Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 354: Sống Trong Gia Đình Như Vậy, Muốn Không Hạnh Phúc Cũng Khó Đấy!

Mười giờ bốn mươi ba phút tối.

Trong phòng nào đó.

Nghe được câu hỏi của ba cô gái Phương Phương, Trần Tú Vân, Lý Tinh Tinh, Giang Phong trả lời: "Vợ thầy Bạch là người tỉnh Tứ Xuyên, chính là anh thư chân chính, trước mắt đảm nhận sĩ quan huấn luyện cho nữ đặc công tỉnh Tứ Xuyên."

"Không ngờ vợ thầy lại sĩ quan huấn luyện của đội đặc công?"

Phương Phương, Trần Tú Vân, Lý Tinh Tinh và Sở Phỉ đang dựng thẳng tai nghe lén được điều này, không khỏi hít sâu một hơi. Tin tức này làm cho các cô thật sự rất chấn động.

Đừng thấy hình như khắp nơi trên mạng đều là binh chủng đặc công, cảnh sát đặc biệt gì đó. Nhưng ngoài đời thực, bên cạnh người bình thường hầu hết đều rất ít người có bạn như vậy, đặc biệt là nữ đặc công, nữ cảnh sát đặc biệt gì đó lại càng hiếm hơn.

Trần Tú Vân nói chuyện với góc độ kỳ lạ: "Vợ thầy là sĩ quan huấn luyện của đội đặc công, vậy chắc hẳn đánh nhau rất giỏi, thầy sẽ không bị bắt nạt chứ?"

Lý Tinh Tinh hào hứng nói tiếp: "Vậy thì thật sự khó nói lắm. Đàn ông ở tỉnh Tứ Xuyên nổi tiếng là thương vợ, bởi vậy mười người hết chín người là sợ vợ rồi. Cho dù thầy không phải là đàn ông tỉnh Tứ Xuyên, nhưng cưới được người vợ tỉnh Tứ Xuyên lợi hại như vậy, sợ rằng không muốn trở thành đàn ông sợ vợ cũng khó đấy."

Phương Phương cười ha hả nói: "Cho dù thầy có tài trí hơn người, nhưng tục ngữ nói 'tú tài gặp phải nhà binh, có lý cũng không thể nói rõ', gặp phải vợ là sĩ quan huấn luyện đội đặc công có võ lực cao như vậy, sợ rằng thầy sẽ bị bắt nạt càng thảm hơn đấy!"

Bạch Tử An vẫn lắng nghe các cô gái nói chuyện, nghe vậy thì thái dương xuất hiện ba vạch đen.

Ba cô gái càng nói chuyện càng hưng phấn, đề tài bắt đầu kéo sang bộ phim về đề tài quân đội "nữ đặc công", nói tới những nữ đặc công trong đó rốt cuộc ngầu tới mức nào.

Giang Phong không nhịn được nói tiếp: "Thật ra trong những nhân viên tham gia đóng bộ phim "nữ đặc công" có rất nhiều nữ đặc công đến từ tỉnh Tứ Xuyên, đặc biệt là năm nữ diễn viên tính cả nữ chính, có khoảng ba người là nữ đặc công thật sự."

Trần Tú Vân kinh ngạc nói: "Trùng hợp như vậy sao?"

Lý Tinh Tinh nói đầy vẻ ngưỡng mộ: "Tôi cũng từng xem qua "nữ đặc công" kia. Bọn họ đều tài giỏi không kém gì cánh đàn ông. Vợ thầy còn là sĩ quan huấn luyện lợi hại hơn các thành viên trong đội, thật sự quá trâu bò rồi!"

Phương Phương nhìn về phía thầy đang ngồi bên cạnh, hỏi với vẻ mặt mong đợi: "Thầy ơi, chắc thầy có ảnh của vợ thầy chứ? Có thể cho bọn em xem được không?"

"Đúng vậy, thầy cho bọn em xem ảnh của vợ thầy đi!" Hai mắt Trần Tú Vân và Lý Tinh Tinh đều sáng lên nói.

Sở Phỉ vốn chỉ ngồi lặng lẽ uống rượu không lên tiếng, lúc này cũng không nhịn được phụ họa một câu. Cô ta cũng muốn xem thử người vợ đột nhiên xuất hiện này của thầy rốt cuộc có xứng với thầy không.

Tối nay, Bạch Tử An tới tham dự sinh nhật của nữ sinh Sở Phỉ, mục đích chủ yếu là muốn dập tắt suy nghĩ không nên có trong lòng cô ta, cho nên nghe được các cô yêu cầu xem ảnh 'vợ thầy', anh ta cũng không từ chối.

Anh ta lấy điện thoại di động ra, tìm ảnh Kiều Phượng Hoàng mặc quân phục, thoải mái đưa cho các cô xem.

Sở Phỉ cầm điện thoại qua, ba cô gái Phương Phương, Trần Tú Vân, Lý Tinh Tinh lập tức sán lại gần, ánh mắt của bốn cô gái đều tập trung vào tấm ảnh trong điện thoại.

Trong nháy mắt khi vừa nhìn thấy được tấm ảnh, bốn cô gái đều bị tư thế oai hùng hiên ngang của Kiều Phượng Hoàng chinh phục.

"Oa, vợ thầy đúng là quá ngầu rồi!"

"Đúng vậy, thật sự quá ngầu, vợ thầy như vậy, thảo nào thầy cũng không chống đỡ nổi!"

"Vợ thầy trông cũng thật xinh, thầy hạnh phúc thật đấy!"

"..."

Bốn cô gái đều liên tục thán phục, thậm chí lúc trước tâm tình Sở Phỉ đang sa sút, cũng không nhịn được phải khen ngợi.

Cho dù cô ta thầm mến thầy hai năm, nhưng dù sao tình cảm thầm mến này của cô ta chưa từng được đáp lại, khiến cô ta thật ra không chìm đắm quá sâu vào trong mối tình này.

Bây giờ biết người thầy mình thích đã sớm có người yêu, trong lòng khó chịu thì khó chịu, nhưng không tới mức không chịu nổi.

Đặc biệt khi thấy vợ thầy xuất sắc như vậy, trong lòng cô ta lại thoải mái!

Khi thấy đã đạt được mục đích, vẻ mặt Bạch Tử An thật sự thoải mái. Anh ta và Giang đại sư liếc nhìn nhau, trong lòng hai người hiểu nhưng không nói ra, cầm cốc rượu lên cụng ly.

Tối này, mọi người không chơi quá khuya, mười một rưỡi đã tan.

Trước khi rời đi, Giang Phong nhìn về phía bốn cô gái Sở Phỉ.

Hắn cười híp mắt nói: "Bốn bạn học, sau này còn gặp lại. Nếu có bạn nào muốn tìm đối tượng, làm ơn nhất định phải liên hệ với tôi. Tôi bảo đảm sẽ thay các người tìm một lang quân như ý."

Trần Tú Vân cười hì hì nói: "Giang đại sư, đây là anh nói đấy nhé. Đến lúc đó, tôi liên hệ anh, anh đừng có mà không nhận đấy!"

Giang Phong mỉm cười nói: "Đây chính là công việc của tôi, tôi làm sao có thể không nhận chứ! Nếu bạn học Trần lo lắng, tôi có thể giới thiệu một đối tượng cho cô ngay bây giờ."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận