Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 333: Vậy Thì Nhờ Giang Đại Sư Làm Chủ

2 giờ chiều.

Vẫn ở quán trà kia.

Dưới sự sắp xếp của Giang Phong, người Tào gia và Trần Tam Vạn cuối cùng cũng gặp mặt nhau.

Sau khi chào hỏi xong, bọn họ bắt đầu vừa uống trà vừa tán gẫu.

Với kiến thức và kinh nghiệm của Trần Tam Vạn, việc ứng phó với người của Tào gia là chuyện vô cùng dễ dàng, anh gần như là người khống chế tiết tấu của cuộc nói chuyện. Trong suốt quá trình này, Giang Phong chỉ yên lặng uống trà, nếu như không quá buồn chán thì hắn sẽ không nói lời nào.

Sau một tiếng nói chuyện, thấy hai bên đã có được ấn tượng cơ bản về nhau, Giang Phong mới hành động:

"Cô Tào, cô qua bên này với tôi một chút, tôi có chuyện muốn hỏi cô."

"Được."

Tào Lan Chi trả lời, sau đó đi theo Giang Phong qua chỗ khác.

Giang Phong không hề lãng phí thời gian, đi thẳng vào chủ đề:

"Cô Tào, cô thấy anh Trần thế nào?"

Tào Lan Chi quay đầu lại nhìn Trần Tam Vạn, nhỏ giọng nói:

"Rất tốt."

Giang Phong nói:

"Nếu như cô không có ý kiến gì, vậy thì chuẩn bị kỹ càng về việc đăng ký kết hôn đi."

Tào Lan Chi kinh ngạc nói:

"Nhanh thế ư?"

Giang Phong cười, nói:

"Cô Tào, thời gian là vàng bạc! Nếu như cô có thể giữ chặt được thiên tài như anh Trần thì đừng do dự, mặc dù cuộc sống của anh ấy đang ở dưới vực sâu, nhưng mà với năng lực của anh ấy, thì việc đông sơn tái khởi chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi."

Tào Lan Chi nghe xong thì âm thầm gật đầu, cô rất hài lòng về đối tượng này, không nói tới những điểm khác, chỉ riêng việc tốt nghiệp đại học top đầu thôi đã đủ xứng với một người chỉ tốt nghiệp cấp 3 như cô rồi.

Tào Lan Chi không phải là người hay do dự, lập tức trả lời:

"Vậy thì nhờ Giang đại sư làm chủ."

Giang Phong ừ một tiếng, nói:

"Vậy cô gọi cha mẹ cô qua đây đi, tôi hỏi ý kiến của bọn họ một chút."

"Được."

Không lâu sau, Tào phụ và Tào mẫu đã đi tới trước mặt Giang Phong, hắn hỏi thẳng:

"Chú Tào, dì Tào, hai người thấy anh Trần là người như thế nào?"

Tào mẫu nói:

"Là một người không tệ."

Tào phụ nói:

"Tên nhóc này là một người rất có bản lĩnh."

Giang Phong cười, nói:

"Nếu như hai người không có ý kiến gì, vậy thì cháu sẽ nói chuyện với anh Trần, để hai người bọn họ có thể mau chóng kết hôn, hai người thấy thế nào?"

Tào mẫu kinh ngạc nói:

"Gấp thế à?"

Giang Phong dùng cách cũ để thuyết phục:

"Dì Tào, thời gian là vàng bạc! Nếu như nhà dì có thể giữ chặt được thiên tài như anh Trần thì đừng do dự, mặc dù cuộc sống của anh ấy đang ở dưới vực sâu, nhưng mà với năng lực của anh ấy, thì việc đông sơn tái khởi chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi."

Tào mẫu và Tào phụ nhìn nhau.

Vào thời điểm quan trọng, đàn ông vẫn có uy lực hơn một chút, Tào phụ gật đầu, nói:

"Tôi tin Giang đại sư, bọn chúng muốn đăng ký kết hôn lúc nào thì đăng ký lúc đó, tôi không có ý kiến."

Giang Phong cười, nói:

"Cảm ơn sự tín nhiệm của chú Tào, vậy cháu sẽ nói chuyện này lại với anh Trần, tranh thủ giúp bọn họ đưa ra được thời gian đăng ký kết hôn ngay trong hôm nay."

Tào phụ và Tào mẫu âm thầm gật đầu, sau đó tự mình quay về chỗ ngồi.

Giang Phong hô lên với Trần Tam Vạn:

"Anh Trần, mời anh qua đây một chút, tôi có chuyện cần bàn với anh."

Trần Tam Vạn đi tới.

Giang Phong hỏi:

"Anh Trần, anh thấy cô Tào thế nào?"

Trần Tam Vạn cười, nói:

"Không khác trong tưởng tượng của tôi lắm, là kiểu người mà tôi thích."

Giang Phong cười, nói:

"Nếu như đã thích vậy thì hãy mau chóng đăng ký kết hôn đi, để sớm có được tiền vốn tiến vào thị trường chứng khoán phát huy thực lực của một thiên tài tài chính, đừng lãng phí thời gian quý báu của mình.

Lúc nãy tôi đã hỏi thăm cô Tào và cha mẹ của cô ấy rồi, bọn họ đều rất hài lòng với anh, chỉ cần anh đồng ý, thì có thể đăng ký kết hôn bất kỳ lúc nào."

Trần Tam Vạn thấy Giang Phong gọi từng người ra nói chuyện thì đã đoán được việc này rồi.

Cho nên khi nghe Giang Phong hỏi, anh hoàn toàn không hề do dự, trực tiếp gật đầu, nói:

"Tôi cũng không có ý kiến gì cả."

Thế là việc hôn sự cứ thế mà được quyết định xong.

Chuyện này tuy nhìn thì có chút hoang đường, nhưng mà thực ra cũng không khó để lý giải.

Đầu tiên là người của Tào gia, có được một ví dụ thực tế là Tào Đại Ưng, cho nên người của Tào gia cực kỳ tín nhiệm năng lực làm mai mối của Giang Phong, cộng với việc mặc dù hiện tại Trần Tam Vạn chỉ có hai bàn tay trắng, nhưng mà dù sao thì anh ấy cũng tốt nghiệp trường đại học hàng đầu với tấm bằng loại xuất sắc, mai mối cho anh ấy với một Tào Lan Chi chỉ tốt nghiệp cấp 3 là quá dư dả rồi. Đừng nói chi tới việc, Trần Tam Vạn người ta còn có quá khứ huy hoàng và tương lai rực rỡ như thế, gả được cho anh ta chắc chắn không lỗ.

Còn về phần Trần Tam Vạn, kiểu người như Tào Lan Chi vốn dĩ chính là kiểu con gái mà anh ta thích, cô còn bằng lòng gả cho anh khi anh chỉ có hai bàn tay trắng, đồng thời còn sẵn lòng cho anh tiền vốn để tiến vào thị trường chứng khoán, ủng hộ sự nghiệp của anh. Thật sự chẳng có mấy ai từ chối dược kiểu con gái như thế này cả.

Đến lúc này nhiệm vụ của Giang Phong xem như đã hoàn thành.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận