Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 657: Nữ Độc Giả Đi Tìm Bạn Đời Trăm Năm

Tây phái Ngự Giang.

Vợ chồng Giang Phi, Giang Tuyết, Giang Phong, Hoàng Linh Vi và hai người bảo vệ, bảo mẫu đang cùng nhau ăn cơm.

Sau khi Giang Phong tuyển được hai bảo mẫu có tài nấu nướng siêu giỏi, thì anh cả, chị dâu và chị hai thường xuyên về nhà ăn cơm.

Dùng bữa xong, Quách Băng Băng giành lấy công việc của bảo mẫu, pha trà cho nhóm người Giang Phong.

Chủ yếu là do quá rảnh rỗi, sau khi nhận chức bảo vệ cấp trên, Quách Băng Băng và Bách Lý Ngô Đồng rảnh quá hóa khùng, cho nên nếu không tìm việc để làm, thì hai người sẽ rất ngại khi nhận lấy số tiền lương 200.000 ngàn tệ một năm.

Khả năng nhìn mặt đoán ý của Giang Phong có thể nói là không ai sánh bằng, hắn nhìn một cái liền biết hai người bảo vệ này đang nghĩ gì. Sau khi uống một ngụm trà, hắn nhìn chị dâu, nói:

"Chị dâu, bây giờ chị chỉ chuyên tâm ở nhà dưỡng thai không làm gì, hay là chị và anh cả dẫn cha mẹ đi du lịch đi? Lái chiếc nhà xe di động của em ấy, dẫn theo chị Băng Băng và chị Ngô Đồng theo, đồng thời dẫn theo một trong hai vị đầu bếp trong nhà để hỗ trợ việc nấu nướng, chị thấy thế nào?"

Trương Dung Oánh nghe thấy thế thì ngơ ra, sau đó lập tức cảm thấy hưng phấn, gật đầu liên tục, nói:

"Vậy thì quá tốt rồi!"

Cô chỉ mới ngắm nhìn bên ngoài chiếc nhà xe di động cực kỳ sang trọng kia của chú út mà thôi, chưa được ngồi lên trên đó bao giờ, cô đương nhiên là muốn trải nghiệm cảm giác được ngồi trên một chiếc nhà xe di động xa hoa như vậy rồi.

"Có điều..."

Chị dâu Trương Dung Oánh cười, nói:

"Hiện tại cha mẹ đang bận rộn làm mai mối ở quê nhà, e là không muốn đi du lịch, chuyện này phải nhờ em thuyết phục hai ông bà."

Ba anh em Giang Phong nghe xong đều nở một nụ cười, nhờ Giang Phong mà bây giờ Giang phụ và Giang mẫu đã trở thành người mai mối nổi tiếng nhất khu vực dưới quê. Ở dưới ấy, hầu như ngày nào cũng có người sang nhà mời mai mối, thường xuyên có người mang quà tạ lễ sang, quà tặng ở trong nhà nhiều tới mức có thể dùng từ chất chồng thành núi để hình dung.

Giang phụ và Giang mẫu trước kia phải làm việc rất vất vả, bây giờ chỉ cần khua môi múa mép mỗi ngày là có thể được ăn sung mặc sướng, còn có thể nhận được bao lì xì nặng trịch, vì vậy mà hai ông bà cực kỳ trân trọng thời gian kiếm tiền mỗi ngày, làm gì có thời gian rảnh mà đi du lịch!

Giang Phong cười, nói:

"Một lát nữa em sẽ gọi điện cho cha mẹ. Dù sao thì tiền cũng kiếm không hết, với lại ở dưới quê, danh tiếng làm mai mối của Giang gia chúng ta đã sớm vang xa, những người làm mai mối khác không thể nào cướp khách được, đi chơi mấy ngày hoàn toàn không ảnh hưởng gì cả."

Giang Tuyết gật đầu, nói:

"Tiểu Phong nói đúng, cha mẹ cực khổ cả một đời rồi, nên cho cha mẹ hưởng phúc thôi. Sau này, năm nào chúng ta cũng dẫn cha mẹ đi du lịch vài lần, để ông bà có thể ngắm nhìn sự xinh đẹp của đất nước, mở rộng tầm mắt."

Giang Phong tiếp lời:

"Quyết định như thế đi. Lộ trình của chuyến du lịch lần này sẽ do chị dâu sắp xếp, chị cứ chọn những địa điểm mà mình muốn đi, dù sao thì cha mẹ cũng chưa đi du lịch lần nào, đối với ông bà, đi đến đầu cũng là lần đầu tiên."

"Được."

Trương Dung Oánh vui vẻ đồng ý.

Quách Băng Băng và Bách Lý Ngô Đồng nghe xong cũng cảm thấy rất phấn chấn, cuối cùng cũng có việc để làm rồi, mà công việc lần này còn là đi du lịch cùng với cha mẹ, người thân của cố chủ, việc này chẳng khác nào nghỉ phép nhưng vẫn nhận được lương cả, là chuyện mà vô số người mơ ước.

...

Đông Phương Băng nằm nghiêng người, ôm lấy một chú gấu bắc cực bằng lông nhung mềm mại, bộ ngực không mặc áo lót dính sát vào lớp lông mềm mại của gấu bắc cực, cặp đùi thon thả kẹp lấy chú gấu bắc cực.

Đông Phương Băng đã thức dậy rồi, có điều hôm nay cô không cần phải đi làm, cho nên vẫn chưa có ý định rời giường.

Cô nằm yên trên giường hơn mười phút, thì điện thoại di động ở trên đầu giường vang lên.

Đông Phương Băng không thèm nhìn nó, cứ thế mà đưa tay lên đầu giường tìm điện thoại, cô nhìn màn hình thấy là mẹ gọi liền bắt máy:

"Mẹ."

Giọng nói khi còn ngái ngủ và lúc bình thường đương nhiên là không giống nhau, cho nên mẹ lập tức phát hiện, không khỏi trách:

"Con nhóc này, bây giờ đã làm mấy giờ rồi, sao vẫn còn ngủ? Dù không phải đi làm, cũng nên đi ra ngoài chơi đi chứ, con nghĩ con chỉ cần ở nhà là bạn trai sẽ rơi từ trên trời rơi xuống à?"

Lại tới nữa, Đông Phương Băng ngồi dậy, bất đắc dĩ nói:

"Mẹ, mẹ đừng có thúc giục nữa, con đang tìm nè, nhưng mà tìm được một người phù hợp đâu có dễ đâu!"

Mẹ hỏi:

"Mấy bữa trước, không phải con nói rằng đồng nghiệp giới thiệu cho con một người sao? Con và người đó nói chuyện với nhau tới đâu rồi?"

Đông Phương Băng thở dài, nói:

"Không thuận lợi một chút nào cả, không có chủ đề chung, nói chuyện theo hình thức điều tra hộ khẩu, mới trò chuyện được mấy phút đã hết nội dung rồi."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận