Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 494: Lý Lão Gia Tử Khiếp Sợ

Hơn chín giờ tối.

Lão Uông tổng tập đoàn Uông thị và Lý lão gia tử Hương Giang đang nói chuyện điện thoại.

Nghe Lý lão gia tử hỏi, lão Uông tổng cười nói: “Lý lão gia tử, vị đại sư cháu giới thiệu cho chú này cũng không phải những đại sư danh tiếng lớn ở Hương Giang kia, mà là một vị đại sư danh tiếng vang xa khắp trong nước.

Cậu ấy họ Giang, cho nên tất cả mọi người đều gọi cậu ấy là Giang đại sư.

Công việc vốn có của Giang đại sư không phải là đoán mệnh xem phong thủy, mà là một người mai mối, trình độ làm mai mối của cậu ấy cực cao, cho tới nay chưa từng có bất cứ một thất bại nào, con trai cháu năm ngoái cũng nhờ cậu ấy se duyên mà tiến vào lễ đường hôn nhân.

Hơn nữa, theo cháu biết, ngoại trừ con trai cháu ra, trong nước còn có rất nhiều con ông cháu cha cũng nhờ sự tác hợp của Giang đại sư mà có hạnh phúc của riêng mình.”

Lý lão gia tử càng nghe càng khiếp sợ, lão cũng không phải là hoài nghi lời nói của Lão Uông tổng, mặc dù sức ảnh hưởng của ông Uông trong giới kinh doanh vẫn kém hơn lão không ít, khối lượng tài sản cũng không bì được với lão, nhưng quy mô tập đoàn gia tộc cũng đạt tới cấp bậc trăm tỷ.

Dạng người như này đích thân gọi điện cho lão, tuyệt đối không có khả năng là nói chuyện đùa cợt.

Cho nên, lời nói của lão Uông tổng tám chín phần mười là thật.

Lý lão gia tử cảm khái: “Đã một đoạn thời gian không thăm thú trong nước, không nghĩ trong nước vậy mà còn có một vị đại sư mai mối lợi hại như vậy, cậu ta nói với cậu rằng muốn hẹn tôi ngày mai, có phải là muốn làm mai mối cho con trai tôi không?”

Lão Uông tổng cười nói: “Đúng là có ý này.”

Lý lão gia tử nghe vậy có chút kích động: “Hôn sự thằng con trai lớn của tôi cũng coi như là tâm bệnh lâu năm của tôi, nếu như Giang đại sư có thể mai mối thành công cho nó, vậy chắc chắn tôi sẽ không bạc đãi cậu ta.”

Lão Uông tổng cười ha ha: “Lý lão gia tử cứ việc yên tâm, có Giang đại sư ra tay, hôn sự con trai lớn của chú chắc chắn sẽ không thành vấn đề, chú cứ sớm chuẩn bị tốt lễ tạ môi đi là vừa!”

Thấy ông Uông nói chắc chắn như vậy, sự chờ mong trong lòng Lý lão gia tử cũng tăng vọt, sang sảng cười: “Lễ tạ môi là việc nhỏ, vậy ngày mai tôi sẽ gặp vị Giang đại sư này, xem cậu ta có thật sự thần kỳ như cậu nói hay không.”

Lão Uông tổng tự tin khẳng định: “Yên tâm, chắc chắn sẽ không khiến ngài thất vọng.”

Tiếp đó, hai người nói chuyện phiếm thêm vài câu, hẹn xong thời gian và địa điểm gặp mặt ngày mai rồi liền cúp điện thoại.

...

Ngày hôm sau.

Cứ đúng bảy giờ sáng, Lý lão gia tử sẽ ngồi vào bàn ăn sáng, con trai thứ Lý Gia Thành và con dâu út cùng ngồi ăn với lão.

Hiện tại, vương quốc thương nghiệp Lý gia chia làm hai bộ phận, con trai lớn phụ trách sản nghiệp nội địa, con trai nhỏ thì phụ trách sản nghiệp Hương Giang, cho nên con trai lớn thường xuyên chạy qua chạy lại giữa Hồng Kông và các tỉnh khác trong nước, ở cùng Lý lão gia tử phần lớn là con trai nhỏ và con dâu út.

Ăn xong bữa sáng, trong lúc uống trà, Lý lão gia tử dặn dò con dâu: “Tử Kỳ, giữa trưa có khách tới, con xem mà nấu bữa trưa.”

Lý Gia Thành nghe vậy hơi bất ngờ, vội vàng hỏi: “Ba, có bác nào muốn tới thăm ba sao?” Tiếng bác trong miệng ông cũng không phải là chỉ họ hàng ruột thịt gì, mà là những đại lão Hương Giang cùng thế hệ với Lý lão gia tử.

Lý lão gia tử lắc đầu: “Không phải bác chú nào, mà là một vị đại sư mệnh lý.”

Lý Gia Thành và vợ liếc nhau một cái, đều thấy được vẻ khiếp sợ trong mắt đối phương.

Là phận con trai và con dâu, hai ngươi đương nhiên biết rõ Lý lão gia tử mê tín tới mức nào, thời kỳ đầu hôn nhân của hai người, bởi vì “Bụng không hăng hái”, hai thai liên tục đều là con gái, lão gia tử lập tức mời hội trưởng hiệp hội Đạo giáo tới cầu phúc, phóng sinh 300 con rùa bạc, tiêu tốn khoảng 300 vạn.

Thậm chí còn mời đại sư phong thủy tới bày ra “Trăm ngàn ngọn đèn” trong phòng con trai và con dâu, chỉ hi vọng con dâu có thể sớm sinh được một đứa con trai.

Bây giờ đang êm đẹp, đột nhiên lại mời đại sư mệnh lý đến nhà, vợ chồng Lý Gia Thành đương nhiên là khiếp sợ.

Phản ứng của hai người, Lý lão gia tử đã thu hết vào trong mắt, không cần hai người mở miệng hỏi, lão đã nói thẳng: “Đại sư mệnh lý này không phải do tôi mời tới, mà là cậu ta nhờ người nhắn hộ với tôi, muốn gặp mặt nói chuyện với tôi về chuyện hôn nhân đại sự của anh trai mấy người.”

Hai vợ chồng Lý Gia Thành bốn mắt nhìn nhau, đồng thời, còi báo động trong lòng cũng réo vang.

Hào môn tranh gia sản, mức độ khốc liệt của việc này không phải thứ người bình thường có thể tưởng tượng ra nổi, anh em nhà họ Lý mặt ngoài là anh em thân ái, nhưng bên trong là gà đua tiếng gáy, cũng cạnh tranh gay gắt.

Thật sự cho rằng vợ chồng hắn muốn sinh tới bốn đứa con sao?

Còn không phải vì đứa đầu đứa thứ hai đều là con gái, vì bảo vệ địa vị, cũng vì cố gắng để được phân nhiều gia sản hơn một chút, cho nên mới không thể không cố ra bốn đứa.

Cũng may bà tốt số, hai đứa sau đều là con trai, nếu không sẽ còn phải sinh thêm nữa.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận