Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 690: Đàn Ông Chính Trực Là Đẹp Trai Nhất (2)

Bởi vậy, Lục Ngọc gọi video, Văn Bảo Nhi ngay lập tức kết nối.

Sau khi video được kết nối, Văn Bảo Nhi chào hỏi: "Chị Lục."

Lục Ngọc mỉm cười hỏi: "Bảo Nhi, hôm nay xong việc chưa?"

Văn Bảo Nhi gật đầu nói: "Hết bận, đang chuẩn bị biên tập video rồi đăng lên!"

Hai người khách sáo vài câu, Văn Bảo Nhi liền hỏi: "Chị Lục, chị tìm em chắc là có việc đúng không?"

Lục Ngọc ừm một tiếng, nói: "Là như vậy, trưa mai hiệu trưởng Cổ và cô giáo Du đến nhà ăn cơm, ông chủ để chị tự thu xếp nấu ăn, còn muốn đảm bảo cho khách hài lòng. Trong lòng chị có chút không chắc, cho nên muốn thương lượng với em một chút, xem xem ngày mai nên làm món gì mới tốt?"

Văn Bảo Nhi nghe vậy thì mở to hai mắt, hoảng sợ nói: "Cái gì? Hiệu trưởng Cổ và cô giáo Du trưa mai sẽ tới trong nhà ăn cơm? Ông trời ơi, em rốt cuộc đã bỏ lỡ cái gì rồi!!!"

Lục Ngọc đương nhiên hiểu tâm tình của Văn Bảo Nhi, trước đó lúc ăn cơm tối nghe ông chủ nói như vậy, ngay cả cô đều kích động cả buổi, càng đừng nhắc tới người lập chí muốn làm người nổi tiếng mạng như Văn Bảo Nhi.

Dù sao đây chính là Hiệu trưởng Cổ đó!

Lục Ngọc cười híp mắt an ủi: "Bảo Nhi, an tâm chớ vội, lấy thân phận của ông chủ chúng ta, sau này chắc chắn còn có nhiều cơ hội nhìn thấy đại minh tinh giống như Hiệu trưởng Cổ."

Nói thì nói vậy, nhưng Văn Bảo Nhi vẫn cảm thấy vô cùng hâm mộ: "Chị Lục, vận may của chị đúng là quá tốt."

Lục Ngọc cười nói: "Được rồi, không nói chuyện này nữa, Bảo Nhi, em nên đề xuất cho chị chút ý kiến đi, ngày mai dù làm gì cũng phải làm được một bàn đồ ăn ra dáng, tuyệt đối không thể cho ông chủ mất mặt."

Văn Bảo Nhi gật gật đầu, sau đó nghiêm túc thảo luận với Lục Ngọc.

...

Yến gia.

Yến Vũ vật vờ vô hồn nằm trên ghế sô pha xem tivi.

Căn này là cô dùng tiền của chồng - Lý Hữu mua cho cha mẹ sau khi kết hôn, tiền đặt cọc lúc đó vừa đúng một triệu, xem như sính lễ của Lý Hữu.

Bây giờ chỉ mới qua ba năm, cuộc hôn nhân khiến bao người hằng ao ước đã tan vỡ. Điều khiến cho Yến Vũ không thể không cảm thán đó là thế sự vô thường, không ai biết được một phút sau sẽ xảy ra chuyện không thể dự đoán gì.

Đoạn thời gian trước Yến Vũ đã cùng Lý Hữu đến cục dân chính để nộp đơn ly hôn, chuyện phân chia tài sản và nuôi con cũng đã được xác nhận, chỉ chờ một tháng nữa, hai người sẽ chính thức ly hôn.

Sau khi nộp đơn ly hôn, Yến Vũ liền chuyển khỏi khu nhà cao cấp ở Tây Phái Ngự Giang ra ngoài ở chung với cha mẹ.

Mấy chuyện như mua nhà, chờ sau khi chính thức ly hôn rồi lại mua cũng không muộn.

Mặc dù là Yến Vũ đề nghị ly hôn, cũng là cô kiên quyết muốn làm vậy, nhưng không có nghĩa là trong lòng cô muốn ly hôn. Chỉ là thói trăng hoa của chồng cô không có chút điểm dừng nào, cô mới không thể không ly hôn.

Mẹ Yến thấy con gái không còn sức sống giống như trước đây, không khỏi thầm thở dài, hỏi: "Tiểu Vũ, cách kỳ hạn một tháng cũng không còn mấy ngày nữa, con chắc chắn là muốn ly hôn sao?"

Yến Vũ đưa ánh mắt từ TV qua người mẹ mình, nói: "Mẹ, không cần hỏi về vấn đề này nữa nữa. Cho dù Yến Vũ con có kém cỏi đến đâu, cũng sẽ không trơ mắt nhìn chồng của mình vượt quá giới hạn mà không làm gì."

Sau khi xác định con gái đã quyết tâm ly hôn, Yến mẫu cũng không tiếp tục khuyên nữa, mà là nói: "Nếu đã như vậy, chúng ta cũng phải chuẩn bị sớm mới được, nhận lúc con bây giờ còn trẻ, tranh thủ thời gian tìm một đối tượng. Mẹ lần trước nghe dì nhỏ của con nói, ở tiểu khu mà dì con sống có một đứa nhỏ không tệ…"

"Mẹ!" Yến Vũ vội vàng đánh gãy lời nói của mẹ Yến, nói: "Dù gấp cũng không thiếu mười ngày tám ngày này, hơn nữa con cũng không cần mẹ nhọc lòng chuyện tìm đối tượng, con đã có biện pháp từ sớm rồi."

Yến mẫu nghe vậy thì lấy làm kinh hãi, "Tiểu Vũ, con sẽ không…"

Yến Vũ dở khóc dở cười nói: "Mẹ, nghĩ gì thế? Mẹ còn không biết con gái của mẹ là người như thế nào sao?"

"Tại con nói lời dễ gây hiểu lầm như vậy, làm mẹ giật cả mình." Yến mẫu nhẹ nhàng thở ra, lại có chút tò mò hỏi: "Tiểu Vũ, phương pháp mà con nói là chỉ cái gì? Là nhìn trúng mục tiêu nào rồi sao?"

Yến Vũ bật cười nói: "Nào có nhìn trúng mục tiêu gì, chỉ là con biết một đại sư mai mối rất nổi tiếng. Đến lúc đó, nếu như thật sự muốn tìm đối tượng thì có thể trực tiếp nhờ đại sư làm mối này giới thiệu là được."

Yến mẫu cau mày nói: "Đại sư mai mối? Đây là kiểu xưng hô cổ quái gì vậy?"

Yến Vũ nói: "Mẹ, đại sư mai mối này thật sự không đơn giản, hắn là người thị trấn Úc Lâm tỉnh Quế chúng ta, trước mắt đang mở một văn phòng môi giới hôn nhân gần nhà ga tỉnh thành, hắn đã từng… ba la ba la…"

Yến Vũ nói lại thông tin mà mình biết cho mẹ nghe, khiến cho Yến mẫu nghe mà trợn mắt há hốc mồm.

"Tỉnh Quế chúng ta còn có đại sư mai mối lợi hại như vậy sao? Sao cho tới bây giờ mẹ lại không nghe người ta nói qua?"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận