Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1123: Thời Hoàng Kim Chưa Từng Có. (3)

Hôm nay là thời đại thịnh vượng chưa từng có trong lịch sử, ba năm trước tất cả mọi người đều thoát nghèo đã là một kỳ tích, có thể nói chỉ cần không phải tự mình tìm đường chết, hoặc là xúi quẩy gặp phải bệnh hiểm nghèo, những nhu cầu cơ bản của cuộc sống như ăn, ở, đi lại đều được bảo đảm.

Cho dù là dân quê, cũng là những người hạnh phúc nhất so với bất kỳ thời kỳ nào trong lịch sử.

Nhưng mà, hai người sở dĩ vô ý thức nở nụ cười nhàn nhạt, không phải là bởi vì trước nay bọn họ chưa có thịnh thế, mà là bởi vì con gái của bọn họ có triển vọng.

Hai vợ chồng có một trai một gái, con trai năm nay 26 tuổi, tốt nghiệp đại học 211 nào đó, hiện nay đang làm việc cho một ông chủ lớn ở trong thôn, tuy rằng tiền lương đãi ngộ không cao lắm, nhưng tiền đồ lại rất tươi sáng.

Về phần con gái thì càng thêm ghê gớm, con gái của bọn họ năm nay 28 tuổi, tốt nghiệp đại học 985 nào đó, hiện nay đã trở thành quan phụ mẫu của một thị trấn, điều này đối với Quan gia mà nối, tuyệt đối là chuyện làm rạng rỡ dòng họ.

Thậm chí, con trai của bọn họ có thể đi theo ông chủ lớn trong thôn, cũng đều là nhợ mặt mũi của con gái bọn họ.

Vợ chồng bọn họ vốn dĩ không có địa vị gì ở trong thôn, nhưng khi con gái họ được làm quan lớn, người trong thôn cũng là càng ngày càng tôn trọng bọn họ. Nhất là khi con gái trở thành quan phụ mẫu của một thị trấn, bọn hắn liền một cách tự nhiên trở thành người được tôn quý ở trong thôn.

Nói thật, vợ chồng bọn họ đều là nông dân điển hình, trước đây đúng là nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ có hôm nay.

Sau khi con gái thành tài, vợ chồng bọn họ thường xuyên cảm khái, vẫn là đọc sách tốt, nếu như con gái của bọn họ không học hành chăm chỉ, vậy Quan gia bọn họ tuyệt đối sẽ không có vinh quang như bây giờ.

Về cuộc sống hiện tại, vợ chồng bọn họ đều rất thỏa mãn, điều duy nhất khiến cho bọn họ lo lắng chính là hôn nhân đại sự của con gái.

Con gái năm nay đã 28 tuổi, đối với dân quê mà nói, ở cái tuổi này đã sớm nên lập gia đình, nhưng con gái mãi lo cho công việc, nên vẫn chưa tính đến chuyện lập gia đình.

Trước đó còn trẻ thì cũng không sao, nhưng bây giờ cũng đã đến lúc con gái nói đến chuyện cưới hỏi.

Nếu như con gái chỉ làm một công việc bình thường, vậy thì bọn họ đã sớm sắp xếp cho con gái đi xem mắt, nhưng mà tính chất công việc của con gái quả thực không thích hợp với con đường đi xem mắt, này nếu như truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng đến uy tín của con gái.

Cho nên, mặc dù trong lòng rất nóng nảy, vợ chồng bọn họ chỉ có thể hết lần này tới lần khác thúc giục kết hôn, hi vọng con bé có thể đối với chuyện hôn nhân đại sự của mình để tâm một chút.

Đáng tiếc, kết quả cũng không như ý.

Người phụ nữ chọn thức ăn ngon, đang muốn lấy về rửa, điện thoại di động của bà bỗng nhiên vang lên, bà ấy điện thoại di động ra vừa nhìn, phát hiện là con gái gọi trở về, vội vã nhận điện thoại nói: "A Mai!"

"Mẹ, một lúc nữa con sẽ về nhà ăn cơm, mẹ nấu nhiều một chút nhé."

"Được, mẹ biết rồi, khi nào con về tới nhà?"

"Đại khái chừng sáu giờ."

"Ừm, biết rồi!"

Thấy người phụ nữ cúp điện thoại, người đàn ông họ Quan không khỏi hỏi: "A Mai trở về à?"

Người phụ nữ đỏ mặt nói: "Ừm, A Mai nói khoảng sáu giờ về đến nhà, ông đừng làm nữa, mau ra sau nhà bắt con gà làm thịt, tôi sẽ đun nước sôi ngay."

Người đàn ông họ Quan đáp một tiếng, sau đó vui vẻ đi ra sau nhà bắt gà.

...

Cùng lúc đó.

Một chiếc Volvo XC 90 màu đen lái vào thôn Bà Sơn, sau đó trực tiếp hướng về Quan gia.

Lúc người đàn ông họ Quan đang giết gà, chiếc này Volvo XC màu đen liền chậm rãi ngừng ở trước cửa nhà họ Quan.

Xe cũng đã ngừng tại cửa nhà mình rồi, vậy khẳng định là đến nhà bọn họ, người đàn ông họ Quan vội vã rửa tay, liền đứng dậy tiến lên nghênh tiếp.

Lái xe tới không phải ai khác, chính là Giang Phong, hắn mở cửa xe, mang theo thuốc lá, trà, rượu và trái cây mà hắn đã chuẩn bị sẵn, nói cha Quan chào đón hắn: "Chú ơi, cho hỏi đây có phải là nhà của thị trưởng Quan không?"

Cha Quan gật đầu, hỏi: "Xin hỏi anh là?"

Giang Phong cầm quà tặng trong tay đưa tới, mỉm cười nói: "Xin chào chú, cháu tên là Giang Phong, là bà mối công ty mai mối hôn nhân Hạnh Phúc, lần này cháu đến nhà chủ yếu là muốn giới thiệu đối tượng cho thị trưởng Quan."

Vốn dĩ khi Giang Phong đưa lễ vật, cha Quan không dám đưa tay đón, dù sao con gái của hắn là quan chức nhà nước, đối với việc nhận quà rất kiêng kỵ, ông đã không giúp được gì cho con gái trong công việc, tất cả những gì ông có thể làm là không gây phiền phức cho con gái.

Nhưng mà, sau đó ông liền nghe đến thân phận Giang Phong tự báo, vậy mà là tới làm mai mối cho con gái ông, vậy quà này cũng không thành vấn đề.

"Hóa ra là ông mai Giang, cậu tới đây còn mang theo nhiều đồ như vậy chứ!"

"A a, trên đời này làm gì có đạo lý tới nhà tay không chứ, này đều là những thứ không đáng giá."

Hai người ở cửa vào khách khí vài câu, cha Quan mới đưa tay tiếp nhận quà tặng, sau đó vẻ mặt tươi cười mời Giang Phong vào nhà.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận