Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 294: Trôi Đến Mất Liên Lạc

【 Danh tính 】: Bao Phú Quý (biệt danh: Trôi đến mất liên lạc)

【 Tuổi tác 】: 31 tuổi

【 Chiều cao】: 176cm

【 Cân nặng】: 66kg

【 Bối cảnh gia đình】: ...

【 Sở thích cá nhân】: ...

【 Kinh nghiệm yêu đương 】: Lần thứ 1... Lần thứ 2... Lần thứ 7...

【 Điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại】: 65 (tình cảm vợ chồng 61 + môn đăng hộ đối 70 + Quan hệ gia đình 64)

【 Điểm xứng đôi hôn nhân tối đa】: 80 (tình cảm vợ chồng 81 + môn đăng hộ đối 79 + Quan hệ gia đình 80)

Đây là đối tượng Giang Phong tìm được cho cô gái sa chân lỡ bước kia, lúc này, người tên Bao Phú Quý đó đang nằm lỳ trên giường, hưởng thụ dịch vụ xoa bóp bằng dầu của nhân viên.

Xoa bóp từ trên xuống dưới, lại xoa bóp từ dưới lên trên, đang lúc Phú Quý thoải mái tới mức không muốn động thì một đám cảnh sát đột nhiên phá cửa xông vào...

Đêm đó, Bao Phú Quý thật sự đúng như biệt danh của mình: Trôi đến mất liên lạc.

...

Thứ năm, ngày 23 tháng 2 năm 2023.

Giữa trưa, trong một nhà hàng đặc sản ở tỉnh thành Xuyên tỉnh, Giang Phong, Bạch Tử An và Kiều Phượng Hoàng cùng Kiều phụ, Kiều mẫu ngồi quanh một chiếc bàn.

Trên bàn bày rất nhiều món đặc sản ngon của Xuyên tỉnh, có thỏ lạnh, thịt thăn thỏ chiên giòn, phần da chiên xốp giòn, bụng ngàn tầng tê cay, đậu phụ sốt hoa, thịt hấp lá sen, cá ướp hoắc hương, vân vân.

Kiều phụ là một đại lão tại ngũ, cho dù ông không mặc quân trang, trên người cũng tỏa ra sự uy nghiêm.

Kiều mẫu cũng là quân nhân thuộc đoàn văn công (đoàn nghệ thuật biểu diễn cho bộ đội), mặc dù đã ngoài năm mươi, nhưng vì cuộc sống sinh hoạt thư thái không phải lo nghĩ nhiều, cộng thêm được bảo dưỡng tốt, thoạt nhìn chỉ như một người phụ nữ bốn mươi tuổi.

Qua ba lần rượu cùng thức ăn, Kiều mẫu liền để đũa xuống, mỉm cười hỏi: “Giáo sư Bạch, trong nhà cậu có anh chị em gì không?”

Bạch Tử An nghe vậy cũng đặt đũa xuống, nhanh chóng nuốt hết thức ăn trong miệng, xong mới đáp: “Dì, cháu là con một ạ.”

Kiều mẫu cười nói: “Con một cũng rất tốt, cha mẹ cậu làm nghề gì?”

Bạch Tử An khiêm tốn nói: “Cha mẹ cháu đều là công chức nhà nước.”

Giang Phong ngồi cạnh hắn lập tức tiếp lười: “Chú Kiều, cô Kiều, anh Bạch là đang khiêm tốn đấy, cha anh ấy chính là quan chức cấp cao ở Quế tỉnh bọn cháu, mẹ anh ấy thì công tác ở sở Y Tế, ông ngoại anh ấy đã về hưu cũng từng là một trong những quan lớn của tỉnh, hoàn toàn môn đăng hộ đối với huấn luyện viên Kiều đây.”

Nghe đến đó, Kiều phụ Kiều mẫu không nhịn được nhìn nhau một cái, đều thấy được vẻ hài lòng trong mắt đối phương.

Trước khi bọn họ tới gặp Bạch Tử An đã biết con gái có hảo cảm đối với người này, mà lúc đó hay người lại không rõ gia thế bối cảnh nhà người ta ra sao, trong lòng ít nhiều vẫn có chút lo lắng.

Một phó giáo sư trẻ tuổi như vậy, mặc dù cũng tính là ưu tú, nhưng nếu chỉ xuất thân từ gia đình bình thường, vậy hai người chắc chắn sẽ không đồng ý gả con gái cho người ta.

Cũng may là hai người lo lắng thừa rồi, bối cảnh của đối phương so với nhà bọn họ mặc dù vẫn kém hơn một chút, nhưng hoàn toàn có thể nói là môn đăng hộ đối.

Sau khi Kiều Phượng Hoàng biết được gia thế bối cảnh của Bạch Tử An, trong lòng cũng hơi kinh ngạc, mặc dù hôm qua cô cũng đã suy đoán được từ lời nói của hắn rằng gia cảnh hắn hẳn là không kém, nhưng cũng không nghĩ đến hắn cũng là con ông cháu cha.

Đối với việc này, Kiều Phượng Hoàng đương nhiên cũng vui vẻ, cho dù cô không quan tâm tới gia thế bối cảnh của người mình gả cho, nhưng cô không quan tâm không có nghĩa là người trong nhà không quan tâm.

Sau khi Giang Phong giới thiệu xong về gia thế bối cảnh của Bạch Tử An, bầu không khí trên bàn cơm lại càng hài hòa hơn.

Giang Phong là người mai mối, chức trách của hắn chính là tác hợp thành công mối nhân duyên này, sau khi nhìn rõ thái độ của Kiều phụ và Kiều mẫu, hắn liền không kiêng kỵ gì nói thẳng: “Chú Kiều, cô Kiều, công việc của mọi người đều tương đối bận rộn, muốn gặp mặt là không hề dễ dàng, cho nên cháu muốn đề nghị một chuyện, giờ mọi người cùng nhau hẹn một ngày, để chú Bạch và cô Bạch bay tới đây gặp mặt hai người một lần, thuận tiện trao đổi chuyện hôn sự của anh Bạch và huấn luyện viên Kiều, hai người cảm thấy thế nào?”

Kiều phụ, Kiều mẫu và Kiều Phượng Hoàng đều là quân nhân tại ngũ, tính cách của phần lớn quân nhân là tương đối ngay thẳng, trong lòng đã có quyết định, đương nhiên Kiều phụ cũng không có ý định lề mề chậm chạp.

Nghe thấy lời đề nghị của Giang Phong, ông liền trực tiếp đồng ý: “Được, giáo sư Bạch, cậu hãy mau chóng thông báo cho cha mình, để ông ấy sắp xếp công việc, xem xem hẹn ngày nào thì thích hợp.”

Bạch Tử An thật sự là chấn kinh tới hoảng, tiến triển này cũng quá mẹ nó nhanh rồi, mới là lần thứ hai gặp mặt đối tượng hẹn hò, lần đầu tiên gặp mặt cha mẹ cô, mà giờ đã trực tiếp bảo hắn gọi cha mẹ mình tới thương lượng chuyện hôn sự rồi?

Hắn đến bây giờ còn chưa hề nói chuyện này với cha mẹ mình đâu!

Vốn là tính hôm nay gặp cha mẹ của đối phương trước, sau khi xác nhận thái độ của cha mẹ đối phương xong thì hắn sẽ nói với cha mẹ mình chuyện xem mắt, không nghĩ tới kế hoạch này lại không đuổi kịp thay đổi, dưới lời đề nghị của Giang đại sư, mối quan hệ của hai người đã nhanh chóng tiến tới giai đoạn trao đổi việc hôn sự rồi.

Có điều, chấn kinh thì chấn kinh, nhưng Bạch Tử An cũng không phải là ngốc, hắn lập tức đáp: “Được, vậy để cháu gọi điện báo cha mình sắp xếp công việc, xin phép mọi người một lát, thật xin lỗi!”

Ra khỏi phòng riêng, tìm một nơi yên tĩnh, phù hợp để gọi điện thoại, Bạch Tử An lập tức nhấn gọi cho cha mình.

Điện thoại vừa kết nối, hắn liền hỏi: “Cha, giờ cha có tiện nói chuyện không?”

Bạch phụ trả lời: “Tiện, có chuyện gì, con cứ nói đi!”

Bạch Tử An ngắn gọn trả lời: “Cha, là như này, ngày hôm qua Giang đại sư đã giới thiệu cho con một đối tượng, là người ở Xuyên tỉnh, cô ấy là huấn luyện viên của Đội cảnh sát đặc nhiệm nữ của tỉnh, xuất thân từ quân nhân thế gia.

Ông cố nội là một cựu Hồng quân, hi sinh trên chiến trường kháng chiến Nhật, ông nội thì từng tham gia chiến tranh kháng Mỹ viện Triều, lúc về hưu đã ở cấp đại lão, cha cô ấy là một đại lão tại ngũ ở quân khu của tỉnh, còn có hai người chú và hai người cô, tất cả đều là quân nhân tại ngũ có chức vị không thấp.

Gia thế bối cảnh so với nhà chúng ta chỉ có mạnh hơn chứ không có yếu hơn, con nhìn trúng cô ấy rồi, mà cô ấy cũng nhìn trúng con.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận