Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 468: Bạn Tâm Giao.

Thứ sáu, ngày 12 tháng 5 năm 2023.

Thành phố Kim Quý, sau khi Khúc Văn Hoa làm công việc xong, liền cầm hai món quà đã chuẩn bị sẵn đến thẳng sân bay, chuẩn bị bay đến thành phố của tỉnh Quảng Tây, để gặp cô gái khiến anh yêu từ cái nhìn đầu tiên.

Từ khi em vợ Giang Phong mai mối đến nay, đã hai mươi ngày, tuy đã lâu không gặp nhưng mỗi tối đều nhắn Wechat với nhau, quan hệ vô cùng thân thiết.

Mà hai người xứng đôi với giá trị tương xứng cực cao là 97 điểm, bọn họ thực sự mọi phương diện đều cực kỳ xứng đôi, chỉ vỏn vẹn hai mươi ngày, quan hệ giữa hai người nghiễm nhiên trở thành bạn trai bạn gái.

Sắp lên máy bay, Khúc Văn Hoa gọi điện thoại cho Giang Tuyết.

Điện thoại vừa kết nối, Khúc Văn Hoa liền mỉm cười: "Honey, anh chuẩn bị lên máy bay, buổi chiều bốn giờ mười lăm đến sân bay thành phố Ngô Vu."

Lúc hai người nói chuyện, Khúc Văn Hoa liền nói sắp đến buổi gặp hai người, cho nên Giang Tuyết không ngạc nhiên khi hắn nói sắp lên máy bay, chỉ ậm ừ một tiếng, nói: "Vậy đợi lát nữa gặp ở sân bay."

Hai người đơn giản hàn huyên vài câu, liền cúp điện thoại.

...

Đế Đô.

Giang Phong sau khi rời nhà Du Kinh Hồng, liền bắt đầu thay nữ tỷ phú Bùi Dĩnh tìm đối tượng thích hợp cho cô.

Đột nhiên, một làn sóng vô hình quét qua, trong nháy mắt liền bao phủ mấy ngàn người, một ảnh chân dung đàn ông nhanh chóng lướt qua, cuối cùng khóa chặt một ảnh chân dung một người đàn ông trong số đó:

Họ tên: Lưu Ức Tài.

Tuổi: 34 tuổi

Chiều cao: 1m75

Cân nặng: 55kg

Gia cảnh: Gia đình khá giả, bố làm ở bộ phận hậu cần của một doanh nghiệp, mẹ là kỹ sư trong doanh nghiệp.

Tính cách sở thích: Kỷ luật tự giác, nghiêm túc, mục tiêu rõ ràng, không bị thế giới bên ngoài quấy nhiễu, nhiệt tình với toán học đến không thể tưởng tượng được, có hứng thú nhất định đối với Vật lý và tâm lý học.

Trải nghiệm tình cảm: Không

Giá trị tương hợp hôn nhân: 78 (tình cảm vợ chồng 77+ môn đăng hộ đối 78+ quan hệ gia đình 79 )

Giá trị tương xứng hôn nhân cực hạn: 90 (tình cảm vợ chồng 91+ môn đăng hộ đối 89+ quan hệ gia đình 90 )

Giang Phong từ từ xem giá trị xứng đôi hôn nhân và thông tin của Lưu Ức Tài,

Sau đó rất khâm phục, thật sự hiếm thấy một nhà toán học nào mà đã đạt được những thành tựu như vậy trong lĩnh vực toán học khi còn trẻ như vậy, thật sự rất đáng ngạc nhiên.

Thấy còn sớm, Giang Phong liền lái xe thẳng đến chỗ mục tiêu.

...

Thành phố tỉnh Quảng Đông.

Trong một biệt thự sang trọng, Phạm Tiểu Lệ đang trau dồi kỹ năng diễn xuất của mình.



Là một diễn viên hạng nhất nổi tiếng ở Trung Quốc, ước mơ của cô ấy là mang về chiếc cúp nữ diễn viên chính xuất sắc nhất.

Vì vậy, Phạm Tiểu Lệ thỉnh thoảng sẽ suy nghĩ về kỹ năng diễn xuất của mình, đây cũng là thói quen đã hình thành nhiều năm.

Đợi đến khi luyện tập đến mệt mỏi, Phạm Tiểu Lệ mới ngừng để nghỉ ngơi, nhớ tới việc Giang đại sư giới thiệu đối tượng cho sư tỷ, liền hứng thú gọi điện thoại cho sư tỷ.

Điện thoại vừa kết nối, Phạm Tiểu Lệ liền đi thẳng vào vấn đề: "Sư tỷ, đã gặp mặt Giang đại sư chưa?"

Du Kinh Hồng đang xem một bộ phim thế là bấm nút dừng, trả lời: "Ừm, đã gặp mặt nói chuyện rồi."

Phạm Tiểu Lệ bát quái hỏi: "Sư tỷ, chị nói em nghe một chút, đối tượng Giang sư giới thiệu là người như thế nào?"

Du Kinh Hồng cũng hi vọng sư muội có thể cho một ít lời khuyên, cho nên cũng không có ý giấu diếm, mà trực tiếp nói: " Đem Cổ hiệu trưởng giới thiệu cho chị."

Phạm Tiểu Lệ nghe vậy vỗ đùi một cái, kích động: "Sư tỷ, em nói chị nghe, khi em với Cổ hiệu trưởng hợp tác, còn cảm thấy chị với anh ấy rất xứng đôi, còn nảy sinh ra ý tưởng mai mối cho hai người. Chỉ là do em bận việc nhà, hơn nữa cũng sợ làm mai mối không tốt, đến lúc đó sợ khiến hai người lúng túng, cho nên mới nhẫn nhịn không hành động. Tuyệt đối không nghĩ tới, chị cùng Cổ hiệu trưởng lại xứng đôi như thế, chứng minh ánh mắt của em cũng không tệ nha."

Du Kinh Hồng không nhịn được cười: "Ừm, vốn dĩ chị còn định hỏi thêm ý kiến của em nữa, bây giờ không cần phải hỏi nữa rồi!"

Phạm Tiểu Lệ hưng phấn: "Sư tỷ, thật sự em từng nghĩ như vậy, chị cùng với Cổ hiệu trưởng khẳng định rất hợp, dù sao năng lực thôi toán nhân duyên của Giang sư là không ai sánh bằng được."

Vừa nhắc tới năng lực thôn toán nhân duyên của Giang đại sư, Du Kinh Hồng cũng bội phục, liền cùng nhau khen vài câu.

Sau đó, hai chị em lại rảnh rỗi nói chuyện thêm mấy phút, mới cúp điện thoại.

...

Sáu giờ chiều.

Trường đại học 985, Lưu Ức Tài vội vã đi về phía căng tin gần nhất.

Khi hắn chuẩn bị đi đến cửa nhà ăn, một sinh viên trẻ tuổi đã ngăn hắn lại, chào hỏi: "Lưu giáo sư, xin chào!"



Lưu Ức Tài ngừng bước chân, gật đầu: "Bạn học, có vấn đề gì sao?"

Lấy tư cách là học sinh trường học, hội học sinh thường xuyên thỉnh giáo Lưu Ức Tài một số đề toán khó, đối với cái này đã sớm tập mãi thành quen rồi.

Người thanh niên khẽ mỉm cười, nói: "Lưu giáo sư đã hiểu lầm rồi, tôi không phải là sinh viên tôi tên là tên Giang Phong, ở Quảng Tây, làm nghề mai mối, không biết Lưu giáo sư có thể nể nang mặt mũi cùng nhau ăn cơm được không?"

Lưu Ức Tài nghe vậy chút bất ngờ, vậy mà người mai mối lại đến trường học tìm đối tượng?

Mặc dù hắn cảm thấy không cần người mai mối can thiệp vào hôn nhân của mình, nhưng người ta từ Quảng Tây xa xôi đến đây, trực tiếp nói từ chối cũng là hợp lý.

Sau đó, Lưu Ức Tài liền nói: "Ông mối Giang đúng không, ra bên ngoài ăn cơm thì không cần, nếu như anh không chê, có thể ăn trong nhà ăn của trường chúng tôi!"

Giang Phong cười nói: "Đương nhiên không chê, khi còn là học sinh ăn ở căn tin mười năm, gần một năm rồi chưa ăn, vẫn đúng là có chút hoài niệm!"

Lưu Ức Tài khẽ mỉm cười, lập tức lại khách sáo hai câu, liền sóng vai đi vào căng tin.

Sau ba phút, Lưu Ức Tài cùng với Giang Phong từng người bưng cơm tìm một chỗ riêng tư ngồi xuống.

Cũng biết được đặc điểm của căng tin tự phục vụ, bất luận môi trường ăn uống hay hương vị, so với nhà hàng bên ngoài đều kém hơn.

Mà giá cả thì càng không cần nói.

Đợi đến lúc bắt đầu ăn cơm, Giang Phong phát hiện đồ ăn ở căng tin cũng không tệ, liền thật lòng khen vài câu.

Trò chuyện vài câu, Giang Phong mới dẫn vào đề tài chính: "Lưu giáo sư, theo tôi được biết, anh vừa bận nghiên cứu toán học vừa giảng dạy môn lý thuyết xác suất ở trường, không có hứng thú với các mối quan hệ, dẫn đến anh vẫn luôn độc thân, tôi nói không sai chứ?"

Lưu Ức Tài gật đầu: "Không sai, thật lãng phí thời gian và sức lực để nói về việc hẹn hò yêu đương hay tìm đối tượng kết hôn. Tôi đã lên kế hoạch rõ ràng cho sự nghiệp nghiên cứu học thuật của mình từ lâu.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận