Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 911: Thẻ Người Tốt Trong Truyền Thuyết



Lúc Tưởng Thải Vân trả lại điện thoại cho Giang mẫu, mẹ cô cũng vừa lúc xách theo một túi đường phèn nhỏ về, thấy trong nhà có nhiều thêm một vị khách, đương nhiên cũng lên tiếng chào hỏi.

Khi biết khách tới nhà là bà mối Trương người thôn Long Sơn, tới làm mối cho con gái Tưởng Thải Vân của mình, thái độ của Tưởng mẫu lại càng nhiệt tình hơn.

Tưởng mẫu khác với con gái Tưởng Thải Vân, trước đó Tưởng Thải Vân vẫn luôn chăm chỉ đọc sách, năm ngoái sau khi tốt nghiệp đại học thì ở lại tỉnh thành bên kia làm công, cô còn trẻ, không chú ý tới chuyện người mai mối, cũng không có ai nói với cô ở quê mình xuất hiện một đại sư mai mối cực kì ghê gớm.

Bởi vậy, Tưởng Thải Vân không biết rõ thân phận của Giang mẫu.

Nhưng Tưởng mẫu thì khác, phụ nữ nông thôn vốn thích buôn chuyện làng xóm, chuyện thôn bên cạnh cho ra vị đại sư mai mối nổi danh cả nước tên Giang Phong, phụ nữ trong thôn này không biết đã đem ra bàn tán bao nhiêu lần rồi.

Sau khi Giang đại sư lên tỉnh thành phát triển sự nghiệp, dưới sự trợ giúp của con trai, Giang phụ Giang mẫu cũng đã trở thành người mai mối nổi tiếng khắp mười dặm tám hướng thôn quê.

Bởi vậy, Tưởng mẫu biết rất rõ thân phận của Giang mẫu.

Bây giờ, khắp mười dặm tám hướng vùng quê này có ai không biết một nhà Giang đại sư chính là biểu tượng của hạnh phúc chứ?

Tưởng mẫu vốn định cuối năm nay hoặc đầu năm sau sẽ tới nhà Giang đại sư mời mai, không ngờ rằng bà còn chưa kịp hành động, Giang mẫu đã chủ động tìm tới cửa rồi.

Nghe xong điều kiện của gia đình nhà trai, trong lòng Tưởng mẫu rất hài lòng, lấy điều kiện của con gái bà, có thể gả vào được nhà như vậy đã là rất tốt rồi.

Thế là, Tưởng mẫu thái độ tích cực nói: “Thím Trương, việc này tôi thay con nhỏ nhà tôi đồng ý, vừa vặn ngày mai nó phải về tỉnh thành đi làm, nhà trai cũng đang làm ăn ở tỉnh thành, vậy bà cứ dứt khoát để hai đứa nó tự mình hẹn thời gian gặp mặt đi, bà cảm thấy thế nào?”

“Cái này đương nhiên là không có vấn đề gì, để hai người trẻ tuổi tự mình nói chuyện cũng rất tốt, cảm thấy hợp thì lại ra mắt gia trưởng sau cũng không muộn.” Nói tới đây, Giang mẫu nhìn về phía Tưởng Thải Vân, nói: “Chuyện kia cứ quyết định như vậy nhé, cháu thêm wechat của cô vào đi, cô sẽ đưa phương thức liên lạc của cháu cho cậu trai kia, bảo cậu ấy chủ động liên hệ với cháu.”

Đã nói tới nước này rồi, Tưởng Thải Vân đương nhiên sẽ không từ chối nữa, liền thêm bạn Giang mẫu trên wechat.

Tất cả đã giải quyết xong, Giang mẫu liền chào rời đi.

Tưởng mẫu thấy con gái mình dường như vẫn chưa rõ ràng lắm về lai lịch của bà mối Trương này, liền một năm một mười nói rõ lịch sử làm mai mối của Giang đại sư cho con gái, để cô nghiêm túc coi trọng lần xem mắt này.

Không hề nghi ngờ, Tưởng Thải Vân nghe xong cũng trợn mắt há mồm, tuyệt đối không ngờ rằng ở quê mình vậy mà lại xuất hiện một đại sư mai mối lợi hại như vậy.

Vốn cô chỉ cảm thấy coi như cũng được về đối tượng mà bà Trương giới thiệu, có thể thử một lần, bây giờ có thêm danh tiếng của Giang đại sư cộng vào, cô đã bắt đầu nghiêm túc cân nhắc tới việc kết hôn.

...

6 giờ 03 phút chiều.

Tại cục Công Thương ở một thành phố nào đó tỉnh Sơn Tây, Tần Tư Hàm mặc đồng phục chạy tới bãi đỗ xe của đơn vị, ngồi lên chiếc xe điện nhỏ yêu thích của mình, chuẩn bị đi về nhà.

Lúc này, một nam đồng nghiệp bước nhanh đuổi theo cô, nói: “Tần Tư Hàm, đường xx bên kia mới mở một quán ăn chuyên món Quảng Đông, có muốn cùng đi nếm thử xem hương vị thế nào không?”

Lúc nói chuyện, nam đồng nghiệp vẻ mặt mong đợi nhìn Tần Tư Hàm.

Tần Tư Hạm nghe vậy thì âm thầm cau nhẹ mày, nam đồng nghiệp đứng trước mặt cô này tên là Trương Thu Sinh, từ năm ngoái lúc cô bắt đầu vào cục công tác hắn đã xum xoe trước mặt cô rồi, mặc dù hắn chưa từng biểu lộ thái độ rõ ràng, nhưng chỉ cần không phải là người ngu thì đều biết rõ hắn đang theo đuổi cô.

Nhưng mà, Tần Tư Hàm thật sự không có cảm tình gì với hắn, đã không chỉ một lần uyển chuyển từ chối hắn, nhưng hắn lại giả ngu, làm như nghe không hiểu, vẫn cứ làm theo ý mình, khiến cô thật sự cảm thấy phiền phức vô cùng.

Buồn bực nhất chính là Trương Thu Sinh chưa từng nói ra cái gì, chỉ dùng thân phận đồng nghiệp thỉnh thoảng mời cô ăn bữa cơm, thỉnh thoảng mua cho cô cốc trà sữa, mang vài món ăn vặt gì đó tưới.

Dù cho Trương Thu Sinh mời mười lần thì Tần Tư Hàm từ chối ít nhất là 9 lần đi nữa, nhưng chung quy cũng là đồng nghiệp trong cục, trước khi người ta biểu lộ thái độ rõ ràng thì chỉ là lấy thân phận đồng nghiệp để làm những việc này, Tần Tư Hàm cũng không thể lần nào cũng từ chối được, như thế thì cũng quá không có ý tứ rồi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận