Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 313: Anh Tiêu Tiền Ra Ngoài Như Thế Nào, Tôi Liền Kiếm Về Như Thế!

Nửa giờ sau.

Khi Giang phụ, Giang mẫu đi vào thang máy của khu biệt thự được trang hoàng cực kỳ sang trọng dưới sự chỉ dẫn của Giang Tuyết thì đã sợ đến ngây người, nhà này so với nhà trong tưởng tượng của bọn họ quả thực là quá mức khác biệt!

“nhà như này phải bao nhiêu tiền chứ?” Giang mẫu không nhịn được hỏi.

Giang Tuyết cũng có chút cảm khái nói: “Cụ thể bao nhiêu tiền con cũng không quá rõ, có điều chỉ riêng giá nhà thôi cũng đã gần hai ngàn vạn rồi, cộng với đống đồ nội thất trang trí xa hoa này, theo phỏng đoán của Tiểu Phong thì chắc chắn không ít hơn ba ngàn vạn.”

Lời này vừa nói ra, Giang phụ, Giang mẫu đều không nhịn được mà hít vào một ngụm khí lạnh!

Căn nhà hơn ba ngàn vạn, đây thật sự là thay đổi nhận thức của hai người, trong lòng không khỏi rung động, thật sự là khó nói nên lời.

Ở thôn Long Sơn bọn họ cũng có không ít người mua nhà bên ngoài, nhà ở huyện, ở thành phố đều có, cho nên giá cả nhà đại khái, Giang phụ Giang mẫu vẫn biết không ít.

Ví dụ như mua nhà ở huyện thành, tiền đặt cọc không thôi chỉ cần mười mấy vạn là có thể giải quyết, toàn bộ số tiền thì cũng chỉ bốn, năm mươi vạn mà thôi.

Ở trong thành phố thì mặc dù giá cả cao hơn một chút, nhưng cũng có hạn thôi, tiền đặt cọc khoảng hai mươi vạn, muốn trả toàn bộ thì chỉ cần có trong tay sáu, bảy mươi vạn là không thành vấn đề.

Cho dù là ở tỉnh thành, tiền đặt cọc cũng chỉ chừng ba mươi vạn, tài khoản cũng chỉ tới khoảng trăm vạn đổ lại mà thôi.

Lúc trên đường tới đây xem phòng, con gái đã nói bộ phòng này sẽ khiến cho hai người phải giật mình, lúc đó trong lòng Giang phụ Giang mẫu vẫn còn cho rằng bộ phòng mà Uông tổng tặng cho con trai mình chỉ giá trị khoảng hai, ba trăm vạn đã là kinh khủng lắm rồi.

Kết quả, giá trị vậy mà con lên tới cái giá trên trời, hơn ba ngàn vạn, đây quả thực là không thể tưởng tượng nổi.

Trong lúc Giang phụ, Giang mẫu đang rung động, trong lòng lại không nhịn được mà kích động, muốn khoe khoang với bạn bè thân thích khắp nơi của mình, nếu như không phải Giang Phi và Giang Tuyết khuyên nhủ hai người, đoán chừng hai người đã bắt đầu gọi video cho anh chị em khắp nơi của mình rồi.

...

Cùng lúc đó.

Tại cửa ra vào của một quán trà sữa, Giang Phong lại lần nữa gặp mặt cô gái sa chân Điền Lộ, bỏ qua vấn đề cô đã từng lầm chân lỡ bước, thì thân hình và nhan sắc của cô quả thật là người tình trong mơ của nhiều người.

Giang Phong uống một ngụm trà sữa, nói thẳng vào điểm chính: “Cô Điền, sau nhiều ngày tìm kiếm, tôi cuối cùng cũng đã tìm được đối tượng thích hợp với cô ở Liễu thị.”

Nghe tới đây, mắt Điền Lộ liền sáng lên: “Giang đại sư, phiền cậu có thể nói một chút về bản thân anh ấy và hoàn cảnh gia đình anh ấy cho tôi được chứ?”

Giang Phong nhẹ gật đầu: “Anh ấy năm nay 31 tuổi, chiều cao 1m76, tướng mạo soái khí, kinh doanh một tiệm nước giải khát đã được bảy, tám năm, làm ăn buôn bán không tệ. Anh ấy là con một, gia cảnh khá tốt, có nhà có xe, cha mẹ cần cù chăm chỉ kinh doanh một quán ăn nhanh đã được hơn hai mươi năm, có không ít tiền tiết kiệm.”

Điền Lộ vừa nghe vừa gật đầu không ngừng, điều kiện này nghe quả thực không tệ, hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của cô.

Giang Phong lấy điện thoại ra, thuần thục mở ảnh của Bao Phú Quý lên, đây là ảnh hắn chụp lúc ở quán trà uống trà, sau đó đưa điện thoại tới trước mặt Điền Lộ, nói: “Đây chính là ảnh của anh ấy, cô Điền thử xem một chút đi.”

Điền Lộ nhận lấy điện thoại xem thử, vừa nhìn liền nở hoa trong lòng.

Lúc cô tìm tới Giang đại sư nhờ làm mai mối đã đặt ra hai yêu cầu: Đầu tiên là điều kiện gia đình nhà trai và thu nhập của người ta không thể kém hơn so với cô. Thứ hai là tướng mạo không được khó nhìn, tối thiểu là lúc cùng nhau ra ngoài gặp bạn bè sẽ không bị người ta nói là đóa hoa nhài cắm vào bãi cứt trâu.

Bây giờ, điều kiện gia đình của đối phương còn tốt hơn cô, năng lực kiếm tiền cũng không hề kém hơn so với cô, mà tướng mạo cũng vượt ra khỏi mong đợi của cô, khiến cô thật sự hết sức hài lòng.

Có điều, thấy điều kiện của đối phương tốt như vậy, Điền Lộ lại có chút lo lắng đối phương sẽ ghét bỏ mình, dù sao thì cô cũng có một đoạn chuyện cũ nghĩ lại mà kinh.

“Giang đại sư, điều kiện đối phương tốt như vậy, liệu anh ấy có thể tiếp nhận quá khứ của tôi không?”

Giang Phong uống một ngụm trà sữa, nói: “Anh ấy cũng có thiếu sót, chính là thích đi tới mấy chỗ phục vụ đặc biệt, thậm chí còn đi tới nghiện, mãi tới vài ngày trước bị đội càn quét tệ nạn bắt được, bị tạm giam năm ngày, anh ấy mới hoàn toàn tỉnh ngộ, muốn cải tà quy chính, kiếm một người vợ thật tốt cùng nhau sinh hoạt, không đi tới mấy chỗ phục vụ kia nữa.”

Điền Lộ nghe vậy thì biến sắc, cầm cốc trà sữa yên lặng uống.

Giang Phong nói: “Cô Điền, cô hẳn đã rõ phong cách làm mai mối của tôi, đó chính là trước khi sắp xếp cho đôi bên gặp mặt sẽ nói ra toàn bộ ưu điểm và thiết sót của đối phương. Nếu như hai bên có thể tiếp nhận khuyết điểm của đối phương, vậy mối hôn sự này mới đáng để tôi tác hợp, còn nếu như có một bên không chấp nhận được khuyết điểm của đối phương, vậy tôi sẽ thay đổi đối tượng, tìm tới khi nào cả hai bên đều hài lòng mới thôi.

Lần này, tôi cũng đã nói ra chuyện cũ của chị cho đối phương biết, sau khi cân nhắc, anh ấy cảm thấy hai người có thể gặp mặt nói chuyện.

Nếu như chị nguyện ý, tôi sẽ sắp xếp cho hai người gặp mặt vào ngày kia, còn nếu như không nguyện ý, tôi sẽ tiếp tục tìm kiếm đối tượng khác cho chị. Có điều, tôi phải nhắc nhở cô Điền một câu này, muốn tìm một đối tượng khác có điều kiện ưu tú lại có thể tiếp nhận quá khứ của chị như vậy thật sự không hề dễ dàng, hi vọng chị có thể suy nghĩ thật kĩ.”

Điền Lộ cũng là người tự biết mình, nghe Giang Phong nói như vậy liền hỏi: “Giang đại sư, cậu cũng đã nói người ta đi mấy chỗ như vậy tới nghiện, thậm chí mấy ngày trước còn phải vào phòng tạm giam, tuy nói rằng sau khi ra ngoài đã quyết định cải tà quy chính, nhưng lời cải tà quy chính này có bao nhiêu phần đáng tin? Nhỡ đâu sau khi chúng tôi kết hôn, người ta vẫn chạy tới mấy chỗ như vậy thì sao, đây không phải là hố tôi sao?”

Giang Phong đáp: “Tôi nhìn ra được, sau khi anh ấy ra khỏi phòng tạm giam đã thật tâm muốn cải tà quy chính, cũng không phải chỉ thuần túy là lời hô hoán suông. Hơn nữa, tôi còn tin tưởng rằng chỉ cần hai người kết hôn, chị hoàn toàn có năng lực tóm chặt lấy trái tim của anh ấy.”

Điền Lộ nghe vậy thì âm thầm gật đầu, cô xem như người đã từng đứng đầu bảng của một câu lạc bộ của Hoàn thị, đã trải qua nhiều huấn luyện nghiệp vụ, thực sự là biết quá nhiều kĩ thuật! Có sự phục vụ đặc biệt của cô cùng với sự trói buộc của pháp luật hôn nhân, cô tin rằng chỉ cần đối phương không phải tên não tàn, thì sẽ không lại chạy tới mấy nơi đó nữa.

Thậm chí, vì lý do an toàn, vào đêm tân hôn đó, cô còn phải cảnh báo trước với hắn một câu: Kết hôn xong thì hãy thành thực mà sống, đừng có nghĩ tới việc lại chạy tới mấy nơi phục vụ đặc biệt đó, nếu không anh tiêu tiền ra ngoài như thế nào, tôi liền kiếm về như thế đó!

Giang Phong nhìn vẻ mặt của đối phương đã thả lỏng, cũng không lãng phí thời gian nữa, gọn gàng dứt khoát hỏi: “Cô Điền, cô đã nghĩ thông suốt chưa? Có muốn gặp mặt trò chuyện cùng anh ấy không?”

Điền Lộ ừ một tiếng: “Vậy thì gặp một lần đi, làm phiền Giang đại sư sắp xếp!”

Giang Phong lại uống thêm một ngụm trà sữa nữa, cười nói: “Không cần khách khí, đây là bổn phận của tôi, dựa theo suy tính của tôi, chị và anh ấy rất có duyên vợ chồng, hai người cùng nhau đầu tư chuyện hôn nhân chắc chắn sẽ có thể có một cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn.”

Điền Lộ nhoẻn miệng cười: “Tôi tin năng lực chuyên nghiệp của Giang đại sư, lần xem mắt này tôi sẽ thật nghiêm túc.”

Giang Phong gật đầu: “Vậy cứ quyết định như thế đi, thời gian gặp mặt sẽ là vào ngày kia, thời gian và địa điểm cụ thể thì tôi sẽ thương lượng với anh ấy sau, xong sẽ liên hệ lại với chị.”

Điền Lộ ừ một tiếng, nói: “Được, chỉ cần là ban ngày thì tôi lúc nào cũng rảnh, có điều vì tôi đi làm vào buổi tối, buổi sáng có thể sẽ ngủ bù, thời gian gặp mặt tốt nhất là giữa trưa hoặc chiều.”

“Không thành vấn đề, vậy tôi còn có việc phải đi trước, sẽ liên lạc với chị sau.”

“Được, hẹn gặp lại, Giang đại sư!”

“Hẹn gặp lại!”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận