Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 720: Chuyện Ngoài Ý Muốn (3)

Có lẽ, soái tới mức độ nhất định sẽ thật sự có một nắm lớn em gái muốn đưa cơm cho anh.

Nhưng có thể soái tới mức độ này thì chỉ là một nhóm nhỏ người mà thôi, chồng của các bạn học cũ kia của cô vẫn còn cách mức độ này vạn dặm nữa đấy!

Nói là nước sôi lửa bỏng có lẽ là hơi khoa trương, nhưng mua một món ăn cũng phải tính toán tỉ mỉ, mua một bộ quần áo cũng phải cân nhắc liên tục, thậm chí có cốc trà sữa mấy đồng cũng không dám bỏ tiền ra mua.

Nhịn ăn nhịn mặc như vậy cũng không biết phải tiết kiệm bao nhiêu năm mới trả được tiền đặt cọc nhà, cho dù góp đủ tiền đặt cọc thì các khoản tiền trang trí, nội thất cũng không biết còn phải đau đầu thêm bao lâu.

Điểm chết người nhất chính là tới tuổi hai mươi, ba mươi còn phải gánh vác thêm đủ loại phí từ con cái và người già trong nhà, áp lực lớn tới mức nào chỉ có người từng trải qua rồi mới biết được.

Mà đây còn là với điều kiện cả nhà đều có thân thể khỏe mạnh bình thường, còn nếu như trong nhà có người bệnh nặng, vậy coi như xong rồi, căn bản chính là đối mặt với ngõ cụt.

Vốn Hạ Linh Linh cũng không hiểu những cái này, nhưng mấy tháng nay, thông qua lời kể trong lúc nói chuyện phiếm của mấy người bạn học cũ kia, cô mới biết được họ rốt cuộc phải đối mặt với áp lực lớn đến mức nào, mới hiểu được mình thật ra may mắn tới đâu.

Lần gả này không chỉ vẻn vẹn cho cô cuộc sống của một “thiếu phu nhân”, mà còn giúp cho bốn người anh trai làm công nghèo nàn không lấy được vợ của mình nhảy lên thành ông chủ lớn oai phong lẫm liệt.

Toàn bộ Hạ gia vì cô mà được nhờ.

Đối mặt với người chồng chiều mình lên trời, yêu thương trong lòng cô tự nhiên là muốn giấu cũng không giấu được.

Chờ chồng tập xong một tổ động tác, Hạ Linh Linh vội vàng cầm khăn lau mồ hôi cho hắn, vừa lau mồ hôi vừa cổ vũ hắn: “Chồng, anh vất vả rồi, kiên trì thêm một chút nữa thôi, chỉ còn hai tổ động tác, làm xong là có thể nghỉ ngơi rồi.”

Ngụy Tuyết Phong hiện tại có thể nói là đã hoàn toàn thay đổi dáng vẻ so với một năm trước, mặc dù thoạt nhìn vẫn có chút mập nhưng đã không còn lộ rõ như trước kia nữa, mà chỉ là nhìn có chút phát tướng thôi.

Thịt trên người cũng trở nên chắc hơn rất nhiều, không còn lỏng lẻo như trước nữa.

Tóm lại, thay đổi lớn tới mức người biết chuyện đều không khỏi xúc động một hai câu, sức mạnh của tình yêu này thật sự quá lớn.

“Vợ, anh không hề khổ cực, có em ở bên cạnh, anh làm mười tổ động tác nữa cũng không vấn đề gì.” Nguỵ Tuyết Phong nở nụ cười, chân thành nói.

Hạ Linh Linh lườm hắn một cái, cười mắng: “Đồ dẻo miệng!”

Nguỵ Tuyết Phong cười hắc hắc, nhanh tay đưa tay đỡ lấy vợ mình, nói: “Vợ, em cũng mệt rồi đúng không, nhanh sang bên cạnh ngồi đi, anh làm xong hai tổ động tác cuối rồi sẽ đưa em đi ra ngoài tản bộ.”

Hạ Linh Linh ừ một tiếng, để hắn đỡ mình sang bên cạnh ngồi.

Lúc Ngụy Tuyết Phong đang chuẩn bị tiếp tục rèn luyện, điện thoại hắn đặt trên máy tập bỗng vang lên, hắn đành dừng lại động tác, cầm điện thoại lên xem, là mẹ hắn gọi tới.

Hắn nhấn nhận điện thoại, đưa lên tai nghe: “Alo, mẹ!”

Trong điện thoại vang lên tiếng hoảng hốt của Ngụy mẫu: “Tuyết Phong, em họ nhà cậu con xảy ra chuyện rồi!”

Ngụy Tuyết Phong giật mình, vội vàng hỏi: “Mẹ, em họ xảy ra chuyện gì rồi? Mẹ từ từ nói xem nào.”

Hạ Linh Linh nghe vậy liền đứng dậy đi tới, Ngụy Tuyết Phong bây giờ cũng không quản được mấy chuyện nhỏ nhặt như điện thoại có phóng xạ này, trực tiếp bật loa ngoài lên cho vợ cùng nghe với mình.

Giọng Ngụy mẫu có chút nghẹn ngào: “Cậu con vừa gọi điện cho mẹ, nói lúc em họ con ra ngoài mua thuốc thì bị một người nhảy lầu đập trúng, ở ngay tại chỗ...”

Đầu Ngụy Tuyết Phong ong lên một tiếng, khó tin hỏi lại: “Sao thành ra lại như vậy?”

Hạ Linh Linh cũng kinh ngạc.

Ngụy mẫu vừa khóc vừa chửi bới: “Đều do cái đứa đáng chết hỗn đản kia, bản thân muốn chết thì thôi đi, trước khi đi còn phải kéo người khác làm đệm lưng, loại người này nên bị đày xuống mười tám tầng địa ngục.

Chỉ đáng thương cho em họ của con, thật đúng là xúi quẩy đến nhà mà.”

Nhớ tới trước đó không lâu mình còn ngồi uống rượu khoác loác với em họ, không nghĩ tới bữa rượu hôm đó lại là bữa rượu cuối cùng của hai anh em, Ngụy Tuyết Phong cố nén bi thương, nói: “Mẹ, bây giờ không phải là lúc nói chuyện này, mẹ và ba lập tức chạy tới đó đi, con cũng xuất phát ngay đây, chúng ta tới chỗ cậu nhanh đi.”

Ngụy mẫu mặc dù thương tâm, nhưng cũng chưa đánh mất lý trí, nghe vậy liền nói: “Mẹ và cha con qua đó là được rồi, từ giờ tới ngày dự sinh của Linh Linh chỉ còn có nửa tháng, con phải luôn ở bên cạnh chăm sóc nó.”

Nghe mẹ chồng quan tâm mình, trong lòng Hạ Linh Linh vô cùng cảm kích, vội vàng lên tiếng: “Mẹ, chuyện của con không gấp, cứ để Tuyết Phong qua đó trước, con sẽ gọi điện cho cha mẹ con tới chăm con, sẽ không có chuyện gì đâu ạ.”

“Vậy cũng được, thế trước Tuyết Phong cứ ở cạnh Linh Linh đi, chờ khi nào cha mẹ vợ con đến rồi con hẵng chạy tới đây sau.”

“Vâng, mẹ, vậy cứ như thế trước, con cúp máy đây.”

“Ừ!”

Cúp điện thoại xong, Ngụy Tuyết Phong vẫn chưa tin nổi tin tức trời đánh vừa rồi, hắn vừa gọi điện thoại cho mẹ vợ, vừa nói: “Người cậu này của anh số thật quá khổ, đời này chỉ sinh được hai đứa con trai, một đứa mới 5 tuổi đã bị người ta bắt cóc, đứa con lại ngay cả vợ còn chưa kịp lấy đã gặp phải chuyện tai bay vạ gió, đả kích này thật sự quá lớn.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận