Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 752: Chén Canh Gà Này Tôi Cạn (2)

Thấy thầy Tô cuối cùng cũng đồng ý, những chuyện tiếp theo đều là chuyện nước chảy thành sông, Tăng Hiểu Viện hỏi số tài khoản của Tô mẫu, ngay tại chỗ chuyển cho bà một trăm vạn.

“Anh Tô, chị Tô, vậy chúng tôi không quấy rầy thêm nữa, chờ thầy Tô ra viện rồi, chúng tôi sẽ đến đón thầy sau.”

“Anh Tô, chị Tô, đây là công việc, địa chỉ và điện thoại liên lạc của chúng tôi, về sau nếu như anh chị có gặp khó khăn gì, nhớ nói với chúng tôi một tiếng, chúng tôi nhiều người, sức lớn, chắc chắn sẽ có cách giải quyết.”

“Anh Tô, chị Tô...”

Không lâu sau đó, 56 người học sinh từng được thầy Tô trợ giúp, từng người một tạm biệt rời đi.

Ông cụ Tô hôm nay gặp lại 56 đứa học trò mình từng trợ giúp, vô hình cũng tiêu tốn khá nhiều sức lực, tinh thần đã bắt đầu uể oải, chờ tới khi toàn bộ đám học sinh mình từng giúp đỡ rời đi hết rồi, ông cụ nhanh chóng tiến vào mộng đẹp.

Lúc này, Tô phụ, Tô mẫu mới có thời gian nói lời cảm ơn với Giang Phong, nếu như không có sự trợ giúp của bạn học thời đại học của con trai mình này, hai vợ chồng họ sẽ vẫn còn đang khó chịu về chuyện của ông cụ đấy!

Hai bên khách sáo một phen.

Tô Đông Hà ôm bả vai Giang Phong, nói với cha mẹ mình: “Được rồi, quan hệ giữa con và Giang Phong cực kì tốt, cha mẹ không cần phải nói nhiều lời khách sáo như vậy làm gì, con và Phong ca ra ngoài tìm chỗ uống hai chén đây.”

Giang Phong cũng cười nói: “Đúng vậy, Đông Hà là một trong những bạn học tốt nhất của cháu thời đại học, chú và dì cũng đừng khách khí như vậy.”

Tô phụ, Tô mẫu vẻ mặt tươi cười, dặn dò con trai nhất định phải chiêu đãi Giang Phong thật tốt.

...

Một tiếng sau.

Trước một quầy đồ nướng, Giang Phong và Tô Đông Hà ngồi đối diện nhau, một bên tuốt xiên một bên uống rượu tán gẫu.

Tô Đông Hà cầm cốc bia lên cụng ly với Giang Phong một cái, cảm khái nói: “Giang Phong, trong thời gian ngắn ngủi hơn một năm này, ông thay đổi thật sự quá nhanh, sự nghiệp của bọn tôi vừa mới bắt đầu, ông đã ở điểm cuối chờ chúng tôi rồi.”

Giang Phong cười nói: “Không có khoa trương như vậy đâu, tôi cũng vẫn còn đang trên đường đi.”

Tô Đông Hà uống một hơi cạn sạch cốc, nói: “Tôi cảm thấy chẳng khoa trương chút nào, bây giờ ông là tự tay xây dựng sự nghiệp, còn nhìn tôi đi, sợ rằng tới đời thứ ba cộng lại cũng không đạt tới được độ cao này.”

Giang Phong cũng uống một hơi cạn sạch cốc, cười: “Không thể nói như thế được, cái thứ sự nghiệp này cũng có duyên phận của nó, có vài người cả đời tầm thường vô vi, có vài người chỉ cần bắt được cơ hội một cái là một bước lên mây.

Cho nên, không nên tự coi nhẹ mình sớm như vậy, có lẽ kỳ ngộ của ông vẫn còn đang ở sau chờ ông đấy!”

“Được, chén canh gà này, tôi cạn.”

“...”

Tô Đông Hà lại mang rượu tới, vẻ mặt ghen tị nói : “Nếu như chỉ là sự nghiệp thành công thì cũng thôi đi, nhưng nghe hoa khôi Đường lớp chúng ta nói, tình yêu của ông so với sự nghiệp lại càng thành công hơn, tìm được bạn gái không chỉ là bạch phú mỹ, mà còn tri thư đạt lễ, tình cảm quý hơn vàng, thật sự là bỏ xa người khác.”

Giang Phong cầm một xiên thịt nướng lên, vừa ăn vừa nói: “Nói đến cái này, tôi có thể coi như là chuyên nghiệp đấy, nếu như ông có ý định, tôi có thể giúp ông tìm một đối tượng phù hợp.”

Tô Đông Hà vẻ mặt hớn hở nói: “Chỉ chờ câu nói này của ông thôi, thằng nhóc Hồng Chí Vĩ (người bạn học ghép đôi với em gái đồ nướng kia) từ khi được ông hỗ trợ tìm kiếm đối tượng rồi theo đuổi được người ta tới tay xong, cũng chạy tới trước mặt tôi đắc chí không ít lần.”

Giang Phong cầm khăn giấy lau miệng, nói: “Tất nhiên, nếu như ông đã có mục đích trong phương diện này, vậy tôi có thể thử suy tính giúp ông một cái, nếu như có đối tượng nào phù hợp với ông ở quanh đây, tôi sẽ sắp xếp cho hai người gặp mặt xong rồi mới đi.”

Tô Đông Hà nghe vậy, mắt liền sáng lên, năng lực suy tính nhân duyên của bạn học được đồn thổi là vô cùng kì diệu, hắn đã sớm muốn được chứng kiến một lần rồi, bây giờ cuối cùng cũng đã có thể tận mắt nhìn thấy, thật sự là chuyện tốt đến không thể tốt hơn.

Hắn liền gật đầu như giã tỏi nói được.

Nói làm là làm, Giang Phong lập tức bắt đầu suy tính.

Tinh thần khẽ động, một làn sóng vô hình quét ngang, từng tấm chân dung phụ nữ hiện lên, lập lòe liên tục, cuối cùng dừng lại ở một tấm ảnh chân dung:

【 Danh tính 】: Quan Phượng Liên

【 Tuổi tác 】: 25 tuổi

【 Chiều cao】: 162cm

【 Cân nặng】: 51kg

【 Bối cảnh gia đình】: Sinh ra ở một làng chài nhỏ nào đó, đời đời kiếp kiếp dựa vào bắt cá để sống.

【 Sở thích cá nhân】: ...

【 Kinh nghiệm yêu đương 】: không có

【 Tài liệu chi tiết 】:...

【 Điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại】: 75 (tình cảm vợ chồng 76 + môn đăng hộ đối 75 + Quan hệ gia đình 74)

【 Điểm xứng đôi hôn nhân tối đa】: 93 (tình cảm vợ chồng 94 + môn đăng hộ đối 92 + Quan hệ gia đình 93)

【 Dự đoán con cái 】:...

Không đến ba phút sau, Giang Phong đã quay lại nhìn về phía vẻ mặt mong đợi của Tô Đông Hà, cười nói: “Suy tính xong rồi, vận khí của ông không tệ, có một đối tượng thích hợp với ông cách đây không xa.”

“Cứ như vậy là suy tính ra sao? Thật sự là quá thần kì!”

Tô Đông Hà cảm khái một câu, không chờ nổi nói: “anh Phong, mau mau nói cho tôi biết chút thông tin về cô ấy đi.”

Giang Phong nhẹ gật đầu, bắt đầu giới thiệu: “Cô ấy năm nay 25 tuổi...”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận