Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 425: Đại Hôn Của Anh Trai

Năm rưỡi chiều.

Lúc ăn cơm, Giang gia tổng cộng làm bảy bàn, người nhà họ Giang và đám thân thích đã chiếm hết ba bàn, bốn bàn còn lại thì là của những đầu bếp và những người trong thôn tới hỗ trợ làm việc.

Sau bữa ăn, đầu bếp mang thịt hấp, thịt viên, trứng cuộn đã chưng chín toàn bộ ra bày biện tốt, khung cảnh kia tương đối hùng vĩ, khiến cho Hoàng Linh Vi cũng không nhịn được lấy điện thoại ra chụp hình.

Giang Phong thấy thế cười hỏi: “Vi Vi, tiệc cưới ở chỗ bọn em hẳn là không có thịt viên với trứng cuộn đi?”

Hoàng Linh Vi lắc đầu nói: “Không có, thịt viên này thoạt nhìn rất đáng yêu, cái này làm thế nào vậy?”

Giang Phong đáp: “Là làm từ thịt heo, thịt nửa nạc nửa mỡ, băm nhuyễn, qua bàn tay của đầu bếp, hương vị chắc chắn là không tệ.”

Hoàng Linh Vi nhẹ gật đầu, lại nhìn về phía từng cuộn trứng màu vàng kim trong khay kia: “Nói như vậy, những cái cuộn kia là làm từ trứng gà đúng không?”

Giang Phong tiện tay cầm bát và đũa dùng một lần lên, gắp một cuộn trứng vào bát, nói: “Đúng, cái này chính là làm từ trứng gà, bên trong còn có nhân thịt băm, chỉ là hương vị của phần nhân này hoàn toàn khác so với thịt viên kia, em nếm thử một chút xem hương vị thế nào?”

Nhìn bạn trai gắp cuộn trứng đưa tới bên miệng mình, Hoàng Linh Vi hơi do dự: “Em vừa mới ăn cơm xong đấy!”

Giang Phong cười nói: “Anh biết từ trước tới nay em ăn cơm chỉ ăn no tám phần, ăn thêm một miếng trứng cuộn cũng không có vấn đề gì cả, chẳng qua nếu như em ngại món này nhiều dầu mỡ thì ăn một nửa thôi, nửa còn lại để anh ăn.”

Hoàng Linh Vi cuối cùng vẫn không chống cự được sự mê hoặc của mỹ vị, liền há miệng cắn một miếng trứng cuộn vẫn còn ấm, trứng vừa vào trong miệng, một hương vị đặc biệt liền lan tỏa khắp đầu lưỡi, còn có mùi thơm cực kỳ đặc biệt xông lên.

“Hương vị quả thật rất ngon.”

Hoàng Linh Vi ăn hết gần một nửa, một nửa còn lại để cho Giang Phong.

Giang Phong hai ba miếng đã ăn xong cuộn trứng, sau đó, hắn lại mang cô đi nhìn đầu bếp làm đậu phộng đường.

Ở phía xa, Giang Xuân Liên nói với Giang mẫu: “Chị dâu, Tiểu Phong thật sự là quá lợi hại, cô gái gia cảnh tốt, lại lớn lên xinh đẹp như vậy cũng theo đuổi được tới tay, một khi chuyện hai đứa nó thành, vậy Giang gia chúng ta cũng nở mày nở mặt rồi.”

Từ lúc nhìn thấy Hoàng Linh Vi lần đầu tiên cho tới bây giờ, nụ cười trên mặt Giang mẫu vẫn chưa từng biến mất, bà quả thực cực kỳ hài lòng đối với đứa con dâu nhỏ tương lai này.

Bây giờ, nghe em gái chồng mình nói như vậy, Giang mẫu lại càng mặt mày hớn hở: “Đứa nhỏ Tiểu Phong này thật đúng là niềm kiêu hãnh của Giang gia chúng ta, thời điểm này năm ngoái, ai có thể tưởng tượng được Giang gia chúng ta sẽ có được hào quang như ngày hôm nay chứ!”

Giang Xuân Liên cũng cảm khái nói: “Chị dâu, trước đây em ở Thôi gia có địa vị gì, chị cũng biết rõ, nhưng từ sau khi Tiểu Phong tới tỉnh thành mở công ty môi giới hôn nhân, địa vị của em ở Thôi gia cũng tăng lên rõ ràng.

Nếu như chuyện của Tiểu Phong và cô gái họ Hoàng kia thành, về sau họ Thôi còn dám to tiếng trước mặt em nữa sao?”

Giang mẫu nghe vậy thì cười một tiếng, địa vị trong gia đình của em chồng tăng lên, bà cũng cảm thấy mừng thay.

...

Bên kia, Phùng Thiến (em họ nhà dì nhỏ của Giang Phong) đang hai tay chống trên lan can, mắt không có tiêu điểm nhìn về phía dòng suối nhỏ bên cạnh tường rào.

Lúc này, Phùng Thiến cực kỳ hối hận năm ngoái đã không nghe lời anh họ Giang Phong.

Lúc ấy, anh họ muốn giới thiệu đối tượng cho cô, chỉ là lúc đó trong lòng cô đã có người thầm mến, liền từ chối ý tốt của anh họ, thậm chí lúc người nhà và anh họ khuyên, cô còn nói bản thân vẫn còn trẻ, vẫn còn muốn tự do.

Khi anh họ đã nói rõ ràng cô và người kia không có khả năng có kết quả tốt, cô vẫn cứ khư khư cố chấp, như thiêu thân lao vào lửa nhào vào ôm ấp người kia.

Kết quả, không có gì bất ngờ, bị tổn thương tới mình đầy thương tích.

Bây giờ quay đầu nhìn lại mới biết lúc trước mình ngốc tới mức nào.

Bây giờ cô và tên tra nam kia đã chia tay được hơn một tháng, mặc dù trong lòng vẫn rất khó chịu, song cũng không còn khó chịu như nửa tháng trước nữa.

“Tiểu Thiến, nhìn dáng vẻ rầu rĩ không vui của em này, có tâm sự gì à?” Giang Tuyết không biết từ lúc nào xuất hiện bên cạnh cô, hỏi.

“Chị họ!” Phùng Thiến lên tiếng chào.

Giang Tuyết nhìn cô, hỏi: “Nhìn dáng vẻ này của em, thất tình à?”

Phùng Thiến im lặng.

Giang Tuyết thấy vậy thì cũng biết là mình đoán trúng rồi, liền nói: “Tiểu Thiến, anh họ Giang Phong của em tính toán nhân duyên lợi hại như vậy, lúc em nói chuyện yêu đương có thể trưng cầu ý kiến của nó một chút nha, có nó giúp em giữ cửa, em chắc chắn sẽ không gặp phải tra nam!”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận