Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 278: Vấn Đề Mẹ Chồng Nàng Dâu Hóc Búa Nhất

"Sau khi kết hôn, mối quan hệ nào là khó khăn nhất?"

Đối với câu hỏi này, ít nhất chín trên mười người trả lời rằng đó là mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu.

Phải nói rằng mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu thực sự là một trong những mâu thuẫn khó giải quyết nhất trong 5 nghìn năm lịch sử của nước ta.

Cô con dâu nhỏ gặp mẹ chồng quyền lực, hay mẹ chồng nhu nhược bị cô con dâu độc ác ức hiếp, những câu chuyện với các phiên bản khác nhau đều diễn ra trong nhiều gia đình hàng ngày.

Văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc.

Sau khi Hồ Kim Hoa và Lưu Liên đi ra ngoài, Giang Phong liền nói với Khang Bất Bình đang ngồi đối diện: “Anh Khang à, trước tiên anh hãy từ góc độ của mình nói thử xem mâu thuẫn giữa mẹ và vợ của anh chủ yếu xảy ra khi nào?”

Khang Bất Bình với vẻ mặt buồn bã nói: “Giang đại sư, kỳ thực trong mắt tôi thì mâu thuẫn mà bọn họ nảy sinh toàn là những chuyện vặt vãnh trong sinh hoạt hàng ngày.

Ví dụ, có sự khác biệt trong chế độ ăn uống, tổ tiên của tôi là người tỉnh Quảng Đông, mặc dù tôi đã chuyển đến tỉnh Giang Tây từ thế hệ của ông nội tôi, nhưng thói quen ăn uống được truyền từ đời này sang đời khác không thể dễ dàng thay đổi. Ẩm thực Quảng Đông chủ yếu là món ăn nhẹ và về cơ bản không bỏ ớt vào.

Còn vợ tôi là người gốc Giang Tây, cô ấy thích mọi thứ phải cay.

Vì vậy, kể từ khi vợ tôi gả vào gia đình tôi, cô ấy thỉnh thoảng phải gọi đồ ăn bên ngoài để ăn.

Thế là mâu thuẫn nảy sinh, mẹ tôi thấy những bữa cơm mẹ vất vả nấu cũng đã bày ra đó rồi, vợ tôi chẳng những không chịu ăn mà còn phải bỏ thêm tiền gọi đồ ăn mang về, cô ấy đúng là không biết chăm lo gia đình.

Còn vợ tôi, cô ấy lại nghĩ mẹ tôi suốt ngày nấu mấy món thanh đạm nhạt nhẽo, ăn cũng không no nổi, tiêu tiền mua đồ ăn bên ngoài còn bị trách móc, tận hưởng một chút tự do cũng không được.”

Giang Phong hỏi: “Thế thì anh có đứng ra khuyên giải họ chưa?”

Khang Bất Bình thở dài: "Đương nhiên là tôi đã thuyết phục mẹ tôi học nấu một số món ăn địa phương, nhưng đáng tiếc là kỹ năng nấu ăn của mẹ tôi rất bình thường, mùi vị của những món ăn mới học thực sự không dám khen, vợ tôi sau hai ba lần nếm thử thì không dám ăn nữa. Sau đó thì mẹ tôi cũng không nấu nữa, sự tình không thể tránh khỏi trở lại như lúc ban đầu.”

Giang Phong gật đầu, lại hỏi: "Vậy ngoại trừ khác biệt về việc ăn uống thì còn có nguyên nhân nào khác không?”

Khang Bất Bình cho biết: “Còn nữa, trong suốt quá trình từ khi vợ tôi mang thai đến khi sinh con, mẹ tôi sẽ theo quan niệm của người xưa, không được ăn cái này, không được ăn cái kia, không được làm thế này, không được làm thế kia, tóm lại là quản rất nghiêm.

Rồi phụ nữ mang thai vốn đã dễ cáu gắt nên đương nhiên xảy ra không ít tranh chấp.

Sau khi sinh con, mâu thuẫn càng nhiều hơn.

Tóm lại là thỉnh thoảng lại cãi nhau, mỗi lần cãi nhau là hai người lại vạch ra khuyết điểm của nhau, moi chuyện cũ năm xưa ra nói rồi lại cãi nhau, thật sự làm tôi rất phiền não! "

Giang Phong nói một cách thấu hiểu: "Thật sự không dễ dàng gì với một người đàn ông bị kẹt giữa mẹ và con dâu, từ đầu đến cuối luôn ở trong tình thế tiến thoái lưỡng nan và áp lực kép giữa 'cưới vợ quên mẹ' và 'sống với tôi hay là sống với mẹ', giống như đi trên dây, nếu không cẩn thận một chút sẽ mất thăng bằng ngay."

Khang Bất Bình nói với vẻ bất lực sâu sắc: "Quá đúng luôn á, một khi họ có tranh chấp, tôi giúp đỡ ai cũng là sai, lúc đầu tôi cố gắng thuyết phục thế này thế kia, nhưng sau đó tôi thấy rằng nó không hiệu quả, tôi cũng biến thành con đà điểu.

Chỉ cần họ có tranh chấp, tôi sẽ đi xa nhất có thể.

Kỳ thực tôi biết làm như vậy không tốt, nhưng tôi thật sự không có khả năng giải quyết tranh chấp của bọn họ, chỉ có thể lựa chọn trốn tránh thôi. "

Giang Phong gật đầu nói: "Tôi hiểu rồi, anh đi ra đại sảnh đợi một lát đi, nhân tiện gọi vợ anh vào đây."

Khang Bất Bình đáp lại một tiếng rồi mở cửa đi ra ngoài.

Chẳng mấy chốc, vợ anh, Lưu Liên mở cửa bước vào.

Giang Phong bảo cô ngồi xuống, đi thẳng vào chủ đề: "Cô Lưu, chồng cô vừa rồi nói với tôi vấn đề tồn tại giữa cô và mẹ chồng, bây giờ tôi muốn hiểu rõ từ góc nhìn của cô thì mâu thuẫn giữa cô và mẹ chồng nảy sinh như thế nào vậy? Mâu thuẫn của hai người xảy ra ở điểm nào? Có thể đưa ra một vài ví dụ được không?"

Lưu Liên suy nghĩ một chút rồi nói: "Tôi cảm thấy mẹ chồng chỉ thích nhổ gai của tôi thôi, những món bà ấy nấu tôi ăn không quen, thậm chí nhiều khi còn không thèm ăn, tôi chỉ ép mình ăn, người khác ăn cơm là hưởng thụ, tôi ăn cơm cứ như chịu khổ.

Có lúc tôi ăn không no, thực ra là đói đến chịu không nổi nên đặt món ăn yêu thích của mình về ăn.

Mỗi lần mẹ chồng nhìn thấy là lại chưng hửng, làm tôi chưa kịp ăn đã thấy no rồi!

Ngoài ra, mẹ chồng tôi còn quản quá nhiều thứ.

Ví dụ, yêu cầu chúng tôi đi ngủ sớm dậy sớm như bà, tôi biết bà ấy vì muốn tốt cho bọn tôi, nhưng người trẻ bây giờ có mấy ai có thể đi ngủ sớm và dậy sớm chứ?

Ngoài ra, khi tôi mang thai, mẹ chồng tôi nghiêm cấm tôi ăn ớt, nói rằng nếu tôi ăn ớt sẽ ảnh hưởng đến thai nhi, nhưng tôi từ nhỏ đến lớn không ăn cay không được, vả lại người dân chỗ tôi cũng không có ai nói có thai không nên ăn ớt cả.

Ngoài ớt ra còn có những thứ khác, tôi cũng không được ăn thứ này thứ kia, mang thai còn khó chịu hơn là đi tù, tôi không biết mình đã sống sót qua thời gian đó như thế nào.

Sau đó là sinh con, khi tôi ở cữ, tôi phải chăm con, mẹ chồng tôi cũng phụ giúp, nhưng bà ấy suốt ngày làm việc này việc kia, hầu hết thời gian giao con cho tôi.

Khi con ốm, bà ấy không vội đưa đi bác sĩ mà tự chữa bằng những bài thuốc dân gian.

Khi đứa nhỏ bắt đầu ăn dặm, đã nói là không được thổi hay nếm bằng miệng, nhưng bà ấy không coi trọng điều đó.

Khi con khóc, bảo mẹ đừng vội ôm cháu vào lòng, bà ấy không nghe. Nói bà lúc dỗ cháu không được ôm cháu run tới run lui bà cũng không nghe…

Nói tóm lại, trong suốt quá trình lớn lên của đứa nhỏ, tôi thực sự đã cãi nhau với bà ấy mỗi ngày.

Kinh khủng nhất là mẹ chồng tôi vẫn là người nhiều chuyện, hễ ở chung với các bà, các mẹ trong xóm là mắng mỏ tôi này nọ trước mặt người ngoài, mỗi lần lời truyền đến tai cũng làm tôi tức muốn chết.

Ngoài ra còn có chuyển phát nhanh, mặc dù tôi đã nhận được rất nhiều chuyển phát nhanh nhưng đều là hàng rẻ mua trên mạng, cái gì cũng có ích.

Rồi mẹ chồng nói tôi là đứa con phá của…

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận