Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 467: Có Thể Bôi Đen Cổ Hiệu Trưởng Chỉ Có Mặt Trời. (3)

Cổ hiệu trưởng cười nói: "Nếu như là cô ấy thì không phải giới thiệu gì nhiều, tuy rằng tôi với cô ấy chưa từng hợp tác với nhau, nhưng cô ấy cũng rất nổi tiếng trong ngành chúng tôi, tôi thường xuyên nghe các đạo diễn và diễn viên hợp tác với cô ấy nhắc qua, cũng coi như là là quen thuộc."

Giang Phong nghiêm túc nói: "Cổ hiệu trưởng, theo sự tính của tôi, ông cùng với Cô giáo Du là một đôi rất xứng đôi vừa lứa, các ông nếu như kết hôn, nhất định sẽ hạnh phúc."

Cổ hiệu trưởng mỉm cười nói: "Với ánh mắt của Giang đại sư, tôi tự nhiên là tin."

Giang Phong nói: "Cổ hiệu trưởng, tôi biết ông là người bận bịu, không muốn trì hoãn nhiều thời gian của ông, tôi bây giờ đang ở nhà Cô giáo Du ở Đế Đô, vừa nãy tôi đã giới thiệu ông với cô ấy rồi, cô ấy đồng ý gặp mặt nói chuyện với ông, không biết ông chừng nào thì có thời gian?"

Cổ hiệu trưởng nghe vậy có phần bất ngờ, lập tức trầm ngâm một chút, nói: "Vừa vặn ba ngày nữa tôi có việc phải bay đến Đế Đô, anh hỏi Cô giáo Du một chút, nếu như có thể thì sắp xếp lúc đó gặp mặt thì như thế nào?"

Giang Phong cười nói: "Không cần hỏi đều là không có vấn đề, Cô giáo Du cũng không có bận rộn giống như ông."

Cổ hiệu trưởng cười nói: "Tôi cũng không muốn bận rộn như vậy, chỉ là nhiều người cần tôi như vậy, tôi không thể không bận rộn."

Giang Phong đương nhiên hiểu ý của ông ấy trong lời này, điện ảnh Hongkong sa sút, từ lâu đã không còn phải Hollywood phương đông ngày xưa, doanh thu phòng vé thấp, sản xuất phim không ngừng giảm sút, một lượng lớn diễn viên và nhân viên bị chèn ép mất việc, rất nhiều cựu diễn viên phải chuyển nghề để kiếm sống.

Cổ hiệu trưởng với tư cách là hội trưởng Hiệp hội điện ảnh Hong Kong và hiệp hội nghệ sĩ HongKong, để chống đỡ công nghiệp điện ảnh Hong Kong, ông ấy đã thành lập một công ty đầu tư điện ảnh với 600 người, chỉ để cung cấp một số cơ hội việc làm cho các nhà làm phim ở Hong Kong.

Cái này cũng là một trong những nguyên nhân khiến Cổ hiệu trưởng không ngừng đóng phim.

Chỉ cần ông ấy còn đang đóng phim, các nhà làm phim Hong Kong liền có cơm ăn.

Cho nên, một đạo diễn nổi tiếng nào đó đã từng nói nói: Giới giải trí Hongkong bây giờ đều là do một mình Cố hiệu trưởng chống đỡ.

Giang Phong kính nể nói: "Cổ hiệu trưởng, cái gì cũng không cần nói, tôi cũng không giúp gì được nhiều, chỉ có thể thay ông tìm đối tượng thích hợp, để cho cô ấy với ngài có thể trải qua cuộc đời huy hoàng này."

Cổ hiệu trưởng khiêm tốn nói: "Giang đại sư cậu quá khen rồi, tôi chỉ là một người bình thường mà thôi."

...

Lúc Giang Phong vào trong thư phòng gọi điện thoại, Du Kinh Hồng cũng lên mạng tìm thông tin của Cổ hiệu trưởng, trước đây cô chỉ biết đại khái một chút về những việc làm của Cổ hiệu trưởng, cũng không hề tốn thời gian thực sự hiểu rõ tình huống hắn cặn kẽ.

Dù sao hai bên vẫn chưa từng hợp tác với nhau, ngay cả số lần gặp mặt chỉ đếm được trên đầu ngón tay, đều là tại một ít điển lễ thường thấy, cũng chưa từng gặp riêng.

Dưới tình huống này, Du Kinh Hồng đương nhiên sẽ không rảnh rỗi để tìm hiểu thông tin của anh ta cặn kẽ.

Bây giờ thì khác, dưới sự mai mối của Giang đại sư, cô với hắn rất có khả năng trở thành vợ chồng, tay trong tay đi hết cuộc đời, cô đương nhiên sẽ tỉ mỉ tìm hiểu hắn mới được.

Này không nhìn không biết, vừa nhìn mới phát hiện vị Cổ hiệu trưởng này, so với trong ấn tượng của cô còn lợi hại hơn.

Không biết nhìn bao lâu, thẳng đến Giang Phong từ trong thư phòng đi ra, Du Kinh Hồng mới bình tĩnh lại tâm tình bị kích động.

"Cô giáo Du, em vừa nói chuyện với Cổ hiệu trưởng về việc sắp xếp gặp mặt của hai người, ông ấy vừa vặn sau ba ngày có việc bay đến Đế Đô, đến lúc đó sắp xếp các cô gặp mặt không thành vấn đề chứ?" Giang Phong vừa đi ra, liền trực tiếp hỏi.

"Không thành vấn đề, tôi gần đây rất rảnh."

"Ừm, vậy chuyện này quyết định như vậy đi!"

Nói xong chính sự, hai người liền bắt đầu càn quét bánh ngọt, hoa quả, Sushi, trà sữa, còn bát quái với nhau nhiều chuyện.

Sau khi đem những thứ này ăn gần xong rồi, Giang Phong mới đứng dậy cáo từ nói: "Cô giáo Du, hôm nay cảm ơn cô đã chiêu đãi em, em không quấy rầy cô nữa!"

Du Kinh Hồng thấy thế khách khí nói lại hai câu, thấy Giang Phong cố ý phải đi, cô mới đưa tiễn nói: "Được, hôm nay là tôi chiêu đãi không chu toàn, chờ lần sau gặp mặt tôi lại mời cậu ăn một bữa ngon."

"Cô giáo Du cô khách khí rồi, vậy em đi trước, tạm biệt!"

"Được, Giang đại sư cậu đi thong thả, tạm biệt!"

Sau khi Giang Phong rời đi, Du Kinh Hồng đầu tiên là thu dọn đơn giản rác ở trên bàn trà, sau đó liền thoải mái nằm trên ghế sa lon, nâng điện thoại di động tiếp tục xem thông tin liên quan đến Cổ hiệu trưởng.

Sau khi xem xong, lại tìm tòi những bài báo truyền thông để đọc.

Cổ hiệu trưởng không hổ là một trong ngôi sao ít antifan, vô số truyền thông tin đưa tin, tám chín phần mười đều là khen ngợi Cổ hiệu trưởng là một nhà từ thiện khiêm tốn, điều này khiến Du Kinh Hồng cảm thấy rất tự hào.

Sau khi đọc các bài báo có điểm giống và khác nhau trên các phương tiện truyền thông, Du Kinh Hồng lại bắt đầu dời trận địa, theo đuổi các bộ phim điện ảnh và phim truyền hình do Cổ hiệu trưởng đóng vai chính.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận