Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 384: Chỉ Cần Thật Tâm Đối Tốt Với Con Gái Tôi Là Được

Năm giờ chiều.

Phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc.

Ba anh chị em Giang Phong và ba nhân viên đều ở đây, không có một ai vắng mặt.

Nhất là ba nhân viên, trong ánh mắt tràn đầy sự chờ mong.

Bởi vì hôm nay lại đến ngày phát lương rồi, một người làm thuê, ngày vui vẻ nhất dĩ nhiên chính là ngày phát tiền lương đó.

Giang Phong đầu tiên đưa một phong bì đựng tiền cho Lam Chí Huy, đồng thời vừa cười vừa nói: “Anh Huy, vất vả rồi, mau cầm tiền lương này về đi, mời chị dâu ăn một bữa tối với ánh nến lãng mạn gì đó, làm nóng tình cảm vợ chồng một chút.”

Lam Chí Huy cười ha ha, nói: “Đa tạ ông chủ đã nhắc nhở, vậy tôi đi trước đây, chào mọi người, mai gặp lại!”

Nói xong liền hào hứng cầm tiền rời đi.

Giang Phong đưa hai phong bì trương phình đã được ghi tên còn lại cho Đường An Quân và Liễu Y Y, cười nói: “Đây là tiền lương của hai người, đều vượt qua hai vạn tệ, tiếp tục cố gắng, tranh thủ tháng sau đột phá cột mốc ba vạn.”

Đường An Quân nhận lấy phong bì, nét mặt vui như hoa nói: “Phát tài, phát tài rồi, cảm ơn ông chủ Giang!”

Liễu Y Y cũng kích động nhận lấy phong thư, thu nhập một tháng hơn hai vạn, đây đối với người làm thuê mà nói hiển nhiên là tăng lên hẳn một bậc lớn, cô cũng nói theo: “Cảm ơn ông chủ Giang!”

Lời này của cả hai người đều là lời chân tâm thật ý.

Đừng chỉ nhìn các cô cả ngày bôn ba, dầm mưa dãi nắng bên ngoài, thoạt nhìn dường như rất cực khổ nhưng công việc chỉ đơn giản là đi gặp một vài khách hàng, sau đó uống trà nói chút chuyện phiếm mà thôi, một chút áp lực công việc cũng không có.

Công việc nhẹ nhàng, đãi ngộ lại cao như thế, có thể nói là cướp bể đầu cũng không thể có được công việc nào tốt như vậy, đây đều là kết quả nhờ bạn học cũ chiếu cố, hai người đương nhiên là biết rõ trong lòng.

“Không cần khách khí, đây là thứ hai người nên được.”

Nói đến đây, Giang Phong nhìn về phía Giang Tuyết, nói: “Chị, tối nay không làm cơm nữa, chúng ta đi ăn lẩu đi, chị thấy thế nào?”

Giang Tuyết gật đầu cười: “Được, chúng ta cũng đã hơn tuần chưa ăn lần nào rồi, nhắc tới thật đúng là có chút nhớ hương vị lẩu cay kia.”

Giang Phong nhìn về phía Giang Phi, nói: “Anh, anh gọi điện hỏi chị dâu một chút xem có rảnh không, chúng ta cùng đi ăn cơm?”

Giang Phi lắc đầu: “Hôm nay cô ấy khá nhiều việc, phải rất muộn mới tan tầm.”

Giang Phong nhẹ gật đầu: “Vậy chúng ta lên đường thôi!”

Ngay lúc hắn đang chuẩn bị mở xe ngồi vào thì điện thoại bỗng kêu lên, lấy điện thoại ra xem, phát hiện gọi tới là một số điện thoại lạ hoắc, thấy là cuộc gọi từ Hàng thị, hắn liền hiểu ra.

Dù sao thì trước đó Uông tổng cũng đã gọi trước cho hắn.

Giang Phong thấy thế liền dừng lại, không lái xe nữa, vừa nhận điện thoại vừa ngồi lên chiếc Maserati kia của chị gái.

Điện thoại kết nối, khiến Giang Phong có chút ngoài ý muốn là người gọi tới không phải vị Lăng công chúa kia, mà là giọng nói của một người đàn ông đã lớn tuổi, chỉ nghe người đó hỏi: “Xin chào, cho hỏi đây có phải số của Giang đại sư không?”

Giang Phong trong lòng hơi động, ẩn ẩn đoán được thân phận của ông lão này, đáp lại một câu: “Xin chào, cháu tên là Giang Phong, Giang đại sư là danh xưng bạn bè người thân yêu quý đặt cho mà thôi, xin hỏi đây là?”

Ông già mỉm cười, nói: “Ta là Lăng Vĩnh Xương thuộc tập đoàn nước khoáng xxx, không biết Giang đại sư đã nghe nói qua bao giờ chưa?”

Quả nhiên là vậy, Giang Phong cười nói: “Hóa ra là bác Lăng, cháu đã nghe qua đại danh của bác rồi, buổi trưa Uông tổng còn gọi điện cho cháu nhắc tới Lăng công chúa nhà bác, lần này bác gọi đến cho cháu có phải là vì hôn sự của Lăng công chúa hay không?”

Giang Tuyết đang lái xe nghe giọng điệu của em trai nhà mình liền biết lại có khách hàng lớn tìm tới cửa.

Ông Lăng nói: “Không sai, nếu Tiểu Uông tổng đã đề cập việc này với cậu rồi, vậy tôi cũng không vòng vo với Giang đại sư nữa, con gái của tôi năm nay đã 40 tuổi rồi, chuyện hôn nhân đại sự của nó đã khiến người làm cha như tôi buồn rầu vài chục năm, thậm chí mấy năm trước tôi còn công khai trưng thu con rể giúp nó trong một cuộc phỏng vấn nào đó.

Đáng tiếc, không có hiệu quả gì.

Lần này tìm tới Giang đại sư chính là hi vọng cậu có thể giúp con gái tôi tìm một đối tượng thích hợp, không biết là có được hay không?”

Giang Phong cười nói: “Đương nhiên là được rồi, đây là nghề của cháu, không biết bác Lăng còn có yêu cầu gì đối với đối tượng cho Lăng công chúa hay không?”

Ông Lăng nói: “Chỉ cần thật tâm đối tốt với con gái tôi là được, những cái khác không có yêu cầu gì.”

Giang Phong đáp: “Được, cháu đã hiểu, cháu chắc chắn sẽ hết sức giúp Lăng công chúa tìm được một đối tượng thích hợp.”

Ông Lăng nói: “Vậy tôi xin cảm ơn Giang đại sư trước.”

Giang Phong đáp: “Bác Lăng khách khí rồi, đây là việc cháu phải làm.

“Vậy tôi không quấy rầy Giang đại sư nữa, đợi lát nữa tôi sẽ bảo con gái tôi thêm wechat của cậu, có gì cần biết cậu cứ trực tiếp hỏi nó.”

“Vâng, hẹn gặp lại bác Lăng!”

“Hẹn gặp lại!”

Chờ Giang Phong cúp điện thoại rồi, Giang Tuyết đang lái xe tò mò hỏi: “Tiểu Phong, đây là có khách lớn tới cửa sao? Nghe giọng điệu của em thì danh tiếng của đối phương hẳn là rất lớn đi, là ai vậy?”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận