Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 375: Trong Nhà Quá Có Tiền, Tôi Không Phân Biệt Được Động Cơ Của Người Theo Đuổi Mình.

Ngày hôm sau.

Giang Phong ăn xong bữa sáng ở nhà cô nhỏ liền lái xe trở về.

Đến gần trưa, Giang Phong lái xe tới một khu phục vụ nào đó, sau đó mới ung dung gọi điện cho đại lão Lôi Minh.

Điện thoại vừa kết nối, Giang Phong đã nói thẳng vào vấn đề: “Chú Lôi, hôm qua sau khi nhận ủy thác của chú, cháu đã ngay lập tức ngựa không ngừng vó suy tính nhân duyên, tìm đối tượng cho anh Hải, kết quả, vận khí không tệ, trong số những bạn bè cháu biết lại trùng hợp có một người cực kỳ xứng đôi với anh Hải.”

Lôi Minh nghe vậy thì mắt sáng lên, hào hứng nói: “Vậy thì thật quá tốt rồi, Giang đại sư mau nói với tôi chút thông tin của đối phương.”

Giang Phong liền giới thiệu sơ lược: “Cô ấy tên là Lê Thiên Nhu, năm nay 28 tuổi, chiều cao 1m68, tốt nghiệp đại học xx. Gia cảnh cô ấy vô cùng tốt, cha là một trong ba đại phú hào lớn nhất Quế tỉnh chúng cháu, tài sản hơn trăm vạn. Tướng mạo cô ấy cực kỳ xinh đẹp, dùng lời người trẻ bọn cháu thì chính là một bạch phú mỹ chính hiệu.”

Lôi Minh càng nghe càng hài lòng, luôn miệng khen: “Hiệu suất của Giang đại sư thật sự là quá tuyệt, nếu như có thể quen biết cậu sớm hơn một chút thì có lẽ giờ tôi đã được ôm cháu rồi.”

Giang Phong cười nói: “Đây đều là duyên phận, trước để cháu gửi ảnh của chị Nhu cho chú đã, chú gửi cho anh Hải xem anh ấy có hài lòng hay không, nếu như hài lòng thì hai chú cháu lại thảo luận chuyện hai nhà gặp mặt.”

Lôi Minh nhanh chóng đáp: “Ánh mắt của Giang đại sư, tôi rất tin tưởng, hôm qua tôi đã gọi cho thằng con nhà tôi rồi, nó nói trong vòng mười ngày nửa tháng tới có thể xin một hai ngày nghỉ bất kỳ lúc nào, cho nên thời gian gặp mặt cậu cứ xem xét mà sắp xếp là được.”

Giang Phong đáp: “chị Nhu bên này cũng có thể gặp mặt bất cứ lúc nào, thậm chí ngay cả địa điểm gặp mặt cũng có thể chiều theo anh Hải, còn cháu, ngoài thứ bảy này phải sắp xếp một buổi ra mắt khác, thì hôm nào cũng được.

Cho nên, chú Lôi cứ thương lượng với anh Hải một chút, thời gian địa điểm quyết định xong cứ nói với cháu là được.”

Lôi Minh gật đầu: “Được, vậy để tôi gọi điện nói chuyện với nó, quyết định thời gian địa điểm xong sẽ thông báo lại cho cậu.”

Giang Phong chốt lại một câu: “Vậy cháu cúp máy trước đây, cháu sẽ gửi ảnh luôn cho chú, chú Lôi nhớ nhìn xem một chút đấy.”

“Được rồi, hẹn gặp lại!”

“Hẹn gặp lại!”

Sau khi cúp điện thoại, Giang Phong lập tức gửi ảnh của Lê Thiên Nhu cho Lôi Minh, sau đó bỏ điện thoại xuống, khởi động xe tiếp tục đi đường.

Đại khái hơn nửa tiếng sau, Giang Phong lại nhận được cuộc gọi của Lôi Minh.

Điện thoại kết nối, tiếng cười giòn tan của Lôi Minh đã vang lên: “Giang đại sư, vừa rồi tôi đã thương lượng xong với thằng con nhà tôi rồi, thời gian gặp mặt sắp xếp vào chủ nhật này, cậu xem có được không?”

Giang Phong cười đáp: “Đương nhiên là được.”

Lôi Minh tiếp tục: “Còn về phần địa điểm, chúng tôi là nhà trai, cũng ngại để nhà gái chiều theo mình, cho nên cứ quyết định ở chỗ tỉnh thành Quế tỉnh các cậu đi!”

Giang Phong khen: “Nhà chú thật sự rất xem trọng buổi xem mắt này, vậy cứ quyết định như vậy đi!”

“Ừ, vậy cứ như thế đã, chúng ta cuối tuần gặp!”

“Vâng, cuối tuần gặp!”

...

Sáu rưỡi chiều.

Ở một tiểu khu nào đó tại Hàng thị, một nhà ba người đang ăn cơm chiều.

Gia đình này là nhà họ Vinh, Vinh phụ và Vinh mẫu đều là công nhân viên bình thường, con trai Vinh Diệp chính là niềm tự hào cả đời của hai ông bà già.

Vinh Diệp từ nhỏ đã là “con nhà người ta”, từ tiểu học tới cao trung đều là tồn tại cấp học bá, ưu tú tới mức học vượt cấp, năm gần 17 tuổi đã thi đỗ vào khoa y của trường đại học nổi danh nhất trong nước.

Lúc học đại học thì quyết chí tự cường, dùng thời gian tám năm ngắn ngủi lấy được bằng tiến sĩ.

Ngay sau đó thì vào làm việc trong một bệnh viện đứng thứ ba ở Hàng thị, trong thời gian ngắn ngủi mấy năm đã trở thành bác sĩ phó chủ nhiệm khoa.

Bây giờ, Vinh Diệp 32 tuổi hiện đã trở thành một trong những người mới được tập trung bồi dưỡng của bệnh viện kia.

Mà Vinh Diệp cũng không chỉ có tài hoa không, hắn còn có giá trị nhan sắc siêu cao, ba năm trước, lúc phim phóng sự « Bác sĩ Trung Quốc» ra mắt, hắn cũng xuất hiện trong đó, khiến cho internet nháy mắt bùng nổ, chỉ một lần như vậy đã thu được hơn trăm vạn fan hâm mộ, hơn nữa, phần lớn còn là nữ.

Những fan hâm mộ kia vì muốn gặp được hắn một lần mà không tiếc công tiếc tiền chạy tới bệnh viện hắn đang làm việc để lấy số khám bệnh.

Thậm chí còn có rất nhiều quản lý công ty giải trí gọi điện cho Vinh Diệp hẹn gặp mặt, bọn họ đều hi vọng Vinh Diệp có thể từ bỏ cương vị bác sĩ, phát triển theo ngành giải trí.

Những thứ này đã quấy nhiễu khá nhiều tới cuộc sống của Vinh Diệp.

Có điều, người rõ ràng có thể dùng mặt kiếm cơm như hắn lại hết lần này tới lần khác cứ phải chứng minh tài năng của mình.

Mê hoặc bên ngoài không hề khiến hắn rung động chút nào, hắn sẽ không bao giờ bỏ con dao phẫu thuật xuống.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận