Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1040: Bỏ Lỡ Lần Đầu Tiên Chắc Chắn Không Thể Bỏ Lỡ Lần Thứ Hai

Tỉnh Hồ Nam.

Bên bờ Tương Giang.

Đồng Lệ Sa lần nữa xuất hiện trước mặt Giang Phong.

Không thể không nói người phụ nữ này bảo dưỡng đúng là không tệ, cộng với vóc dáng của người mẫu, trông mạnh hơn phu nhân nhà giàu nhiều lắm.

Hai người gặp nhau, sau khi chào hỏi nhau, Giang Phong liền đi thẳng vào vấn đề nói: "Đồng phu nhân, bên tôi đã tìm được một đối tượng thích hợp cho con trai bà, hiện tại tôi sẽ nói tin tức của đối phương cho bà biết, nếu bà cảm thấy hài lòng, vậy tôi sẽ giúp hai bên tác hợp, nếu không hài lòng thì tôi sẽ tiếp tục tìm kiếm."

Đồng Lệ Sa tràn đầy chờ mong nói: "Được, Giang đại sư ngài nói đi."

Giang Phong dựa vào hàng rào ven sông, giới thiệu: "Cô ấy là người Hồ Bắc, năm nay 25 tuổi, cao 1m66, bất kể là dáng người hay nhan sắc đều là lựa chọn hàng đầu, cô ấy là sinh viên tài năng tốt nghiệp Đại học Công An, hiện đang làm cảnh sát hình sự tại cục công an Tinh XX của các người, là một cảnh sát rất xinh đẹp và xuất sắc.

Đồng Lệ Sa nghe vậy trong mắt lập tức sáng ngời, bà thật sự tuyệt đối không ngờ, Giang đại sư lại tìm cho con trai bà một cô gái làm cảnh sát hình sự.

Cái nghề cảnh sát hình sự này rất là tuyệt vời!!

Kể từ khi phát hiện bạn gái cũ của con trai - Quan Tử Duyệt và chồng bà có gian díu với nhau, Đồng Lệ Sa đã sinh lòng phòng bị với chồng mình, không biết hắn có sở thích đặc biệt đó hay không.

Dù sao, mặc kệ hắn có sở thích đặc biệt đó hay không thì Đồng Lệ Sa tuyệt đối sẽ không có hắn có cơ hội như vậy nữa, đây cũng là nguyên nhân chính khiến bà nguyện ý cúi đầu trước Giang đại sư, sau đó mời Giang đại sư tìm kiếm người yêu thay con trai bà.

Hiện tại quả nhiên Giang đại sư không làm bà thất vọng, lại thay con trai bà tìm kiếm một nữ cảnh sát, nếu chuyện hôn nhân này thành công, với thân phận của con dâu bà, chồng bà mà có tâm tư lệch lạc gì thì cũng phải thu liễm lại, bằng không nữ cảnh sát hình như người ta sẽ dạy hắn chữ ‘hình’ phải viết như thế nào.

Lúc mới nghe được nghề nghiệp của đối phương, Đồng Lệ Sa đã rất hài lòng, kết quả bất ngờ lại ập tới tiếp, chỉ nghe Giang đại sư tiếp tục giới thiệu: “Cha mẹ của cô ấy đều là thương nhân, là người giàu nhất một tỉnh của Hồ Bắc, tài sản trong nhà lên tới mười con số, mặc dù vẫn kém nhà họ Kha mấy người một chút, nhưng chênh lệch cũng không lớn lắm, nói hai nhà các người môn đăng hộ đối thì không thành vấn đề."

Đồng Lệ Sa nghe vậy thật sự kích động đến không biết nói gì mới tốt, một lúc lâu sau mới thật lòng nói: "Giang đại sư, nhờ ngài giúp con trai tôi tìm kiếm đối tượng là quyết định chính xác nhất trong đời tôi."

"Đồng phu nhân bà hài lòng là được rồi."

Giang Phong cười, sau đó nói: "Chỉ là Đồng phu nhân bà cũng phải hiểu, gia thế đối phương không thua kém nhà họ Kha các người bao nhiêu, tìm đối tượng cũng có tiêu chuẩn phán xét của mình, muốn cưới cô gái ưu tú này về làm con dâu nhà họ Kha các người thì các người còn phải lấy thành ý ra đã.

Cái khác không nói, Đồng phu nhân, chí ít tâm tư của con trai bà không thể đặt trên người những cô gái khác, nếu không thể toàn tâm toàn ý kết thân với cảnh sát hoa khôi người ta, vậy cho dù có tôi giúp đỡ, phỏng chừng người ta cũng sẽ không đồng ý cửa hôn sự này.

Còn có việc này nữa Đồng phu nhân, tiên sinh của bà cũng phải coi kỹ vào.”



Đồng Lệ Sa nghe vậy liên tục gật đầu, những lời này của Giang đại sư rất hợp lý, đổi lại là bà có bối cảnh gia thế tốt như vậy, điều kiện bản thân cũng ưu tú đến thế, cho dù mắt không mọc trên đỉnh đầu thì cũng không có khả năng đi gả cho người có thái độ không coi trọng mình.

Nếu nhà trai liên tục trái ý, thì càng không cần phải nói.

Nghĩ đến đây, Đồng Lệ Sa liền quyết định, phải trở về nói chuyện với con trai mình, nhất định phải để hắn toàn tâm toàn ý xem mắt với cảnh sát hoa khôi ưu tú này.

Về phần chồng bà cũng không cần bà lo lắng, có thể cưới một đứa con dâu môn đăng hộ đối về nhà, đối với sự phát triển của nhà họ Kha có lợi ích rất lớn, bà tin với cái đầu thông minh của chồng mình thì nên biết dùng thái độ gì đối mặt với con dâu tương lai này.

"Giang đại sư, ngài yên tâm, tôi không phải là người không biết nặng nhẹ, đợi lát nữa tôi trở về sẽ tổ chức hội nghị gia đình, coi đây là đại sự hàng đầu của nhà chúng tôi."

"Ừm, trong lòng Đồng phu nhân biết là được rồi, bà về trước để cả nhà thống nhất tư tưởng, bên này tôi cũng giúp gõ trống, để hai nhà sớm gặp mặt nhau."

"Được rồi, vậy phiền Giang đại sư giúp con trai tôi nói vài câu."

"Yên tâm đi, trong lòng tôi biết rõ."

Sau khi nói chuyện chính sự, hai người lại nói chuyện phiếm một hồi.

Giang đại sư vì chuyện chung thân đại sự của con trai bà bôn ba đến tỉnh Hồ Nam, phương diện "cơm áo gạo tiền" Đồng Lệ Sa nhất định phải sắp xếp tại chỗ.

Thế là bà giúp Giang Phong đặt một khách sạn năm sao, lại sắp xếp một bữa ăn tối với nhau, sau đó gọi cho tài xế lái một chiếc xe đến, sau đó yên tâm dẹp đường về phủ.

Trong khoảng thời gian này tâm tình Kha Bảo Cường không tốt, ngay cả công việc cũng có chút chán nản, bởi vì bạn gái của hắn để lại cho anh một "tin nhắn chia tay" sau đó hoàn toàn biến mất trong thế giới của hắn, làm phú nhị đại đã hơi chút có tình cảm này khó mà tiếp nhận.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận