sư tỷ Du của mình.

Điện thoại vừa kết nối, Phạm Tiểu Lệ liền hỏi: “Sư tỷ Du, bộ phim kia của chị đã quay xong chưa?”

Du Kinh Hồng cười nói: “Quay xong rồi, chị nghỉ hơn một tuần lễ rồi, vừa mới hồi phục sức lực được một chút, em bây giờ tuyệt đối đừng nhắc tới chuyện quay phim với chị.”

Phạm Tiểu Lệ cười nói: “Được, em không đề cập tới chuyện quay phim nữa, lần này em gọi điện thoại cho sư tỷ là muốn giới thiệu cho chị một người hết sức đặc biệt.”

Du Kinh Hồng nghi ngờ hỏi: “Người hết sức đặc biệt? Đặc biệt thế nào?”

Phạm Tiểu Lệ vừa cười vừa nói: “Cậu ấy là một người mai mối, chuyên môn mai mối cho người khác, có phải là rất đặc biệt hay không?”

Du Kinh Hồng mắng một tiếng: “Cái con nhỏ này, quanh co lòng vòng nói xấu tôi đấy à?”

Phạm Tiểu Lệ cười ha ha: “Không có, sư tỷ đừng hiểu lầm, em không có ý này đâu!”

Du Kinh Hồng cười mắng: “Vậy giới thiệu người mai mối cho tôi là có ý gì?”

Phạm Tiểu Lệ thật vất vả mới dừng cười được, nghiêm túc nói: “Sư tỷ, người mai mối em giới thiệu cho chị này không phải người mai mối bình thường, mà là một người mai mối có năng lực đặc biệt.”

Du Kinh Hồng im lặng một hồi, sau đó lên tiếng: “Cho nên, người em gái tốt của chị, em là đang hi vọng người sư tỷ này đi xem mắt có đúng không?”

Phạm Tiểu Lệ nói: “Sư tỷ, chị không nên có thành kiến với chuyện xem mắt như vậy chứ, chị biết đấy, chuyện yêu đương gần nhất của em thật ra cũng có thể nói là do người mai mối này tác hợp mà thành.”

Du Kinh Hồng kinh ngạc nói: “Không phải chứ? Cuộc tình của em còn có dưa lớn như vậy sao?”

Phạm Tiểu Lệ không trả lời mà hỏi lại: “Sư tỷ, ca sĩ Tiêu Mẫn, chỉ hẳn là biết chứ?”

Du Kinh Hồng gật đầu nói: “Biết, nhưng không quen.”

Phạm Tiểu Lệ nói tiếp: “Cô ấy với em là đồng hương, cũng là một trong những người bạn tốt nhất trong vòng nghệ sĩ của em, đầu năm em nhận lời mời tham gia hôn lễ của cô ấy với Uông tổng của tập đoàn Uông thị kia, làm người đứng đầu đoàn chị em...”

Tiếp đó, Phạm Tiểu Lệ liền kể lại chi tiết chuyện cô tham gia hôn lễ của Tiêu Mẫn một lần.

Trong đó, trọng điểm là giới thiệu về Giang đại sư, nói ra toàn bộ những thông tin mà cô biết rõ liên quan tới Giang đại sư.

Du Kinh Hồng nghe đến kinh ngạc, khó tin nói: “Trên đời này còn có người mai mối trâu bò vậy sao?”

Phạm Tiểu Lệ nói: “Nếu như không phải em đã tự mình trải qua, thì em cũng không tin rằng trên đời này có thể có người mai mối trâu bò như vậy, thật ra em đã sớm muốn giới thiệu người ta cho sư tỷ rồi, chỉ là trước đó chị vẫn luôn bận quay phim, cho nên em cũng không vội nhắc tới chuyện này.”

Du Kinh Hồng nói: “Đứa sư muội này vẫn còn có lòng đấy.”

Phạm Tiểu Lệ nói tiếp: “Vừa đúng lúc, lúc nãy Giang đại sư có gọi điện cho em, nói với em muốn giới thiệu cho chị một đối tượng, biết chị với em là sư xuất đồng môn, liền nhờ em tới làm người giới thiệu ở giữa.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận