Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 727: Tìm Người

Hai giờ chiều, Nghiêm Thục Hoa rời giường đúng giờ.

Buổi trưa, cô ta chỉ quen ngủ một giờ, vừa đến giờ, cho dù không có đồng hồ báo thức, cô ta cũng sẽ tự động tỉnh dậy.

Bởi vì công tác ở trường mẫu giáo vào buổi chiều nhẹ nhàng hơn buổi trưa, cho nên Nghiêm Thục Hoa dậy mặc quần áo, rửa mặt xong, lại cầm điện thoại di động xem tin nóng của ngày hôm nay.

Sau khi xem xong các hot search sát đầu, một số điện thoại lạ của tỉnh Quế đột nhiên gọi qua. Nghiêm Thục Hoa nghe máy nói: "Alo, xin chào!"

Một giọng nam có phần trẻ tuổi truyền tới: "Chào cô, hiệu trưởng Nghiêm, tôi là Giang Phong đến từ tỉnh Quế. Bây giờ, tôi đang ở cổng trường mẫu giáo của cô, tôi có chút việc muốn nói chuyện với cô, cô có tiện ra ngoài một lát không?"

Trong lòng Nghiêm Thục Hoa thấy kỳ lạ, ngoài miệng lại trả lời: "Được, làm phiền ngài Giang chờ một lát, tôi sẽ ra ngay."

Giang Phong nói: "Ừ, tạm thời cứ vậy đã. Lát nữa, chúng ta gặp mặt nói chuyện."

Nghiêm Thục Hoa chỉnh lại quần áo, xuống tầng đi về phía cổng trường mầm non.

Bảo vệ trông cửa vừa mở cửa vừa mỉm cười hỏi: "Hiệu trưởng phải ra ngoài sao?"

Nghiêm Thục Hoa mỉm cười nói: "Vâng, tôi ra ngoài một lát."

Sau khi ra khỏi cổng, một người thanh niên trẻ tuổi đẹp trai bước tới đón, chào hỏi: "Chào hiệu trưởng Nghiêm!"

Nghiêm Thục Hoa cũng chào: "Chào ngài Giang!"

Giang Phong mỉm cười nói: "Hiệu trưởng Nghiêm, để không làm chậm trễ thời gian của cô, tôi lại đi thẳng vào vấn đề."

Nghiêm Thục Hoa gật đầu nói: "Được, ngài Giang có chuyện cứ nói."

Giang Phong nghiêm mặt nói: "Hiệu trưởng Nghiêm, chuyện là thế này, tôi là một người mai mối chuyên nghiệp, lần này tôi qua là được người ta nhờ cậy, vội tới bàn chuyện mai mối với hiệu trưởng Nghiêm."

"Hả?"

Nghiêm Thục Hoa nghe vậy, đúng là rất bất ngờ. Lúc cô ta xuống từng nghĩ tới rất nhiều khả năng, nhưng tám chín phần đều nghĩ tới chuyện liên quan tới công việc, tuyệt đối không thể nào tưởng tượng được đối phương là một ông mai, vội tới mai mối cho cô ta.

Giang Phong hoàn toàn không cảm thấy kỳ lạ trước phản ứng của cô ta, nói tiếp: "Đối tượng tôi muốn giới thiệu cho cô cũng được xem là người quen của cô, con gái của anh ấy và con trai cô là bạn học từ trường mẫu giáo đến tiểu học suốt mười năm."

Nghiêm Thục Hoa nghe đến đó, trong lòng mơ hồ có đáp án. Dù sao vốn không có mấy người có thể học chung từ trường mẫu giáo tới tiểu học, sau khi loại bỏ giới tính, số còn lại càng ít hơn.

"Ông mai Giang, không biết ngài nói là người nào?"

"Anh ấy tên là Cố Thanh Bình, con gái của anh ấy tên là Cố Giai Kỳ, chắc hẳn hiệu trưởng Nghiêm cũng không xa lạ gì nhỉ?"

Quả nhiên là anh ta. Nghiêm Thục Hoa lập tức nhớ tới người trung niên nho nhã kia. Cô ta làm việc trong trường mẫu giáo nhiều năm, tiếp xúc qua hàng nghìn phụ huynh nhưng phụ huynh có thể khiến cô ta có ấn tượng sâu sắc lại không nhiều, mà Cố Thanh Bình rõ ràng chính là một người trong số đó.

Theo cô ta biết, Cố Thanh Bình chắc hẳn dạy trong trường đại học 985, trong ấn tượng của cô ta, vợ anh ta cũng xinh đẹp, không biết bọn họ ly hôn bao giờ?

Anh ta coi trọng cô ta bao giờ?

Trong nháy mắt, trong lòng Nghiêm Thục Hoa suy nghĩ tới rất nhiều điều.

"Ông mai Giang, tin tức này tới hơi đột ngột, lại cho tôi thời gian bình tĩnh lại đã."

Giang Phong gật đầu nói: "Tôi hiểu, hiệu trưởng Nghiêm có gì muốn biết, có thể hỏi tôi, tôi biết gì đều sẽ nói hết."

Nghiêm Thục Hoa biết bây giờ không phải là lúc rụt rè, lập tức hỏi: "Tôi muốn biết thầy Cố ly hôn lúc nào?"

Giang Phong đáp: "Cuộc hôn nhân giữa thầy Cố và vợ cũ đã sớm tan vỡ, chỉ vì con cái mới kéo dài, không ly hôn mà thôi. Hai người bọn họ chính thức ly hôn vào sáu năm trước."

Nghiêm Thục Hoa chợt hiểu ra: "Khó trách, trước lớp ba, thành tích học tập của Cố Giai Kỳ vốn luôn đứng đầu lớp, lúc đó tôi còn thường bảo con trai tôi học tập con bé. Nhưng sau lớp ba, thành tích học tập của Cố Giai Kỳ đột nhiên tuột dốc không phanh, khi đó tôi đã cảm giác kỳ lạ. Bây giờ mới biết, hóa ra là bị chuyện ba mẹ ly hôn ảnh hưởng."

Giang Phong gật đầu nói: "Đây chính là nguy cơ do nhân duyên sai lầm mang đến, cuối cùng người chịu khổ vẫn là con trẻ."

Nghiêm Thục Hoa thở dài, trong lòng có chút ưu tư nói: "Đúng vậy, nhân duyên sai lầm đúng là hại người hại mình, trước đây tôi cũng không chọn đúng người, làm con trai tôi cũng phải chịu không ít khổ sở theo tôi."

"Đúng vậy, trong hôn nhân chọn đúng người thật sự rất quan trọng."

Giang Phong nói đến đây, mỉm cười: "Hiệu trưởng Nghiêm, ở trên phương diện giáo dục, tôi không bằng cô và thầy Cố, nhưng ở mảng nhân duyên này, tôi cảm thấy mình vẫn có quyền lên tiếng.

Tôi vào làm nghề mai mối từ năm trước tới nay, trực tiếp và gián tiếp tác hợp mấy nghìn vợ chồng, mỗi cặp vợ chồng bây giờ đều sống đặc biệt hạnh phúc. Theo tôi thấy, cô và Cố giáo sư đều đặc biệt xứng đôi vừa lứa trên các phương diện, các người cùng tạo dựng gia đình mới, chắc chắn sẽ sống hạnh phúc."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận